Tiểu Thư Tự Tìm Đường Chết Trong Thế Giới Quái Vật

Chương 1: Trò chơi bắt đầu

Trước Sau

break

Mùa hè, hai bên đường là những dãy núi uốn lượn, rừng cây cổ thụ phủ xanh rợp bóng. Trong bức tranh toàn sắc lục ấy bỗng hiện lên một vệt đỏ rực rỡ nổi bật.

Carly tỉnh dậy thì phát hiện mình đang ngồi trong một chiếc xe thể thao màu đỏ sang trọng. Động cơ gầm rú đầy uy lực, điều hòa mát lạnh phả vào mặt còn tài xế phía trước đang chăm chú lái xe.

Trước mắt cô là một màn hình bán trong suốt, phía trên hiển thị ảnh toàn thân của nhân vật game.

Trong ảnh là một cô gái tóc ngắn xoăn, thoạt nhìn như màu bạch kim nhưng thực chất là ánh cầu vồng lấp lánh như giấy gói kẹo. Đôi mắt xanh biếc tinh khiết, lông mi dài, sống mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mọng căng bóng. Dù ở đâu, cô cũng là tâm điểm thu hút mọi ánh nhìn.

Carly nhìn mà đầy mãn nguyện. Đúng là vẻ đẹp chói lọi như bóng đèn halogen, xứng đáng với hai tiếng đồng hồ cô cặm cụi chỉnh mặt nhân vật.

Bên dưới là phần giới thiệu trò chơi.

[Chào mừng đến với trò chơi. Bạn là con gái duy nhất của gia tộc Cole, người thừa kế tương lai. Mẹ bạn, bà Cole, là một người phụ nữ mạnh mẽ chỉ biết đến công việc. Bằng công nghệ sinh sản nhân tạo, bà ấy có bạn. Vì thế, bạn không có cha, chỉ có một người mẹ bận rộn với sự nghiệp gia đình, rất hiếm khi gặp mặt.

Hôm qua là ngày bạn tốt nghiệp đại học. Vừa dự xong dạ tiệc, bạn nhận được cuộc gọi từ mẹ.

Bà ấy đã biết được vị trí chính xác của khu đất mà chính phủ đang có ý định phát triển và trùng hợp thay, vợ chồng nhà Heelshire đang sở hữu một mảnh đất ngay trong khu vực ấy. Nếu mua được, lợi ích tương lai sẽ giúp gia tộc Cole vươn lên một tầm cao mới.

Điều đáng nói là, nhiều năm trước, mẹ bạn từng là bạn của vợ chồng Heelshire. Nhưng sau cái chết thương tâm của con trai họ, Brahms, trong một vụ hỏa hoạn mười mấy năm trước, hai người trở nên lập dị, sống ẩn dật. Quan hệ giữa mẹ bạn và họ cũng từ đó cắt đứt.

Dạo gần đây, nhờ mối quan hệ cũ, mẹ bạn đã cố gắng liên lạc lại và cuối cùng cũng xin được một buổi gặp mặt. Nhưng đúng lúc ấy, đối thủ lâu năm của bà, tập đoàn Norton cũng nhắm đến mảnh đất này.

Một hợp đồng hợp tác trong công ty bất ngờ trục trặc, mẹ bạn nghi ngờ có bàn tay của Norton nhúng vào. Không thể rời khỏi công ty, bà quyết định cử người khác thay mình đi đàm phán.

Và người đó chính là bạn, người đang ở khu vực gần biệt thự nhà Heelshire. Dù mọi người đều biết bạn là một tiểu thư kiêu căng, hách dịch, chuyên bắt nạt kẻ yếu, nhưng trong mắt mẹ bạn, bạn là thiên thần thông minh lanh lợi, hoạt bát đáng yêu, ai cũng phải yêu mến.

Quan trọng hơn, bạn và Brahms bằng tuổi nhau, từng chơi chung rất thân thiết trước khi lên năm tuổi. Vợ chồng Heelshire cũng từng nhiều lần bế bồng bạn.

Vì vậy, mẹ bạn dặn nhớ nhắc đến Brahms, gợi lại ký ức tươi đẹp ngày xưa. Nếu hai người vì đau buồn mất con mà xúc động, biết đâu sẽ mềm lòng tặng luôn mảnh đất quý giá ấy cho bạn. Lúc đó hai mẹ con sẽ thắng lớn.

Bạn rất tự tin, lập tức đồng ý. Và sáng nay, bạn lên xe đến biệt thự nhà Heelshire.]

Dù chính Carly đã thiết lập bối cảnh nhân vật, nhưng khi đọc xong cô vẫn phải thốt lên trong lòng rằng mẹ cô đúng là kiểu người vì lợi ích mà bất chấp tất cả mà.

Cô quay sang nhìn người phụ nữ tóc nâu ngồi cạnh, trên đầu hiện dòng chữ: [Trợ lý sinh hoạt của bạn, Anna, nhận việc từ nửa năm trước.]

Tiếp đó là tài xế: [Tài xế của bạn, Ben, nhận việc từ nửa năm trước.]

Bên cạnh tên là biểu tượng dấu cộng nhỏ. Carly dùng ý niệm mở ra, thấy được thông tin chi tiết hơn về hai người.

Chiếc xe dần tiến vào một khu biệt thự rộng lớn, hàng rào sắt, tòa nhà cao tầng với mái nhọn cổ kính, phong cách kiến trúc từ thế kỷ trước mang vẻ xưa cũ mà trang nghiêm.

“Tiểu thư Calista, chúng ta tới nơi rồi.”

Tài xế xuống xe mở cửa cho Carly.

Cô sững người một chút rồi mới nhớ ra tên trong game của mình là Calista Cole. Cô bước xuống, nhìn quanh. Ngoại ô hoang vắng chỉ có duy nhất tòa biệt thự này đứng sừng sững.

“Nơi này trông cũng được đấy.”

Anna cố gắng phụ họa: “Đúng vậy, không khí trong lành, phong cảnh đẹp…”

Chưa kịp nói hết câu, Carly đã tiếp lời: “Rõ ràng là chỗ lý tưởng để giết người phi tang xác!”

Anna giật thót. Cô nhìn vào khu rừng hoang tĩnh mịch bao quanh biệt thự, cười gượng: “Tiểu thư đang đùa thôi phải không? Chỉ là hơi vắng vẻ chút thôi, làm gì có chuyện như vậy.”

Carly lắc đầu: “Cô không hiểu rồi.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc