Khi tâm trạng hai người bình tĩnh trở lại, Đặng Cảnh Trạch liền nghe thấy tiếng kêu sôi bụng của Trần Chỉ Chỉ. Hiện tại đã khuya, các cửa hàng trên phố cơ bản đều đã đóng cửa, vì vậy Đặng Cảnh Trạch đưa Trần Chỉ Chỉ đến một quán mì.
Chủ quán mì trông khá già, Đặng Cảnh Trạch nói rằng anh thường đến quán mì này khi còn nhỏ.
Một lúc sau, trên bàn đã có hai tô mì nóng hổi được bưng lên. Lúc này đã muộn nên không có khách ở quầy hàng, ông chủ nói chuyện phiếm với Đặng Cảnh Trạch hết chuyện này đến chuyện khác.
Ông chủ nhìn Trần Chỉ Chỉ còn nhỏ tuổi, thoạt nhìn cũng không dám hỏi, tán gẫu một hồi mới hỏi: “Mấy năm nay không thấy cậu đưa những một cô gái nào quán ăn mì, cô gái này là?"
Đặng Cảnh Trạch liếc nhìn Trần Chỉ Chỉ bên kia đang vùi đầu ăn uống, thoạt nhìn đã thấy cô đang đói bụng lắm, khẽ mỉm cười, giọng nói tràn đầy kɧoáı ©ảʍ: "Là bạn gái cháu."
Nói xong liền thấy cô vúi đầu xuống sâu hơn.
Từ sau lần hai người ngửa bài với nhau thì cuối cùng cũng đã chính thức chấm dứt mối quan hệ không rõ ràng, trở thành bạn trai bạn gái của nhau, tất nhiên là Đặng Cảnh Trạch đã nghĩ là như thế từ rất lâu rồi.
Mỗi ngày Trần Chỉ Chỉ đều cảm thấy rất vui vẻ, sau khi có được thân phận bạn gái thì cô có thể quang minh chính đại mà nắm tay Đặng Cảnh Trạch. Mặc dù lúc ở trường học hai người vẫn không thể công khai, nhưng Trần Chỉ Chỉ đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi.
Chỉ là Đặng Cảnh Trạch không cho phép Trần Chỉ Chỉ khoe ŧıểυ huyệt ở trong lớp nữa, anh sợ sẽ bị những người khác nhìn thấy. Trần Chỉ Chỉ cũng đồng ý, dù sao bây giờ hai người cũng trở thành người yêu của nhau rồi, cô không cần phải phí hết tâm tư đi quyến rũ Đặng Cảnh Trạch nữa.
Hai người học cùng nhau vào cuối tuần, theo thời gian, điểm số của Trần Chỉ Chỉ cũng dần dần tăng lên, nhưng mà cô vẫn cảm thấy có gì đó không thích hợp. Mặc dù đêm hôm đó Đặng Cảnh Trạch đã nói sẽ không bao giờ cố tình xa lánh cô nữa, nhưng cho tới bây giờ anh cũng không chủ động chạm vào cô.
Cho nên lần này, Trần Chỉ Chỉ chuẩn bị làm một kế hoạch lớn.
Sau khi Đặng Cảnh Trạch đẩy cửa đi vào thì lập tức nhìn thấy Trần Chỉ Chỉ mặc một bộ váy ngủ mỏng tang, tóc vẫn chưa sấy khô, nước theo tóc chảy xuống ngực, khiến bầu ngực của cô thêm ẩn hiện.
Ánh mắt của Đặng Cảnh Trạch lập tức tối sầm lại: “Trần Chỉ Chỉ, mặc quần áo tử tế, học bài.”
Đối với Đặng Cảnh Trạch mà nói, học tập luôn luôn là ưu tiên hàng đầu. Mặc dù hiện tại anh không cố ý xa lánh Trần Chỉ Chỉ, nhưng điều đó không có nghĩa là anh sẽ để Trần Chỉ Chỉ làm những việc khác trong thời gian học tập.
Trong lòng Trần Chỉ Chỉ tất nhiên biết tên đàn ông bảo thủ Đặng Cảnh Trạch này đang suy nghĩ điều gì. Cô đi về phía Đặng Cảnh Trạch, vừa đi vừa cởi áo ngủ, thân hình tuyệt mỹ lộ ra.
Trần Chỉ Chỉ mặc bộ đồ lót gợi tình mới mua, chiếc áo ngực được làm bằng hai mảnh vải hình tam giác với một lỗ tròn nhỏ ở giữa, núm vυ" vừa vặn thò ra bên ngoài. Còn qυầи ɭóŧ là một chiếc quần lọt khe làm bằng ba sợi dây thừng, mép quần còn gắn một chuỗi ngọc trai.
Theo mỗi bước đi của Trần Chỉ Chỉ, ngọc trai sẽ ma sát với âʍ ɦộ của cô, chỉ cần ma sát nhẹ một cái mà cảm giác trống rỗng trong lòng cũng càng thêm sâu sắc. Đứng từ vị trí của Đặng Cảnh Trạch nhìn sang thì không nhìn thấy chuỗi ngọc trai, chỉ có thể nhìn thấy mép quần lọt sâu vào trong khe nhỏ.
Khi Trần Chỉ Chỉ đi đến bên cạnh Đặng Cảnh Trạch thì hạ thể của cô đã ngứa ngáy đến mức không đi nổi nữa rồi. Cô chủ động nắm lấy tay Đặng Cảnh Trạch, đặt lên một bên ngực của mình, duỗi ngón tay ra trêu chọc núm vυ". Núm vυ" của Trần Chỉ Chỉ hồng hào và mềm mại, trước kia cô đã từng xem phim AV, thấy núm vυ" của những diễn viên nữ đều là màu đen, cô còn tưởng là mình không bình thường, thực lòng không biết rằng màu hồng này sẽ khiến đàn ông mê mẩn, muốn ngừng mà không được.