Thư Ký Của Tổng Tài

Chương 1: Thư Ký Của Tổng Tài

Trước Sau

break

1. "Thư ký Điềm, tin tức trên báo là thật à?"

"Tạ tổng sắp đính hôn với thiên kim thế gia thật sao?"

"Cô là thư ký của ngài ấy, liệu có biết gì không?"

"Điềm Hạ, cô bật mí cho chúng tôi biết đi."

Mới sáng sớm, Điềm Hạ đã bị đồng nghiệp vây quanh hỏi thăm khi cô vừa mới đặt chân vào công ty.

Điềm Hạ mím chặt môi, sắc mặt vô cùng khó coi.

Cô dây dây thái dương khó chịu, nghiêm mặt nói:

"Tôi còn chưa rõ lắm. Mọi người nhanh đi làm việc đi, đừng để Tạ tổng bắt được thì không hay."

"Tôi đi xử lý công việc trước."

Điềm Hạ nhấc chân bước đi, nửa đường lại lẩm bẩm:

"Tôi cũng không rõ..."

Tạ Đình Kha sắp đính hôn.

Cô cũng không biết là thật hay giả.

Nếu là thật, vậy thì trớ trêu quá rồi.

Không một ai biết, cảm xúc trong lòng Điềm Hạ lúc này khó chịu nhường nào. Cái cảm giác lồng ngực cứ tưng tức khiến cô khó thở muốn chet.

Cô ghét cái cảm giác khó chịu này, nó khiến cô cảm thấy bản thân thật thất bại, vô dụng không thôi.

Không những thế, nó còn khiến cô sợ hãi nữa.

Không ai biết rõ mối quan hệ giữa cô và Tạ Đình Kha là thế nào. Ngoài mặt là thư ký của anh, nhưng đằng sau đó cô lại là tình nhân bé nhỏ của anh.

Một người khiến anh thoải mái mỗi khi đêm về, nơi giúp anh trút bầu cảm xúc.

Điềm Hạ đã theo Tạ Đình Kha được 3 năm, 3 năm này luôn phân rõ giới hạn công tư khi ở cạnh anh.

Ngay lúc này, khoác lên mình bộ đồ công sở.

Cô biết, bản thân không nên có bất kỳ cảm xúc dư thừa nào nữa.

Là một tình nhân, nhưng đằng sau cô còn là một thư ký bé nhỏ. Việc cấp thiết bây giờ là phải xử lý tin đồn đang dần lan rộng ra trước.

Hít một hơi thật sâu, Điềm Hạ bước ra khỏi thang máy, tiến thẳng về nơi làm việc của mình chuẩn bị tài liệu và kiểm tra lại tin tức.

Mười phút sau, cô thấy Tạ Đình Kha xuất hiện bước ra từ thang máy.

Anh vẫn như thế, vẫn lạnh mặt không bận tâm đến chuyện khác, khi đi lướt qua cô bước chân cũng chưa từng dừng lại.

Điềm Hạ mím chặt môi.

Trong một giây đó, cô phát hiện ra mình thế mà lại có chút mất mát, khó chịu.

Cười thầm một tiếng chua chát trong bụng.

Điềm Hạ điều chỉnh lại cảm xúc, vội bước chân đi theo Tạ Đình Kha.

Bóng lưng cao lớn của anh vẫn luôn là thứ khiến trái tim cô thổn thức.

Mà lần này, còn có chút đau đớn nữa.

Cô biết, mình thích anh nhường nào.

Nếu không thì, sao cô có thể bỏ xuống cái tôi mà làʍ t̠ìиɦ nhân của anh chứ?

2. Điềm Hạ báo cáo lịch trình làm việc cho Tạ Đình Kha, sau khi xong việc, cô cuối cùng cũng chần chừ nhìn anh.

"Tạ tổng, về tin đồn đang lan truyền chuyện ngài đính hôn, chúng ta có nên xử lý một chút không?"

Điềm Hạ lên tiếng.

Cô không hề biết, ánh mắt của cô khi ấy có bao nhiêu hy vọng.

Tự như mong chờ Tạ Đình Kha sẽ lên tiếng nói rõ về chuyện này với cô.

Nhưng đổi lại là ánh mắt hờ hững của anh, cùng giọng nói không mấy bận tâm.

Anh nói:

"Không cần, cứ để vậy đi."

Trái tim Điềm Hạ thắt lại, cơ hồ cảm thấy đau đớn vô cùng.

Môi bị cô cắn chặt lại, kiềm chế sự kích động trong lòng.

Anh không muốn ngăn chặn tin đồn, vậy có nghĩa... đó là sự thật, đúng không?

Sắc mặt Điềm Hạ tái đi, tim cô như sắp bị sự thật này làm cho tê liệt rồi.

Ấy thế mà, lại là sự thật.

Cô hy vọng điều gì chứ?

Rõ ràng quá rồi còn gì?

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc