Thiếu Gia Thật Trói Định Hệ Thống Càng Ngủ Càng Có Tiền

Chương 6: Ký túc xá, đồng phục, trai ôn hòa, 150 vạn (1)

Trước Sau

break

Mục tiêu nhân vật: Tưởng Nam Ngũ
Thân cao: 186cm
Nhan sắc: Trung+
Tố chất: Cao
Mị lực: Trung+
Kích cỡ: 5,5cm
Độ dài: 20cm
Thể lực: Trung+
Cho điểm tổng hợp: 85 (phẩm chất cao)

Hôm nay tài khoản của Thời Dã sẽ tăng thêm: 150 vạn.

————

Sau khi ăn xong bữa sáng, số tiền chỉ còn lại 1 đồng. Muốn đến trường học chỉ có thể đi bằng xe công cộng.

“Biết vậy hồi nãy đã không mua chai nước này, tao quên mất nơi này cách trường học rất xa. Chừa lại 2 đồng có thể đi tàu điện ngầm rồi.”

Ngồi xe công cộng phải mất 2 giờ mới đến đại học Hoa Viễn, tuy giá cả tiện nghi nhưng trên đường xe dừng lại nhiều, Thời Dã hơi say xe.

ŧıểυ Bảo là hệ thống tiền tài, vậy mà giờ ký chủ của nó lại phải vì tiền phát sầu.

Thật là mất mặt hệ thống.

“ŧıểυ Dã còn ổn không? Hôm nay chúng ta chắc chắn sẽ có tiền, trường học nhiều người như vậy khẳng định sẽ có ai đó 75 điểm trở lên!”

Thời Dã ngồi ở hàng sau xe.

Cái xe buýt này nhìn rất cũ, chắc là chạy lâu rồi. Dọc đường đi đều lung lay, xóc nảy một chút cũng vang lên tiếng *cọt kẹt* như sắp gãy, cái dây phòng chống chấn động cũng vô dụng, Thời Dã mệt muốn ói.

Trạm cuối của đường dây này là Hoa Viễn, cái giá cả này cũng là trường trợ cấp cho học sinh. Là học sinh của Hoa Viễn thì có thể ngồi xe bằng 1 đồng, bất kể ngồi bao nhiêu trạm.

Nhưng phương tiện giao thông ngày càng nhiều, ngồi xe buýt công cộng như này rất ít. Trong xe trừ bỏ Thời Dã ngồi phía sau cùng, chỉ có 2 3 người già ngồi ở phía trước nói chuyện với tài xế.

“Làm người quả nhiên phải có tiền.” Thời Dã mở ra cửa sổ cũ kỹ để thông khí.

Cậu thầm nghĩ nhất định phải tìm kiếm mục tiêu trên 75 điểm ở gần trường học, nếu không lúc tan học ngay cả ngồi xe buýt cũng không có tiền ngồi.

“ŧıểυ Bảo, nếu tao tìm được người đủ yêu cầu rồi thì phải làm thế nào để thuận lợi ngủ với họ? Tao cần phải công lược hay sao?”

Nếu thật sự là vậy thì cậu phải đi tìm cái lớp học đã, phải tồn tại.

“Đương nhiên là không phải, ŧıểυ Dã đừng lo lắng về việc này.” ŧıểυ Bảo suy nghĩ một chút cách diễn đạt dễ hiểu rồi nói: “Mỗi người đều có loại Tính Phích, khác biệt là có người nhận ra, có người thì không rõ bản thân như nào. Mà ở chỗ tôi có bảng Tính Phích của mọi người, ví như có người thích đối tượng mặc cổ trang, có người thích mặc đồ tình thú, hay là mặc đồ bơi, hoặc mặc đồng phục, vân vân.”

“Có người thích để đèn phòng sáng, cũng có loại thích tắt đèn. Hay thích chơi dây trói, thích làm trước gương. Tóm lại chúng ta chỉ cần theo Tính Phích của bọn họ, rồi chế tạo một cái cảnh thiên thời địa lợi nhân hòa. Hơn nữa chúng ta còn có bàn tay bàn nhỏ, nhìn thẳng mục tiêu nhân vật trong năm giây, bọn họ sẽ không thể từ chối. Nhưng tôi cảm thấy không cần phải dùng đến thứ này, bởi vì nếu có người có thể từ chối cảnh tượng Tính Phích của chính mình, vậy rõ ràng là người đó nói dối.”

Thời Dã nhướng mày: “Chắc chắn đến vậy à?”

“Tất nhiên, ví dụ như ŧıểυ Dã. Trong video lưu trữ của cậu phần lớn đều là mặc đồ tây mắt kính vàng, mặc quần áo nhìn gầy, cởi ra lại có cơ, loại hình nho nhã nhưng bại hoại. Nếu có người như vậy xuất hiện trước mặt, cậu sẽ từ chối sao?”

Thời Dã thử tưởng tượng.

Cổ họng đã bắt đầu khô khan.

“Không thể.”

“Chính là như vậy~ không ai có thể từ chối Tính Phích của bản thân.”

“Vậy thì tốt quá, nói vậy là chúng ta chỉ cần tìm được người là sẽ thành công. Sau đó sẽ có tiền, có 10 vạn đồng rồi thì tao sẽ không cần đi bộ về nhà.”

ŧıểυ Bảo đoán trước: “Tôi cảm thấy hôm nay ít nhất cũng phải 20 vạn đấy, ŧıểυ Dã cứ tưởng tượng lớn hơn đi.”

Thời Dã bất đắc dĩ: “Nhưng mà ŧıểυ Bảo à, đây là lần đầu tiên của tao. Mày kêu tao ngủ 2 người 1 ngày thực sự tao không chịu nổi đâu.”

“2 người gì?”

“Mày nói ít nhất 20 vạn.” Thời Dã nói: “Hôm nay 10 vạn là đủ rồi, hai người tao làm không được.”

Cậu vẫn là một đóa hoa trong trắng, tạm thời chưa chịu nổi tàn phá.

“Ấy ấy, không phải.” ŧıểυ Bảo sực nhớ tới: “Tôi quên nói với cậu!”

“Cái gì?”

“Hiệp nghị của chúng ta ghi ngủ 1 lần ý là 1 lần bắn, không phải một người là 1 lần!” ŧıểυ Bảo nói: “Ví dụ như hôm nay cậu ngủ với mục tiêu nhân vật phẩm chất trung, tổng kết lại lần làʍ t̠ìиɦ này người đó bắn năm lần, là 50 vạn đồng. Nếu là mục tiêu cực phẩm bắn hai lần sẽ được 200 vạn. Là như vậy, tôi quên giải thích với cậu, xin lỗi ŧıểυ Dã.”

“Đuỵt...”

Hình như có bánh rớt từ trên trời xuống...

Thời Dã không hề cảm thấy không khí trong xe khó nghe nữa, say xe đều ổn hơn một phần.

“Thật sự nhiều tiền quá...”

ŧıểυ Bảo cười hí ha hí hửng: “Tôi đã nói tôi là hệ thống lợi hại nhất bộ môn mà~”

Thời Dã lần này cũng thật lòng khen lại.

“Quá xá lợi hại, tao cảm thấy mày có thể xưng bá giới hệ thống.”

ŧıểυ Bảo được khen đều ngại ngùng, tuy còn nhỏ nhưng không thầy dạy cũng hiểu nên nói sang chuyện khác: “Hôm nay khả năng cũng kiếm rất nhiều ấy~ Nếu ŧıểυ Dã vận khí tốt, gặp được soái ca cực phẩm, sẽ một bước bay cao đó~”

“Vậy tao bắt đầu cầu nguyện mới được, hy vọng nhóm sinh viên vừa bị kì thi đại học tàn phá đã khôi phục nhờ thời gian nghỉ hè. Trưởng thành vai rộng eo thon, cơ bụng 8 múi, chim to mông vểnh sinh viên.”

Thời Dã hiện tại cảm thấy chiếc xe buýt cũ kỹ này không phải đi hướng trường học, mà trạm cuối là một đảo kho báu.

Mong mấy soái ca đó sẽ có thể lực ngon lành, giúp cậu một đêm bay cao không phải mơ.

Lúc này Thời Dã quên mất cậu vẫn chỉ là một đóa hoa còn trong trắng, thể lực không tốt chính là cậu.

Xe lung lay lắc lư, rốt cuộc trước khi cậu sắp bị xóc chết thì nó cũng dừng.

Thời Dã xuống xe, há họng thật to để hít không khí trong lành.

“Đi!”

ŧıểυ Bảo còn định hỏi cậu có sao hay không, nếu cần thì nó lại đi xin Chủ Thần đại nhân cho chút tiền mua thuốc uống, nhưng chưa kịp nói thì Thời Dã đã tinh thần phấn chấn lại rồi.

“ŧıểυ Dã cảm thấy ổn chứ, có chỗ nào không thoải mái thì nói?”

“Ổn mà, tưởng tượng đến lát nữa sẽ kiếm được số tiền mà cả đời trước không kiếm được tao đã thấy tinh thần sảng khoái. Mày cứ yên tâm, đi tìm người nào.”

Thời Dã cảm thấy cậu làm thuê cực khổ cả đời còn không chắc có thể tích lũy được 20 vạn.

Hiện tại khát vọng tiền tài lên đến đỉnh điểm.

Ngủ soái ca đã hiện tại biến thành một loại phụ trợ.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc