Hứa Lê uốn éo thân thể một cách bừa bãi khiến Lục Từ vật vã, vốn dĩ đang kìm nén, khi cô cử động như thế này thìa thịt mềm mại cọ xát vào bộ phận sinh dục đang vùi trong cơ thể cô, là người đàn ông không thể chịu nổi loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này.
Lục Từ thở hổn hển, vững lòng không để ý đến tiếng kêu khóc của Hứa Lê, hai tay đặt ở hai bên eo cô cố định, từ từ rút hạ thể của mình ra, lợi dụng cô không để ý đến liền đè mạnh xuống, sâu hơn lần vào vừa rồi.
“Ahhhhh!” Hứa Lê vỗ vỗ cánh tay Lục Từ, cắn chặt môi.
Lục Từ chạm đến một lớp chướng ngại vật, nhưng chỉ dừng lại trong vài giây, lùi lại và vượt qua chướng ngại vật trong một cú lao vào, và hầu hết bộ phận sinh dục đều bị chôn vùi trong huyệt thịt hút hồn kia.
Lục Từ thở ra một tràng hơi thỏa mãn, cúi người hôn lên môi Hứa Lê, dùng lòng bàn tay vuốt ve cơ thể cô để chuyển hướng sự chú ý, cơn đau đớn của lần đầu rồi cũng sẽ qua.
Hứa Lê rơi nước mắt và gãi nhiều vết đỏ trên vai và cánh tay của Lục Từ, "Anh khốn nạn! Huhuhu!"
Phần dưới của Lục Từ từ từ nhấp đẩy, cố gắng để cô có thể thích nghi với kích cỡ này.
Anh yêu thương mà hôn lên nước mắt của Hứa Lê, đầu lưỡi quấn quít lấy cái lưỡi nhỏ bé của cô, anh còn không dám mυ"ŧ mạnh.
Từ từ, Hứa Lê không đau đớn nữa, bàn tay đặt trên vai Lục Từ như mất hết sức lực, mỗi lần đưa đẩy nhẹ nhàng của Lục Từ đều khiến cơ thể cô mềm nhũn ra, vừa cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi cọ sát vào thịt mềm mại, càng lên não, khiến cô bất giác rêи ɾỉ, tiếng rêи ɾỉ nức nở chạm vào trái tim của Lục Từ.
Anh cảm thấy thời cơ đã chín mùi, nếu còn chịu đựng được nữa thì anh sắp bị hỏng rồi.
Một cú xoay người, đẩy vào sau một cú va chạm kịch liệt để tăng tốc độ, đồng thời sức lực cũng tăng lên, tiếng vỗ da thịt không ngừng vang lên “phập phập phập”.
"A ... ah ah ah! Nhanh quá!"
Lục Từ buông xuống, di chuyển chiếc eo, mỗi lần tiến vào đủ sâu, sau mười mấy lần liên tiếp, nước trong âʍ đa͙σ được dẫn ra cùng với bộ phận sinh dục, tiếng nước vang “ục ục”.
Cảm giác sung sướиɠ lan tỏa đến từng ngóc ngách trên cơ thể hai người với sự dồn dập những lần nhấp đẩy, thậm chí đầu ngón tay cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức co thắt.
"Hu hu hu~ Tiền bối! Ưmmm ..."
"Phù ... gọi thêm tiếng nữa."
"Tiền bối, ưm ~ ư ahh!"
Lục Từ cuối cùng cũng nhận ra hạnh phúc của những người đàn ông khác và đắm chìm trong đó, sau khi cảm nhận được hạnh phúc của làʍ t̠ìиɦ, khoảnh khắc này anh đã bị Hứa Lê kéo khỏi tế đàn cùng nhau chìm đắm.
Hứa Lê người vừa rồi vẫn còn đang khóc lóc gào thét đau đớn, sớm đã trở nên da^ʍ đãиɠ với cơn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, đồng thời nâng hông lên phối hợp cùng với sự đút sâu của Lục Từ, mỗi lần cả cây gậy thịt đều chìm vào trong đẩy thẳng tới hoa tâm, họ đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức tay chân co quắp lại, và tiếng rêи ɾỉ ngày càng hấp dẫn mê li.
Lưng của Lục Từ vốn đã ướt đẫm mồ hôi, làm những việc như làʍ t̠ìиɦ cần rất nhiều sức lực, nhất là trong trường hợp cần kiềm chế, tấm trải giường dưới chỗ giao hợp của hai người đều thấm đẫm chất lỏng tình yêu, xương mu và khe mông của Hứa Lê một mớ hồn lộn cho thấy trận chiến khốc liệt như thế nào.
Trong một tư thế nhấp đẩy được một hồi, Hứa Lê bị lật nằm ở trên giường, còn Lục Từ lại phóng tới từ phía sau đi vào, góc độ đυ. mới lại được triển khai, cảm giác cũng có chút khác thường.
Hứa Lê cắn vào chiếc gối và thút thít.
Cái mông trắng nõn mềm mại chằng mấy chút chuyển sang màu đỏ sau một vài cú va chạm, và khi tần số va chạm dao động, hai tay Lục Từ phủ lên và nhào nặn kéo nắn, chơi với những hình dạng khác nhau.
Tư thế này càng dễ chọc vào điểm nhạy cảm của Hứa Lê hơn, và kɧoáı ©ảʍ thậm chí còn mê mẩn hơn lần trước.
Lục Từ nhận thấy thắt lưng mình tê dại, chắc không còn kiên trì được lâu nên kiên quyết điều chỉnh góc độ và đẩy mạnh liên tục vào điểm nhạy cảm của cô, Hứa Lê không ngừng phát ra ư ư a a, không chịu được những cú chọc cố ý như vậy, trong khoảnh khắc nhất định, đầu óc cô trở nên trống rỗng, thân thể run lên, một dòng nước chảy ra từ hoa tâm, tất cả đều đổ tràn trên đỉnh của bộ phận sinh dục to lớn kia.
"Ư ahhhh! Ahhhh! Tiền bối!"
Chương 14
Lỗ thịt co rút lại đến mức tận cùng, như có lực hấp dẫn vậy, sau khi Lục Từ đâm thật mạnh vào chỗ sâu nhất thì rút nguyên cả cây ra, dùng tay giữ lấy sục vài cái, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt phun ra từ trên đỉnh.
Bụng nhỏ và trên ngực của Hứa Lê đều có dính chất dịch trắng đục, vì Lục Từ đột nhiên rút ra cho nên miệng huyệt bị căng ra đến mức không thể khép lại ngay lập tức, bên trong hỗn loạn có màu đỏ nhạt, chất dịch chậm rãi chảy ra bên ngoài, khăn trải giường ngay ngắn hiện giờ đã hỗn loạn không chịu nổi.
Lục Từ nằm nghiêng ở bên cạnh Hứa Lê, môi hôn và mυ"ŧ ở trên đầu vai bóng loáng của cô, sau cuộc làʍ t̠ìиɦ mỗi một tế bào ở trong cơ thể đều đang kêu gào sảng khoái, kɧoáı ©ảʍ tích tụ đến một mức nhất định, một lần bùng nổ giống như bị điện giật, đến cả trái tim cũng tê dại run rẩy theo, một khắc trước cơ thể vẫn còn căng chặt thì ngay sau đó liền không thể dùng sức nổi.
Lúc này, Lục Từ ôm lấy cơ thể mềm mại của Hứa Lê và dư vị kɧoáı ©ảʍ xa lạ.
Khi hô hấp của hai người cuối cùng ổn định lại thì Lục Từ rút khăn giấy lau dấu vết ở trên cơ thể cho Hứa Lê, nhìn cơ thể của Hứa Lê vẫn sẽ nảy sinh ra một chút xúc động của đàn ông, nhưng làm Lục Từ thấy dở khóc dở cười chính là, cô gái này thế mà cứ như vậy mà ngủ rồi.
Uống rượu xong, lại thêm vận động lăn lộn ở trên giường lâu như vậy, cho nên vừa mệt vừa buồn ngủ, chìm vào giấc ngủ với niềm kɧoáı ©ảʍ vui thích.
Lục Từ cúi đầu nhìn hung khí ở hạ thân lại hơi ngẩng đầu lên vẫn là thở dài một hơi, chịu thương chịu khó bế Hứa Lê lên đi tới phòng tắm.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ xong anh còn ngâm trong bồn tắm với cô một lúc, để cô ngồi trên người như đang ôm một đứa trẻ, đương nhiên, ở trong bồn tắm lại tiếp tục chiếm tiện nghi, toàn bộ cơ thể Hứa Lê chẳng có chỗ nào mà anh không sờ tới.
Lục Từ cảm thấy mình sợ là có chứng đói khát làn da thì phải? Chẳng lẽ đàn ông mới khai trai đều như vậy?
Hứa Lê thật sự mệt mỏi, lăn lộn như vậy mà cô cũng không tỉnh lại, cả quá trình cũng chỉ rầm rì vài tiếng, Lục Từ tìm một chiếc áo phông và đồ mặc ở nhà mặc vào cho cô, tuy vẫn thích cô không mặc gì hơn nhưng mà trần trụi thì sợ cô sẽ bị cảm lạnh, cẩn thận mặc ổn thỏa cho cô.
Trước khi Lục Từ ngủ còn cầm máy tính gõ gõ đánh đánh một lúc,không biết viết cái gì, mãi cho đến khi nghe thấy âm thanh rầm rì bất mãn của Hứa Lê mới tắt đèn ngủ.
Tà hỏa bị tích tụ trong khoảng thời gian này đã được phát tiết cho nên ngày hôm sau Lục Từ rời khỏi giường thần thái sáng láng, tràn trề sức sống, hoàn toàn không giống một người mà tối hôm trước túng dục đến tận rạng sáng.
Sau khi chỉnh trang cẩn thận trước tiên anh đặt bữa sáng ở trên bàn, đi tới mép giường hôn Hứa Lê, nhìn một lúc lâu mới đóng cửa rời đi.
Thể lực của Hứa Lê tiêu hao nhiều cho nên cô ngủ thẳng đến 11 giờ mới lăn vài vòng ở trên giường rồi đau khổ đứng dậy.
Á! Cô xoa xoa eo của mình, sau đó cảm nhận được nơi riêng tư ở hạ thân có chút không quá thích hợp, cảm giác căng trướng quá rõ ràng, bụng nhỏ cũng rất ê ẩm.
Ôi, ĐM! Tình huống gì thế này! Cô xốc chăn lên, quần áo mặc chỉnh tề, nhưng lại không phải của mình, nhìn quanh bốn phía, cũng không phải là nơi quen thuộc.
Cô cố gắng nhớ lại ngày hôm qua đã xảy ra cái gì, liên hoan, ca hát, về nhà Lục Từ?!
Càng nghĩ mặt càng hồng, tuy rằng không nhớ quá rõ nhưng mà phần lớn đều rất rõ ràng, thậm chí chi tiết khi ở trên giường kêu Lục Từ nhanh lên cũng có thể nhớ lại, cô thật sự say sao?
Aaaa! Muốn chết muốn chết! Sao người khác say đều sẽ quên đi, còn mình say lại có thể nhớ lại cơ chứ? Vài phút sau cuối cùng cô cũng đã chịu tiếp nhận cái hiện thực này.
Cô, Hứa Lê, và đàn anh tương lai, Lục Từ, lên giường.