Thèm Muốn Bạn Của Anh Trai

Chương 5

Trước Sau

break

Trạm Lan Thời cũng muốn hỏi, tại sao Lâm Vụ lại đột nhiên xuất hiện ở đây.

Anh xoay người đi vào phòng ngủ, cầm điện thoại gọi ngay cho Lâm Cận, rành rọt từng chữ hỏi: "Tại sao Lâm Vụ lại ở đây?"

Giọng anh vang và đầy sức xuyên thấu.

Khác hẳn với giọng điệu trơn tru và đầy chất cảm của Lâm Cận: "Lâm Vụ đang ở căn hộ à?"

Trạm Lan Thời nghe thấy giọng điệu ngạc nhiên y hệt mình của Lâm Cận, anh mới buông tha cho anh ấy.

"Không đúng, em gái tôi ở căn hộ, cậu tức giận cái gì đấy? Trạm Lan Thời."

Cơ mặt trên mặt Trạm Lan Thời dần co rút lại, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, môi anh hơi hé mở, nhưng lại không phát ra được bất kỳ âm thanh nào.

"Được rồi, tôi không nên hỏi mới phải."

Lâm Cận rất biết điều.

Điện thoại dự phòng của anh ấy rung lên một cái, anh ấy cầm lên liếc qua: "À, em gái tôi nhắn tin cho tôi rồi."

Tin nhắn Lâm Vụ gửi: "Em chuyển công tác, đến thành phố Tiêu rồi."

Lâm Cận đặt điện thoại xuống, tiếp tục quan sát tiêu bản bệnh lý dưới kính hiển vi, vừa xem vị trí biến đổi vừa nói với Trạm Lan Thời.

"Nó chuyển đến thành phố Tiêu rồi, cậu còn gì muốn hỏi tôi không?"

Ánh mắt Trạm Lan Thời tối sầm lại: "Sao cô ấy vào được?"

Lâm Cận quan sát bệnh lý, đôi lông mày vốn đang hơi nhíu lại càng chặt hơn vài phần: "Nó biết mật mã căn hộ của tôi, không phải rất bình thường sao? Trước kia nó cũng không phải chưa từng đến, chỉ là hai người không có cơ hội gặp mặt thôi."

Trạm Lan Thời hồi lâu không đáp lời, mi mắt anh rũ xuống, giấu tất cả cảm xúc vào trong bóng tối.

Lâm Cận nghe thấy anh hít nhẹ một hơi, anh ấy cười nhạo nói: "Sao thế? Cậu và Ôn Hòa làʍ t̠ìиɦ bị nó nhìn thấy à?"

Lâm Vụ đang nghịch điện thoại trong bếp, cô nhìn thấy dòng tin nhắn mà gã giáo viên thể dục kia phải mười phút sau mới gửi tới.

"Khu Trình Tinh."

Ý của hắn là đã đến khu Trình Tinh rồi.

Mà khu Trình Tinh cách căn hộ của cô theo đường chim bay còn tận năm cây số, Lâm Vụ nhắn lại: "Không cần qua nữa, bệnh viện họp đột xuất."

Tiếp đó, cô lại nhắn tin cho Lâm Cận, báo cho anh ấy biết mình đã đến căn hộ.

Lâm Cận trả lời: "Em đụng mặt Trạm Lan Thời rồi hả? Cậu ấy nửa năm nay đều ở nhờ chỗ anh, nhà cậu ấy đang sửa chữa."

Lâm Vụ thản nhiên nhìn tin nhắn, ánh mắt không lộ ra chút cảm xúc nào: "Đụng mặt rồi."

Cô vừa uống nước, vừa hơi nhíu mày: "Tại sao anh ấy phải sửa nhà? Anh ấy có trả tiền thuê nhà cho anh không?"

Lâm Cận trả lời câu trước bằng tin nhắn thoại: "Vậy chắc em cũng đụng mặt chị dâu tương lai rồi nhỉ."

Sau đó mới trả lời câu sau: "Cậu ấy sắp kết hôn rồi."

Lâm Vụ nhớ lại, ngón giữa của anh có đeo nhẫn trơn.

Cô rũ mắt: "Trạm Lan Thời sắp kết hôn rồi, còn Lâm Cận anh vẫn chưa tìm được bạn gái."

Người giỏi "đá đểu" Lâm Cận nhất chính là Lâm Vụ.

Lâm Cận chuyển chủ đề: "Có phải em bắt gặp hai người họ đang lén lút vụng trộm không? Hại anh Trạm của em đỏ cả mặt rồi."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc