Tiền Bối Cũng Tới Cắt Bao Quy Đầu Ư

Chương 12: Anh khám phá xung quanh trong tiểu huyệt (h) 

Trước Sau

break

        Lục Từ quỳ xuống giữa hai chân Hứa Lê, thuận thế tách ra hai chân thon dài thẳng tắp của cô, môi âʍ ɦộ được chân che kín hoa huyệt mở to, lông lưa thưa được phân tán ra hai bên, cùng với thịt mềm hồng hào ở giữa hình thành sự trái ngược rõ rệt.

        Ngay cả Hứa Lê, người phản ứng chậm chạp sau cơn say, cũng sẽ vô thức chặn lại và ngại ngùng khi ai đó banh chân ra quan sát ŧıểυ huyệt.

        Lục Từ cười khẽ, "Em che cái gì vậy, vừa rồi người nhảy dựng đòi ngủ anh không phải em sao?"

        Anh gạt tay Hứa Lê ra, nhìn thịt mềm mại co lại vì căng thẳng, một thứ chất lỏng trong suốt dính trên bề mặt, dưới ánh đèn nó lấp lánh ánh nước, đó là bằng chứng cho thấy sự động tình của Hứa Lê.

        Hứa Lê nhìn Lục Từ với đôi mắt lấp lánh, và dường như có một số kỳ vọng về những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

        Lục Từ cẩn thận đẩy thịt mềm sang một bên, dùng ngón chen vào dọc theo khe hở, rất dễ dàng khi có có dịch tình bôi trơn.

        Bên trong âʍ đa͙σ là một loại cảm giác khác, trơn bóng, ấm áp, co rút ép vào trong từ tứ phía, chỉ nghĩ thôi cũng biết nếu nhét hạ thể của mình vào sẽ sung sướиɠ thế nào.

        “Ư ~” Cảm giác bị dị vật xâm nhập trong hoa huyệt rất xa lạ, Hứa Lê có chút sững sờ nắm lấy ga giường bên cạnh, không đau, ngược lại còn muốn nhiều hơn nữa.

        Lục Từ nhanh chóng tiến vào ngón tay thứ hai, có chút cảm giác căng chặt, anh thăm dò xung quanh hoa huyệt, vừa ấn vừa cọ vào vách âʍ đa͙σ rồi chẩm rãi nhấp đút.

        Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của hai ngón tay, bụng dưới của Hứa Lê run rẩy, liên tục rêи ɾỉ, không có Lục Từ chống đỡ, hai chân ngược lại mở rộng hơn.

        "Ưm a! Ở đó! Đừng..."

        Lục Từ dường như đã đụng phải một công tắc, vừa chạm vào nó, Hứa Lê liền có phản ứng mạnh.

        Anh như nghĩ đến điều gì đó, và thỉnh thoảng nhấn vào nó, Hứa Lê trong tiềm thức suýt đá anh vài lần.

        Tay còn lại của Lục Từ vừa chăm sóc âm vật, vừa cảm nhận dây thần kinh phong phú của viên nhân, khi dùng ngón tay nhào nặn, có thể cảm nhận rõ ràng ŧıểυ huyệt sẽ co rút lại, bấu chặt lấy ngón tay.

        Hứa Lê cảm giác mình đang trôi trên một chiếc thuyền nhỏ, không thể cập bến, cảm giác râm ran trong hoa huyệt cũng không thuyên giảm bao nhiêu, thay vào đó là một cỗ trống rỗng càng mãnh liệt hơn, đặc biệt muốn làm cho ra vẻ, ngón tay vốn không thể thỏa mãn du͙© vọиɠ chút nào, cô muốn được sâu hơn, dùng sức nhấp đẩy hơn.

        Lục Từ rút ngón tay dính đầy nước của mình ra, bôi xung quanh bộ phận sinh dục không thể chờ đợi được của mình, sau đó đỉnh đầu dần tiến gần đến cửa huyệt lấp lánh ánh nước.

        Thân gậy cọ sát vào miệng huyệt, đều được phủ một lớp chất lỏng sền sệt, tất cả đều do Hứa Lê chảy ra.

        Thứ vật của Lục Từ có phần cong cong, lúc này chuẩn bị sẵn sàng, phía trên nhẵn nhụi, nếp gấp cũng được duỗi ra, chỉ cần chạm vào hoa huyệt sẽ cảm thấy ghê tởm, không dễ thương như khi đang ở trong tình trạng ủ rũ.

        Hứa Lê nhìn xuống thì lý trí liền được kéo lại một chút, eo dùng sức định lùi về phía sau nhưng lại bị Lục Từ kéo eo trở lại.

        "Quá ... quá lớn rồi chăng?!"

        Hông của Lục Từ hơi trùng xuống và nhắm vào miệng huyệt để đầu chui vào.

        "Muốn chạy? Đã muộn..."

        "A! Đừng, đừng! Tiền bối! Ngừng tay! Đau quá!" Hứa Lê kêu lên một tiếng kèm với tiếng khóc, nhắm mắt lại không dám nhìn.

        Lục Từ không nói nhiều, cũng không nghe cô cầu xin, mà cứ đẩy vào bên trong, miệng huyệt cũng bị căng ra tới trắng bệch.

        Với sự xâm nhập của bộ phận sinh dục, Hứa Lê không ngừng co rút âʍ đa͙σ do bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ của sự căng thẳng và đau đớn để ngăn chặn sự xâm nhập của anh, Lục Từ thở hổn hển do bị siết chặt, sau đó kɧoáı ©ảʍ chưa từng có ập tới.

        "Ư hơ ..." Với khả năng khống chế kinh ngạc của mình, Lục Từ rốt cuộc không cho phép mình vừa đút vào đã kết thúc, một lúc sau rốt cuộc cũng đã quen với sự chặt chẽ của hoa huyệt, cùng sự vừa vặn vẹo vừa co bóp theo mọi hướng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ này khiến anh muốn bất chấp tất cả mà cứ thế lao vào.

        "Ư a! Hu hu hu hu! Tiền bối ... đừng nhúc nhích!"

        Lục Từ vỗ vào bờ mông căng tròn của Hứa Lê một cái "bốp", "Em đừng có cử động bừa!"

break
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc