Mông của Liễu Y Y vểnh lên cao, Giao nhân không chút do dự cưỡi lên người nàng, lôi kéo cánh tay Liễu Y Y, giống như đang cưỡi ngựa vậy, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn giống như roi ngựa, liên tục quất lên ŧıểυ huyệt phấn nộn của nàng.
Cơ thể thanh tú của ŧıểυ thư bị làm đến bủn rủn, ŧıểυ huyệt cũng bắt đầu sùi bọt trắng. Mấy lần nàng bị hắn đẩy mạnh về phía trước, nhưng hắn lại cầm hai tay nàng kéo lại, chiếc giường cũng vang lên những âm thanh cót két đầy bất ổn.
Hạ thân của nàng gần như bị dựng ngược lên, thân trên dán lên mặt đệm, bầu ngực sữa liên tục ma sát với lớp hoa thêu trên đó.
Gương mặt tinh xảo cũng dán chặt lên giường, cái miệng nhỏ nhắn thanh tú lúc này đã không thể nào mắng chửi được nữa, chỉ có thể điên cuồng rêи ɾỉ:
“Ưm... A... A... Đừng... Đừng chạm vào nơi đó...”
Không biết dươиɠ ѵậŧ hung hãn của Giao nhân đâm vào nơi nào trong ŧıểυ huyệt của nàng mà một cảm giác kɧoáı ©ảʍ bén nhọn lập tức ập tới, sung sướиɠ đến mức thân thể của ŧıểυ thư uốn cong lên như con cá mắc cạn.
Hộ vệ Câm điếc trước nay luôn ngoan ngoãn nghe lời, lúc này lại giống như làm phản, không những không dừng lại mà còn càng di chuyển cuồng dã hơn. Thậm chí, nhân lúc ŧıểυ thư đang thất thần, hai tay hắn bóp chặt lấy mông nàng, hung hăng thọc mạnh vào trong, càng đâm càng sâu!
Một tiếng hét cao vút vang lên, ŧıểυ thư run rẩy, hạ thể điên cuồng phun ra mật dịch.
Hộ vệ Câm điếc cũng hơi ngừng lại một chút, hắn thở hổn hển, cảm nhận kɧoáı ©ảʍ khi ©ôи th!t của mình được ŧıểυ huyệt ngậm chặt lấy. Chờ đến khi ŧıểυ thư tỉnh lại từ sau làn sóng cao trào, mị nhãn như tơ quay đầu nhìn hắn, khen hắn làm tốt lắm thì hắn mới tiếp tục di chuyển.
Nơi giao hợp không ngừng vang lên những tiếng nước phốc phốc, theo mỗi lần dươиɠ ѵậŧ của hắn đâm vào rút ra thì dâm dịch cũng theo đó mà văng ra bên ngoài. Hạ thể của hai người nhớp nháp vô cùng, đến cả đệm giường cũng ướt đẫm cả một mảng.
Nhưng cả hai đều không để ý tới chuyện này, hộ vệ Câm điếc giống như con chó điên bị bỏ đói mấy trăm năm, hung hăng đâm vào trong ŧıểυ huyệt nhầy nhục của ŧıểυ thư, đυ. nàng đến trắng dã cả mắt.
“Bạch bạch bạch bạch”, những âm thanh vang vọng mấy ngàn lần, sau đó, một tiếng gầm nhẹ đầy thú tính vang lên, cây ©ôи th!t dữ tợn kia bắt đầu thúc thật mạnh vào trong.
Ý thức được đây là đến giai đoạn cuối cùng rồi, Liễu Y Y lập tức thít chặt ŧıểυ huyệt lại, thở hổn hển ra lệnh: “Bắn... Bắn vào trong...”
Giao nhân nghe thấy lời rêи ɾỉ này của nàng thì không thể nào kiềm chế được. Hắn hơi cúi người xuống, lực dưới hông tăng mạnh lên, đâm vào lút cán. Sau đó, quy đầu của hắn đâm tới tử ©υиɠ của nàng, nhanh chóng bắn ra.
Cảm giác bắn vào bên trong khiến ŧıểυ thư lại lên đỉnh một lần nữa. Hai mắt nàng đẫm lệ, thân thể không ngừng run rẩy, ŧıểυ huyệt cũng không ngừng co rút.
Một dòng nước ngọt ngào từ sâu bên trong thân thể nàng phun ra, hòa lẫn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sánh của hộ vệ. Chờ đến khi hộ vệ rút dươиɠ ѵậŧ ra ngoài, hỗn hợp đó cũng theo đó mà chảy ra, thấm ướt cả một mảng chăn đệm.
Liễu Y Y mở mắt ra, vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của hộ vệ, giống như tán thưởng: “Vẫn khá được việc, nhưng mà so với người khác thì còn hơi kém một chút.”
Trong mắt của hộ vệ Câm điếc đột nhiên lộ ra vẻ âm trầm. Hắn lật người ŧıểυ thư lại, nắm chặt lấy cằm nàng, dươиɠ ѵậŧ dính đầy dâm dịch và tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh tưởi cọ xát lên cánh môi của nàng, muốn dùng thứ này để chặn cái miệng nhỏ nhắn chuyên nói những lời khiến người ta khó chịu kia lại.
Liễu Y Y nhíu mày, giơ tay tát hắn một cái: “Ngươi dám mạo phạm ta như thế à?”
So với lúc trước thì cái tát này của nàng giống gãi ngứa cho hắn hơn, hộ vệ càng dùng sức đẩy hông hơn.
Mùi hương kỳ dị lập tức tràn ngập khoang mũi ŧıểυ thư, nàng khẽ hừ một tiếng: “Nể tình vừa rồi ngươi hầu hạ ta không tệ, ta tạm tha cho ngươi một lần.”
Nói xong, nàng há miệng ra, để mặc cho dươиɠ ѵậŧ thô to như cánh tay trẻ em kia tiến vào trong khoang miệng của mình.