[Nhiệm vụ phụ đã kích hoạt: Tăng độ thiện cảm của Lý Nguyên Cát tới 100%, tiến độ hiện tại 37%, nội dung phần thưởng xem trong bảng tiến độ nhiệm vụ.]
Nhiệm vụ có tiêu đề "Độ thiện cảm của Lý Nguyên Cát" xuất hiện trong giao diện nhiệm vụ phụ, mà bên dưới là một thanh nhiệm vụ, trên thanh nhiệm vụ có tất cả mười điểm mốc, lúc này đang dừng giữa mốc thứ ba và thứ tư. Mà mấy điểm mốc một, hai, ba đang hơi nhấp nháy ánh sáng xanh.
Tống Vũ Sênh thậm chí còn không để ý tới chuyện trả lời cô bé, chỉ tập trung nhìn chằm chằm vào ba điểm mốc nhấp nháy kia, cùng với sự biến động trong suy nghĩ của cô, con trỏ chuột nhấp vào ba điểm mốc, khi nghe tiếng thông báo của hệ thống vang lên bên tai, cô thật sự xúc động đến sắp rơi lệ.
[Độ thiện cảm của Lý Nguyên Cát đạt 10%, khen thưởng thời gian sống sót 100 giờ.]
[Độ thiện cảm của Lý Nguyên Cát đạt 20%, khen thưởng thời gian sống sót 200 giờ.]
[Độ thiện cảm của Lý Nguyên Cát đạt 30%, khen thưởng sống sót thời gian 300 giờ.]
Lúc Tống Vũ Sênh nhìn về phía Lý Nguyên Cát một lần nữa đã giống như đang nhìn Hoa Đà chuyển thế có thể cứu sống mình.
Hình như vì cảm xúc trong mắt cô quá nồng nàn tha thiết, dẫn tới cô bé luôn đề phòng cũng sinh lòng cảnh giác, bên tai cô lập tức vang đến thông báo nhiệm vụ: [Độ thiện cảm của Lý Nguyên Cát -1, hãy không ngừng cố gắng.]
Mặc dù biết hệ thống không có tình cảm, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy câu "Không ngừng cố gắng" kia là có ý mỉa mai.
Tống Vũ Sênh sờ chóp mũi, hơi hậm hực cúi đầu xuống, không dám để lộ ra điều gì khác thường nữa, cô nhìn Tiểu Cát trước mặt, nhỏ tiếng nói theo thói quen: "Tan học rồi à?"
Tiểu Cát gật đầu, chỉ vào chiếc túi mua sắm trong tay cô, vẫn là giọng nói nhỏ nghe không rõ lắm: "Để em giúp chị."
Cô bé nói giúp là thật sự muốn giúp, đưa tay định xách đồ, lại bị Tống Vũ Sênh nhanh tay lẹ mắt ngăn cản: "Không sao, chị xách được rồi."
Tiểu Cát cũng không nói nhiều, hơi nghiêng người ra ý bảo cô đi trước.
Tống Vũ Sênh xách túi mua sắm đi lên, Tiểu Cát im lặng đi theo phía sau cô.
Từ trước đến nay Tiểu Cát vẫn luôn ít nói, Tống Vũ Sênh cũng quen với thái độ của cô bé, đến lúc hai người lên đến lầu năm, Tống Vũ Sênh tạm biệt cô bé rồi đi vào nhà, còn Tiểu Cát thì gõ cửa đối diện cô.
Vào đến nhà rồi, Tống Vũ Sênh nhanh chóng gọi vào số điện thoại giao hàng của siêu thị, điều chỉnh lại thời gian giao hàng, sửa từ giao ngay bây giờ thành thành một giờ đêm.