Tiểu Thư Nhà Giàu Số Một, Đá Bay Đại Lão Dân Quốc

Chương 22

Trước Sau

break

Nói vậy thì mất mặt quá, anh không thốt nổi. Lẽ ra đúng trình tự thì cô phải vui vẻ nhào vào lòng anh trước, rồi anh mới “tạm tha” không đẩy cô ra, sau đó thừa cơ hỏi chuyện “gã đàn ông kia” và từng bước nắm lại thế chủ động.

“Lão Vương không rành đường quanh đây, nên đi lạc.”

Tịch Thần nửa rũ mắt xuống, cuối cùng cũng lạnh nhạt tìm được một cái cớ che đậy. Ờ, đi lạc? Mà lại “lạc” ngay trước cửa nhà tôi? Diêu Vi Vi tự hỏi không biết mình và Tịch Thần có số dây dưa mãi với nhau không nữa.

Dù sao cũng đã mặt đối mặt rồi, cô cũng chẳng muốn truy vấn chuyện anh xuất hiện ở đây làm gì. Thế nên cô nói thẳng:

“Thôi bỏ đi, anh tới đây cũng được. Giờ gặp rồi, chi bằng nhân tiện nói rõ mọi chuyện.”

“Nói rõ?” Tịch Thần nhíu mày, ánh mắt sắc lẻm, nhìn chằm chằm Diêu Vi Vi qua cửa xe. Cô... vẫn còn giận à? Một tháng rồi mà còn chưa hết?

Thật là bướng bỉnh hết sức.

Diêu Vi Vi im lặng vài giây, khoanh tay trước ngực, thở ra một hơi, cúi mắt lấy đà rồi ngẩng lên, nghiêm túc nói: “Ý em là, nhân tiện nói rõ chuyện chia tay.”

“Ban đầu em định nếu hai người không còn liên lạc thì cứ mặc nhiên xem như kết thúc, không cần ai phải mở lời trước. Nhưng giờ gặp rồi thì nói thẳng một lần cho dứt. Em mong từ nay về sau, mỗi người một ngả, ai cũng sống vui vẻ. Tạm biệt mọi chuyện cũ, sớm tìm được tình yêu đích thực.”

“Bỏ lại quá khứ, sớm tìm thấy tình yêu đích thực? Diêu Vi Vi, em có biết mình đang nói gì không?” Ánh mắt của Tịch Thần dần tối lại, lặng lẽ dâng lên một cơn lạnh lẽo khiến người ta không thể làm ngơ.

Anh có thể bao dung tính khí kiêu ngạo, quen được nuông chiều của Diêu Vi Vi. Cũng đã phá lệ xuống nước trước, chủ động đến tìm cô. Nhưng điều đó không có nghĩa là anh sẽ mãi nhường nhịn để cô được đà lấn tới, càng không chấp nhận việc cô dùng “chia tay” để uy hiếp mình.

Từ nhỏ đã được Tịch Thế Đào đào tạo làm người kế nhiệm, tính cách Tịch Thần vốn rất cứng đầu, lại càng ghét bị ép buộc. Anh có sự kiêu hãnh cố chấp của riêng mình, nên tuyệt đối không thể chịu được cảm giác bị ai đó dồn ép.

Huống hồ, anh vốn không tin Diêu Vi Vi thật lòng muốn chia tay. Trong mắt anh, cô chỉ đang lấy chia tay làm con bài mặc cả, buộc anh phải xuống nước xin lỗi.

“Không thừa đâu. Em biết rõ mình đang nói gì. Nói trắng ra, tính cách hai đứa mình vốn chẳng hợp, thay vì cứ chiến tranh lạnh mãi rồi mất hết ký ức đẹp, chi bằng dừng lại ở đây, cho nhau một kết thúc tốt.”

Diêu Vi Vi không hề hay biết Tịch Thần chẳng tin một lời nào, vẫn tự mình mang ra những lý do chia tay đã được chuẩn bị kỹ từ trước. Mà thật ra nhưng lý do ấy cũng không phải bịa đặt cô thật sự từng nghĩ rằng họ không hợp.

Ba năm yêu nhau, Diêu Vi Vi cũng từng muốn chia tay nhưng suy nghĩ đó chưa bao giờ mạnh đến mức phải hành động thật. Ba năm trước, cô cứ ngỡ Tịch Thần chỉ là một sinh viên nghèo, nên luôn giải thích mọi hành vi của anh bằng một lăng kính khác hẳn bây giờ.

Khi ấy, Tịch Thần thích giữ thể diện, cô lại cho rằng đó là lòng tự tôn của một chàng trai nghèo. Anh mỗi lần cãi nhau là trốn biệt trong phòng thí nghiệm, cô lại nghĩ là anh cãi thua, không dám đôi co nên đành mượn việc học để vực dậy lòng tự trọng, hy vọng một ngày nào đó có thể đường hoàng đứng bên cạnh cô.

Tịch Thần bị mấy cô gái khác quấn lấy, chỉ lạnh lùng phớt lờ, chưa bao giờ thốt lời cay nghiệt đuổi họ như cô hay làm. Trong mắt cô, đó là vì anh xuất thân thấp kém, không dám gây chuyện. Chính nhờ chuỗi suy diễn kéo dài ba năm đó, một người kiêu căng như Diêu Vi Vi mới có thể chấp nhận sự khác biệt giữa Tịch Thần và những người bạn trai khác.

Dù sao thì người cũng là cô chủ động theo đuổi, lúc đầu vì mê ngoại hình mà lao vào, bây giờ nếu lại lấy cớ tính cách đối phương có vấn đề để đòi chia tay, Diêu Vi Vi cảm thấy bản thân đúng là một "tra nữ", cô không muốn thành loại người đó. Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc