Xe chạy xuống bãi đậu xe ngầm, đẩy cánh cổng bên ra là cửa phụ của siêu thị ở tầng hầm.
Cô đi thẳng đến trước quầy nhân viên phục vụ, yêu cầu các loại hàng hóa mình cần: gạo, bột mì, dầu ăn, bánh quy khô, thịt và chân giò hun khói đóng hộp cùng với bếp ga di động.
Xe của cô nhỏ, chở mấy túi bột mì là đã đầy, chẳng bằng tiêu thêm chút tiền để siêu thị giao hàng.
Còn đâu thì cô cũng không định mua thức ăn, cô vẫn luôn không hề tham ăn, có thể ăn no là được, cải trắng và khoai tây trong hệ thống cũng đã đủ để thỏa mãn như cầu hàng ngày của cô, chưa nói đến mua rau dưa về cũng không thể cất giữ, cô lại không có kho lạnh, thịt cũng không chứa được bao nhiêu, chỉ có thể mua một chút đồ hộp cầm cự.
Cô vừa đếm vừa theo dõi thanh tiến độ nhiệm vụ, cho đến khi thanh tiến độ màu xanh lá cây phía dưới nhiệm vụ leo đến đỉnh, cô mới hài lòng gật đầu, nói với nhân viên quầy: "Chỉ cần thế thôi, nhờ cô tính tiền giúp tôi."
Nhân viên quầy là một cô gái trẻ xinh xắn, cô ấy nhìn một chuỗi số dài trên màn hình máy tính, nuốt nước bọt một cách khô khốc: "Tổng cộng bốn mươi hai ngàn, trong phạm vi hai 20km, siêu thị có thể vận chuyển miễn phí, có điều, phí bốc dỡ tính riêng, chị có cần dịch vụ vận chuyển không ạ?"
Từ lúc đi đường cô đã nghĩ ra được địa điểm để hàng, tầng hầm ngầm và ga ra đều có thể dùng để trữ hàng, nếu cố gắng thì có thể nhét vừa đồ đạc vào đó, dù sao cô cũng không mua nhiều lắm.
Giá cả thịt hộp đắt tiền, một thùng gần ba trăm, gạo, bột mì và dầu với chân giò hun khói đều tầm một trăm một phần, cô trữ mỗi loại năm mươi phần, cô còn mua mười cái bếp ga di động dạng đơn giản, toàn bộ số tiền còn lại thì đổ vào việc mua bình nhiên liệu.
"Có, để tất cả dưới tầng hầm, nhờ cô tính tiền."
"Được." Cô gái gõ vài cái trên bàn phím, tính ra con số: "Tổng cộng bốn trăm tám, chiết khấu bốn trăm, viết hóa đơn cho chị nhé?"
Tống Vũ Sênh gật đầu, lại hỏi: "Có thể chọn thời gian giao hàng không?"
"Có ạ, ngoài ba giờ sáng đến năm giờ sáng đều được."
Dù sao, nếu cần vận chuyển lượng hàng lớn như vậy thì cô cũng phải tránh người khác, nhưng trên đỉnh đầu cô chỉ còn lại chín giờ đếm ngược, rõ ràng không thể chống chọi được tới nửa đêm.
Tống Vũ Sênh cắn răng, vẫn không có ý định mạo hiểm, phải lấy được thời gian sống sót đã rồi tính tiếp.