Thuần Thứ

Chương 6

Trước Sau

break

Tại sao lại như vậy? Người thân yêu nhất của cậu, người bạn, người anh em và... người bạn đời mà cậu tin tưởng nhất, tại sao lại đối xử với cậu như vậy?

 

Cậu vừa mất mẹ, vừa mất đi chỗ dựa, vào thời khắc yếu đuối nhất trong đời, con dao đâm vào cậu không phải đến từ đối thủ, mà là đến từ những người thân cận nhất bên cạnh cậu. Cậu loạng choạng vài bước, nhấc chiếc ghế ở khu vực khách mời lên, dùng sức ném vào đầu Phí Lê.

 

Rõ ràng là ném vào đầu người khác, nhưng lại giống như bị đánh một gậy vào đầu, tai cậu ù đi, trong tầm mắt dần mờ mịt cậu nhìn thấy máu tươi từ đầu Phí Lê tuôn ra, tiếp đó là Năm Tuấn Phong xông lên che chắn cho Phí Lê, khách mời chạy đến can ngăn bọn họ, và những vệ sĩ vây quanh.

 

Vệ sĩ dùng sức giữ chặt cậu, vặn tay cậu, khống chế lưng cậu, ấn cậu úp mặt xuống đất. Trong tiếng ù tai và tiếng ồn ào của đám đông, cậu không nhìn thấy gì, không nghe thấy gì. Chỉ nhìn thấy đôi mắt nhuốm máu và bàn tay run run của Phí Lê, còn có giọng nói run r

 

ẩy của anh ta.

 

"Tôi đã thừa kế bất động sản, tôi là chủ nhân ở đây. Tôi không muốn nhìn thấy cậu ta trong nhà, ném cậu ta ra ngoài."

 

Mấy vệ sĩ hợp sức nâng Bùi Sĩ Ngọc lên, ném cậu ra ngoài cửa. Cùng lúc đó, vô số máy quay vây quanh.

 

Khuôn mặt đầm đìa nước mắt, méo mó đến mức hoàn toàn biến dạng của Bùi Sĩ Ngọc, được in trên trang nhất của báo giấy khổ lớn và treo trên trang chủ của tất cả các trang web. Di chúc kỳ lạ của Bùi Vinh đã gây ra muôn vàn đồn đoán trong xã hội, cũng khiến Bùi Sĩ Ngọc trở thành tin tức nóng hổi trong một khoảng thời gian dài ở Khải Minh.

 

Cho đến một tháng sau đó, Phí Lê kế nhiệm chức vụ chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn dược phẩm Vinh Thịnh, và đổi tên Vinh Thịnh thành Lê Quang, dáng vẻ trẻ trung, cao lớn và kiêu ngạo của anh ta mới lại một lần nữa in đầy trang nhất tạp chí và chiếm cứ các trang web lớn, che phủ hoàn toàn khuôn mặt méo mó của Bùi Sĩ Ngọc.

 

Cái tên Bùi Sĩ Ngọc, cũng từ đó biến mất khỏi tầm mắt của công chúng.


 

Tám năm sau, câu lạc bộ cao cấp Stella của thành phố Khải Minh.

 

"Jade, nếu tôi nói tôi cảm thấy mình là người nghèo, chắc chắn anh sẽ cho rằng tôi đang than thở vu vơ." Người phụ nữ ăn mặc sang trọng lắc ly rượu trong tay, theo chuyển động, chiếc nhẫn kim cương bạch kim trên ngón giữa của cô ta liền tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc