Nguyễn Tiêu, trong những ngày cuối đời của mình, vốn chỉ mong muốn được thảnh thơi lang thang qua những dãy núi hùng vĩ, để cơ thể mệt mỏi được tự do buông xuôi trước chân trời bao la. Cô dự định tận hưởng những giây phút cuối cùng mà không bị ràng buộc bởi bất kỳ điều gì. Nhưng số phận luôn kỳ lạ, giữa chuyến hành trình ấy, cô lại bị cuốn hút bởi người đàn ông xa lạ, gợi lên trong cô một khát khao mà chính cô cũng không ngờ tới.
Dưới ánh đèn vàng dịu, người đàn ông ấy hiện lên mạnh mẽ và nam tính. Anh ta để trần nửa thân trên, lộ rõ những đường nét cơ bắp săn chắc. Đôi vai rộng, cánh tay rắn rỏi chuyển động nhịp nhàng trong từng cú đập mạnh vào những mảnh vỡ, mồ hôi lấm tấm chảy xuống chiếc quần dài ngụy trang bạc màu. Anh không hề chú ý đến ánh nhìn của cô, vẫn tiếp tục công việc như thể chẳng có gì xung quanh quan trọng hơn.
Nguyễn Tiêu, người từng nghĩ mình đã hoàn toàn kiệt sức với cuộc đời, bỗng nhiên cảm nhận được một ngọn lửa nhỏ bùng lên trong lòng. Sự hấp dẫn nguyên thủy, mãnh liệt từ người đàn ông ấy khiến cô bất giác thêm vào di nguyện của mình một điều chưa từng có: trước khi chết, cô muốn được ở bên anh, dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Cảm xúc này, giữa cuộc sống và cái chết, như một lời thách thức đối với số phận.