- Tiết Sùng Giản là huynh đệ bà con tốt nhất của ta. Tuy là con của Thái Bình công chúa, nhưng mà hai mẫu tử bọn họ trước giờ không hợp, hắn sẽ nghe ta! Chuyện này ta có thể làm được!
Tần Tiêu mỉm cười gật đầu:
- Rất tốt! Nam nha bên này giải quyết không phải vấn đề lớn! Bắc nha cùng trong hoàng cung. Cửu Linh huynh đệ, còn phải nhờ ngươi bày mưu đặt kế rồi.
Trương Cửu Linh cười cười:
- Cửu Linh không ngại học Đại Đô Đốc, đi bắt giặc bắt vua. Trên triều đình những người kia có quyền lợi thế nào cũng không thể trong ngày điều thủ hạ thân tín tới bên người. Chúng ta có thể thiết lập ván cục, bắt bọn người Đậu Hoài Trinh, Tiêu Chí Trung lại và giết gà dọa khỉ! Cho dù không thể chấn nhiếp quân đội. Ít ra cũng làm bọn họ quần long vô thủ! Thái Bình công chúa cuối cùng là thế hệ nữ lưu, nàng làm gì có năng lực chủ huy quân lính? Nếu không có đám người này giúp đỡ thì năng lực giảm nhiều.
Tần Tiêu gõ bàn:
- Những tâm phúc triều thần có thể giao cho ngươi xử lý?
Trương Cửu Linh chắp tay cúi đầu:
- Cửu Linh nhất định kiệt lực phụ trợ thái tử điện hạ thành đại sự!
Lý Long Cơ cười rộ lên:
- Tốt, tốt! Phải bắt đám vương bát đản này chém đi! Hai mươi tháng chạp, định ngày đó đi... Thế nhưng mà có vấn đề trí mạng đấy! Vũ lâm vệ chủ lực của hoàng cung là người của nàng.
Tần Tiêu tràn đầy tự tin cười cười:
- Thái tử nói đúng. Đây chính là vấn đề trí mạng. Tính sổ đi, thủ hạ ta bây giờ có thể điều động chính là năm ngàn Hoàng Thành Ngự Suất Ti Thân Dực Phủ, một vạn năm ngàn vạn kỵ, cộng thêm đông cung lục suất là một vạn năm ngàn người, tổng cộng chỉ có ba vạn năm ngàn người. Nhưng mà tả vũ lâm vệ thì có bốn vạn người! Mặt khác còn không có tính hữu vũ lâm vệ, tả hữu giám môn vệ, kim ngô vệ và thiên ngưu vệ.
- Thiên ngưu vệ không có vấn đề!
Lý Long Cơ nói:
- Thiên ngưu vệ Đại tướng quân sắp đổi thành nhị ca Lý Thành Nghĩa của ta. Hơn nữa thiên ngưu vệ không nhiều người, hơn nữa tất cả đều là người trung với hoàng đế. Cho dù có thân tín của Thái Bình công chúa có lẽ cũng không cấu thành uy hiếp. Kim ngô vệ cũng có tình huống như vậy, hơn nữa nhân số càng ít, cơ bản đều là thân tín của phụ hoàng ta. Tuy cũng nghe lệnh của Thái Bình công chúa, nhưng mà bảo bọn họ tạo phản là không được!
- Rất tốt!
Tần Tiêu liên tục gật đầu:
- Bởi như vậy cũng chỉ còn là hữu vũ lâm vệ và tả hữu giám môn vệ.
- Không phải còn có tả vũ lâm vệ sao?
Lý Long Cơ cùng Trương Cửu Linh đồng thời kỳ quái hỏi.
Tần Tiêu cười cười, ý vị thâm trường nói ra:
- Chuyện này nói có chút dài dòng.
Tần Tiêu nhìn ra nghi hoặc của Lý Long Cơ cùng Trương Cửu Linh, dứt khoát nói:
- Dù sao hiện tại tình hình đã định. Tả vũ lâm vệ nếu không nghe lệnh của Thái Bình công chúa, cũng chỉ có thể trở thành trung với thái tử điện hạ mà thôi. Vốn uy hiếp trí mạng của chúng ta là tả vũ lâm vệ. Hiện tại trở thành chỗ hiểm của Thái Bình công chúa! Hiện tại các nàng biết rõ vì cái gì ta biết rõ thân tín của Thái Bình công chúa chưa?
Lý Long Cơ cùng Trương Cửu Linh đồng thời cả kinh nói:
- Ý của ngươi chính là tả vũ lâm vệ Đại tướng quân, Thường Nguyên Giai giúp ngươi?
Tần Tiêu cười cười:
- Đúng vậy!
- Nhưng mà hắn là tâm phúc của Thái Bình công chúa đấy!
Lý Long Cơ vội hỏi:
- Người này có quan hệ mật thiết với Tiết Thiệu, là tri kỷ của Tiết Thiệu, Tiết Thiệu sau khi chết thì Thái Bình công chúa yêu ai yêu cả đường đi, nàng tiến cử hắn ra và liên tục lên chức, thẳng tới khi làm tả vũ lâm Vệ tướng quân. Hắn dựa vào cái gì nghe theo Đại Đô Đốc?
- Ta không phải nói sao, chuyện này rất dài dòng!
Tần Tiêu cười nói:
- Việc khác tình không dám đánh cược, chuyện này không thành vấn đề. Nguyên do trong đó giải thích sau đi.
Tần Tiêu nhìn qua Lý Long Cơ biểu lộ kinh nghi, trong nội tâm âm thầm nói: Cũng được a, suy nghĩ vì đại cục, chuyện chúng ta cân nhắc phải làm hết. Ta cũng phải lung lạc đại thần, thật sự là họa lớn trong lòng hoàng đế... A man, ta xem như hết lòng với ngươi rồi, chuyện sau này thế nào ngươi suy nghĩ xử lý đi. Nếu như kiêng kỵ ta. Yên tâm đi, ta là người thức thời, sẽ không cho ngươi cơ hội tá ma giết lừa.
Trong lòng Tần Tiêu âm thầm lạnh một chút, nhưng vì đại cục không được phép cho mình có những tâm tư này, tiếp tục nói:
- Hôm nay xem ra từ vũ lực thì chuyện xấu lớn nhất chính là tả vũ lâm vệ. Chuyện nơi này ta toàn lực giải quyết. Nhưng mà trên triều đình cũng phải ổn định Thái Bình công chúa, không bức nàng gấp. Chiếu theo quan sát mấy ngày qua, Thái Bình công chúa đã bị quyền lực làm đầu óc choàng váng, sớm đã nộ hỏa công tâm, mất phương hướng của mình. Một khi bức nàng ta, khó bảo toàn sẽ không có chuyện ngoài ý muốn.
- Ta hiểu!
Lý Long Cơ thở dài nói ra:
- Ta sẽ chủ động hòa hoãn với nàng. Làm như thế nào cũng phải gia tăng thực ấp, phụ hoàng cho bao nhiêu, ta cho nàng gấp bội! Nàng nói cái gì, ta sẽ nghe nàng, tuyệt không hai lời.
Trong lòng Tần Tiêu cười cười: Quả nhiên là có chân truyền của Lý Đán...
Tần Tiêu đặt bút xuống, nói ra:
- Lại nói tiếp, những chuyện này đã định. Không đến mức thúc thủ vô sách, tận lực không cần nhờ vũ lực đi giải quyết vấn đề. Ta mới vừa nói một ít, có thể chính là sách lược mấu chốt nhất. Kỳ thật kế sách tốt nhất chính là ít đổ máu mà giải quyết vấn đề.
Lý Long Cơ hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra một tia sát khí làm cho trái tim Tần Tiêu băng giá.
- Có một số việc trên triều đình không thể giải quyết, đành phải dùng tới vũ lực vậy. Không phải đổ máu, không thể rửa sạch dơ bẩn trong đó.
Không phải đổ máu, không thể rửa sạch cái này tinh ngày phía dưới dơ bẩn!
Không phải dùng máu thì không thể rửa dơ bẩn này!
Trong lòng Tần Tiêu âm thầm trầm ngâm, trên người cảm giác được một cổ hàn ý cuồn cuộn đánh úp lại.
Tần Tiêu rời đông cung, cảm giác trên vai vô cùng nặng nề, giống như trên người gắng nặng ngàn cân vậy, hoàn toàn không thể đi nhanh được.
Tần Tiêu không ngờ rằng hắn là một tiểu tử tóc húi cua xuyên việt qua thời đại này,hôm nay đã biến thành mấu chốt cho vận mệnh của Đại Đường. Mấy lần chính biến trước kia là do hắn thân bất do kỷ. Còn lần này biến thành hắn chủ đạo. Vì cho Lý Long Cơ thượng vị, muốn tự tay đối phó Thái Bình công chúa.
Trên mặt Tần Tiêu cười thảm đạm, Thạch Thu Giản cùng Lý Giai Lạc đang chờ hắn ở cửa đông, bọn họ mang theo vài tên tướng sĩ đặc chủng doanh, đang chờ Tần Tiêu cùng nhau về nhà. Hình Trường Phong đã sớm mang năm trăm thiết giáp quay lại phủ của Tần phủ đề phòng.
Tần Tiêu cũng không muốn nói cái gì với bọn họ, nói:
- Đi thôi!
Bữa tối hôm nay ăn cũng áp lực. Tuy Tần Tiêu quay về nhà nhưng mà tâm của hắn đang ở trong hoàng cung, không yên lòng ăn một chút đồ vật, cuối cùng trong chén còn thừa nhiều rau do các lão bà gắp vào..