Hai bầu ngực mềm mại căng tròn hoàn toàn lộ ra trong không khí. Thanh Anh có chút ngượng ngùng, gò má trắng nõn thoáng hiện hai vệt đỏ ửng.
Đây là lần đầu tiên nàng dám khỏa thân trước mặt một nam nhân xa lạ. Dù mới chỉ mười mấy tuổi, nàng khó tránh khỏi cảm giác bối rối.
Thanh Anh liếc nhìn Mạnh Chiêu, người cũng đang toàn thân trần trụi. Khi thấy thứ kia giữa hai chân hắn, gương mặt nàng càng đỏ hơn.
Bộ phận nam tính của hắn thật đồ sộ và hùng vĩ. Do uống xuân dược, nó đã sung huyết căng cứng, dựng đứng lên.
Trên thân trụ thô to nổi lên những đường gân xanh chằng chịt, mạch máu phồng lên, đầu khất căng mọng, tiết ra dịch trong suốt. Bộ phận đỏ tím ấy thỉnh thoảng lại giật nhẹ, cứng rắn như muốn nổ tung.
Có vẻ như dược tính đã phát huy đến cực hạn.
Trước khi lên kiệu hoa, Thanh Anh đã lén xem qua vài cuốn xuân cung đồ. Dù chưa từng trải, nàng cũng ít nhiều hiểu rõ việc nam nữ hoan ái.
Nàng nhấc chân lên giường, tách đôi chân thon dài trắng mịn, ngồi lên người Mạnh Chiêu.
Thanh Anh vươn tay nắm lấy vật cứng nóng bỏng kia. Cảm giác nóng rực từ lòng bàn tay khiến nàng giật mình, lập tức rụt tay lại.
Nóng quá! Thứ này chẳng khác gì thanh sắt nung đỏ, vừa nóng vừa cứng.
Thì ra khi đàn ông cương lên lại trông như vậy.
Thanh Anh hít sâu một hơi, lần nữa cầm lấy thứ kia.
Mạnh Chiêu liếc nàng, giọng lạnh lùng:
“Xuống ngay!”
Do ảnh hưởng của xuân dược, giọng hắn có phần khàn khàn. Lúc này, gương mặt đỏ bừng, trán lấm tấm mồ hôi, cả người không thể cử động. Lời quát tháo của hắn chẳng hề có chút uy lực nào.
Thanh Anh hiếm khi không sợ hắn. Nàng nhích người tới trước, điều chỉnh tư thế để hạ thể hai người chạm vào nhau.
Bàn tay buông ra, “bốp” một tiếng, vật cứng thô to liền đập vào khe thịt mềm mại.
“Ưm...” Thanh Anh khẽ rên. Nơi tư mật bị thứ nóng bỏng kia chạm vào liền co thắt lại.
Bộ phận căng cứng của hắn đâm thẳng vào hoa huyệt hồng hào của nàng. Mạnh Chiêu cứng người, hơi thở gấp gáp. Thứ kia không chịu nổi mà giật nhẹ vài cái, đầu khất không ngừng tiết ra dịch nhờn.
Hắn nhắm mắt, không dám nhìn xuống.
“Ta bảo ngươi xuống!”
Hắn lần nữa quát lớn, giọng nói khàn đặc vì tức giận.
“Không.” Thanh Anh chẳng buồn để tâm, mặc kệ Mạnh Chiêu giận dữ.
Nàng nắm lấy vật thô to cứng rắn kia, chà xát lên khe thịt ướt át của mình.
Mỗi khi đầu khất to lớn chạm vào hạt thịt nhạy cảm, nơi tư mật lại run lên, dâng trào cảm giác tê dại khó nói.
Mạnh Chiêu, vì trúng xuân dược, cơ thể vô cùng nhạy cảm. Chỉ với chút ma sát ở cửa huyệt đã khiến hắn không ngừng tiết dịch, bôi ướt hai cánh hoa mềm mại.
Thanh Anh dùng ngón tay bôi dịch nhờn từ đầu khất, thoa đều lên thân trụ to lớn, khiến nó trơn bóng.
Cảm thấy đã sẵn sàng, nàng đặt vật cứng nóng bỏng ấy vào miệng huyệt nhỏ hẹp, từ từ hạ người xuống.
Đầu khất to lớn dần đẩy vào trong. Thanh Anh nhíu mày, cắn răng nhẫn nhịn cơn đau.
Nhưng vừa ấn xuống, “bẹp” một tiếng, đầu khất lại trượt ra ngoài.
Quá chặt!
Cửa huyệt chỉ bằng ngón út, trong khi đầu khất lại to như trứng ngỗng. Hai người rõ ràng không vừa nhau.
Thanh Anh nghĩ có lẽ lực mình dùng chưa đủ nên mới không thể đẩy vào.
Nàng lần nữa điều chỉnh, đặt vật kia đúng vị trí, hít sâu rồi dồn sức hạ người.
“Ọc” một tiếng, đầu khất to lớn tách hai cánh hoa, chen vào trong.
“A...” Thanh Anh khẽ kêu, nhíu mày.
Quá to!
Đầu khất khiến cửa huyệt căng chặt, đau rát khó chịu.
Ngôn tình Sắc, Sủng
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài