Ngôn Triệt bị vẻ mặt và lời nói của cậu che mờ mắt, nhất thời mất hết lý trí đè cậu lên vách tường. ©ôи th!t còn cứng chọc lung tung vào lỗ nhỏ phía sau cậu, cho đến khi bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Giọng anh nghe trầm và nặng: “Thời Dã, khi nãy cậu gọi tôi là gì? Gọi lần nữa.”
Thời Dã bị anh ta làm vừa ngứa vừa sướиɠ, chỉ hận không thể để cây ©ôи th!t kia đi vào đυ. cậu ngay lập tức.
“Ca ca, ca ca Ngôn Triệt, ưm... Ca ca cho em... A, bên trong ngứa...”
Ngôn Triệt vừa hạ hỏa được chút thì lại bị cuốn lên, xúc động không kiềm chế được bản thân. Anh vươn tay xé áo tắm bó sát của cậu, eo nhỏ và mông trắng lộ ra giữa không khí. Anh chịu không nổi, là trai tân nên chỉ biết cong eo chọc lung tung mà không vào được lỗ nhỏ giữa mông. Anh còn dùng một tay bịt miệng cậu bởi vì giọng nghe quá hứng.
“Chút nữa hẳn gọi.” Ngôn Triệt nuốt nước miếng. “Để tôi vào trong.”
Thời Dã rất thích nhìn bộ dạng hiện tại của anh ta, cậu vừa nóng vừa sướиɠ, vươn lưỡi ra liếʍ lòng bàn tay anh. Tiếng rêи ɾỉ thoát ra ngoài theo khẽ hở trên bàn tay.
Đang ở trong nước mát mẻ nhưng Ngôn Triệt lại cảm thấy anh như đang ngâm nước nóng, dùng tay đỡ lấy ©ôи th!t tìm lối vào lỗ nhỏ kia.
“Thời Dã, đừng nhúc nhích.”
Mặt nước xao động, hô hấp của Ngôn Triệt rối loạn. Cậu không hề nhúc nhích, là do anh ta quá vội vàng.
Nước trong suốt xanh dương, làn da Thời Dã trắng đến tỏa sảng. Eo và mông vểnh lên như đang nói anh yếu, làm không được.
Áo tắm màu đen rách nát dính trên người, cậu bị đâm loạn nên run run. Nhưng ©ôи th!t ấm áp phía sau vẫn chưa cắm vào được.
Thời Dã vừa sầu vừa cười, nên Ngôn Triệt tán vào mông cậu một cái.
“Đừng nhúc nhích, đừng động đậy.”
Ngôn Triệt dứt khoát không che miệng cậu nữa, hai tay đều cho xuống dưới nước tách mông ra cậu hai bên.
Lỗ nhỏ hồng nhạt hiện ra trước mắt, hô hấp của Ngôn Triệt trầm hơn, nhấc eo nhắm vào đó.
Quy đầu thô to, mượt mà dừng ngay lối vào, khiến cậu co rụt cả người. Cậu đột nhiên nhớ tới anh còn chưa làm dạo đầu cho cậu.
Đang định nhắc thì ©ôи th!t nóng bỏng kia đẩy xông vào.
Thời Dã bị đâm tê người.
“A ui—”
Cũng may có nước bôi trơn nên không có cảm giác như bị xé rách.
Hoặc là do bàn tay vàng.
Thời Dã cảm thấy cậu chịu đựng được.
“Đau lắm không?”
Ngôn Triệt nhìn cậu đau đớn thì không đành lòng, nhịn cơn xúc động muốn đút vào toàn bộ để dừng lại hỏi cậu.
“Hic... Vào đi... Dừng lại... Như vậy... Mới đau... Ha aa—”
Phụt một tiếng, ©ôи th!t chui toẹt vào trong.
Thời Dã bị đυ. trước mắt tối sầm.
Quên mất Ngôn Triệt là đầu gỗ, bảo vào thì tiến mạnh vào, anh không biết chậm rãi.
Quy đầu đâm vào chỗ sâu trong lỗ nhỏ một cách hung hăng, đâm đến mức cậu rớt nước mắt.
Đau. Nhưng sướиɠ.
“Hic... Động đi.... Ngôn Triệt ca ca, động... Động đậy đi...”
Cậu nói nghe nhẹ nhàng mị hoặc, vào lỗ tai Ngôn Triệt không khác gì sét đánh.
Anh nắm lấy eo cậu để cố định, sau đó va chạm mãnh liệt.
Những nếp nhăn trong lỗ nhỏ đều bị căng ra, ©ôи th!t thô cứng lấp đầy lỗ, điên cuồng rút ra đâm vào. Mông cậu bị đâm đến nước xung quanh đều gợn sóng liên tục.
“Ưm a a a a— ca ca, ca ca... Ư a a... Chịu không nổi, ca ca... Chậm chút a a a”
Trai mới lớn 19 tuổi không biết kiềm chế là gì, chỉ lo đẩy ©ôи th!t vào hơn nữa, muốn đòi lấy nơi mềm mại kia càng nhiều.
“Gọi tên tôi.”
Thời Dã bị ép chặt vào vách tường bể bơi, giọng nói run rẩy: “Ha a a a— Ngôn Triệt, Ngôn Triệt ca ca a a — ca ca chậm chút, a. a a...”
Anh nghe thấy tiếng khóc nức nở trong giọng của cậu. Tốc độ càng nhanh hơn, đẩy eo nhiều hơn, anh nhìn xuống dưới. ©ôи th!t của anh đang ra vào trong lỗ Thời Dã.
©ôи th!t màu đỏ tươi xấu xí trái ngược với cặp mông trắng nõn, anh nhìn càng cứng hơn.
“Khi nãy còn nói ngứa mà? Giờ chịu không nổi à?”
Ngôn Triệt đè cậu đυ., đẩy tới, cắn vào da thịt mềm mại ở cổ cậu.
Anh lại bất mãn, cắn cổ cậu thêm nữa: “Gọi tên tôi tiếp, không được ngừng.”
Vậy nên Thời Dã chỉ đành dùng giọng nói hơi ách gọi anh, lúc đầu là Ngôn Triệt ca ca. Lúc sau thì 4 chữ này phải nói vài lần mới nói xong.
Cậu bị đυ. chân mềm nhũn, không đứng nổi trong hồ. Ngôn Triệt kéo cậu vào lòng ngực, 1 tay ôm vai cậu 1 tay siết chặt eo cậu. Đổi tư chế khống chế tuyệt đối này xong thì đυ. cậu không ngừng nghỉ.
“A a a a a a...”
Thời Dã bị đυ. bắn tới ba lần, màu trắng đục lan trong nước. Lỗ nhỏ của cậu buộc chặt, cơ thể run rẩy, không lâu sau Ngôn Triệt đã bắn vì bị cậu kẹp.
20 vạn thật gian khổ.
Cậu bị anh bế lên, rời khỏi hồ bơi.
Áo tắm bó sát chỉ còn lại một mảnh dính trên người, màu đen tương phản với làn da trắng tuyết.
Ngôn Triệt ấn cậu lên tường phòng tắm, lỗ nhỏ của cậu vẫn còn đang chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙. Anh nhờ nó làm chất bôi trơn đẩy vào trong đυ. tiếp.
“Ô a a...”
Anh dùng sức bóp lấy mông cậu, rồi thẳng lưng hôn cậu: “Ướt thật, Thời Dã. Sao cậu càng bị đυ. lại càng ra nước như vậy? Thích lắm đúng không?”
Cậu bị những lời cợt nhả của anh làm ngứa ngáy, nhưng anh nói đều là thật.
“Ừm a... Dạ... Triệt ca ca.... Thích, sướиɠ lắm...”
Lỗ của Thời Dã vừa mềm vừa chặt, làm người ta đi vào liền không muốn dừng lại. Chất dịch màu trắng trước lối vào lỗ bị động tác đυ. thô bạo làm văng ra khắp nơi. Xích xuống một chút là đôi chân đang phát run của Thời Dã và cặp chân có lực của Ngôn Triệt.
Lần thứ hai lại giằng co rất lâu, lâu đến mức lỗ của cậu bị cọ xát tê tái, bắp đùi cũng mềm, không đứng nổi.
Thời Dã xin tha nhưng Ngôn Triệt chìm vào du͙© vọиɠ không nghe được.
Anh vừa mới bơi lội xong thì bị cậu trêu chọc ra cơn nứng. Lúc đầu không vào được anh cứ nghĩ trong giây phút đó mình đâm thủng tường còn được.
Dừng lại, không có khả năng.
Anh cứ đè cậu đυ. tiếp ở phòng thay quần áo, đến lúc cậu thực sự không chịu nổi mới buông tha.
Áo tắm Thời Dã mặc đến đã bị xé thành nhiều mảnh, Ngôn Triệt để cậu mặc vào quần áo cũ lúc ra ngoài. Hai người kết bạn Wechat với nhau, anh muốn đưa cậu về nhà nhưng bỗng nhận được tin nhắn của hướng dẫn viên, bảo anh quay về xem thi đấu quốc tế, nên không đưa cậu về được.
Thời Dã biết đây là tác dụng của vận may, lúc cậu đi ra ngoài bể bơi thì trời đã tối. Tuy đã nghỉ ngơi một chút nhưng chân cậu vẫn không có lực.
Trai mới lớn thật là cứng như kim cương.
Thời Dã gọi xe về khách sạn, nhìn số tiền tăng lên 40 vạn. Cậu vừa lòng ngả đầu vào giường ngủ luôn.