“A~” Kiều Tưởng Hy đau đớn rên lên thành tiếng, cô thở hổn hển, trái tim đập nhanh trong lồng ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn vừa kinh hoàng, vừa đỏ ửng vừa nhăn lại vì bị phá tiết. Ngón tay thon dài của Ninh Kiệt cầm lấy phân thân của mình, kề sát vào hoa huy*t xinh xắn, dùng lực tiến vào. Cảm giác được hắn đẩy vào thân thể cô run lên. Đôi môi hồng nhuận mím chặt:
" Kiệt.. Ca.. A"
Ninh Kiệt vuốt nhẹ mớ tóc mai của cô an ủi:
- Cố gắng một chút...
Sự dịu dàng của hắn phần nào làm cô giảm bớt đau đớn, tuy nhiên đôi chân thon dài gợi cảm vẫn không tự chủ được mà khép chặt lại, đối với cô sự thâm nhập ngọt ngào này quá đỗi đột ngột.
Kiều Tưởng Hy nhắm mắt rêи ɾỉ dưới thân hắn. Cơ thể cô mỗi ngày ra một nhiều mồ hôi,bên dưới cũng theo đó mà tràn mật dịch bôi trơn để dần dà chấp nhận vật to lớn đang dần lấp đầy nó. Da đầu cô tê dại cô cũng không hiểu rõ mình đang muốn hay không muốn. Kiều Tưởng Hy thống khổ kẹp chặt hắn:
" A...."
Ninh Kiệt nhấm nháp tai cô thì thầm:
" Dễ thương thật "
Dứt lời hắn luật động thêm mạnh mẽ.. Hắn nghĩ cô đã thích nghi được và dần cho phép hắn chà đạp dữ dội hơn ban nãy.
Cô khổ sở đẩy thắt lưng hắn ra nhưng vô ích:
" Không,không phải như thầy nghĩ "
Ninh Kiệt liên tục cắn vành tai cô trêu chọc:
" Vậy là em không muốn? "
" Không phải.." Hạ thân khó chịu khiến miệng nhanh hơn não thốt ra. Mặt cô đỏ bừng lập tức ngậm miệng.
" Vậy là muốn rồi.. Tôi sẽ thỏa mãn em"
Ninh Kiệt dùng bàn tay thon dài nâng mông cô lên, áp sát hạ bộ nhịp nhàng đâm tới. Kiều Tưởng Hy nếu không tự bịt miệng mình đã rên lên thành tiếng rồi.
" Nhìn bộ dạng thống khổ của em thật khiến người ta muốn rape thêm một trăm lần "
Người ta muốn rape là một chuyện, hắn có đồng ý để họ động đến cô lại là chuyện khác. Kiều Tưởng Hy là của hắn, của riêng một mình hắn.
" A.. Thầy đừng nói nữa "
Hắn nhấp mỗi ngày một bạo cô cũng nghiêng mình nghênh hợp, hòa thành một cùng hắn, màn mở đầu kết thúc bằng nhựa sống rưới lên người cô đầy ma mị.