Tác giả | Dịch Yên Vân |
Tình trạng | Còn tiếp |
Lượt xem | 119 |
Thể loại | Ngôn Tình Huyền Huyễn Ngôn Tình Sủng Điền Văn Cổ Đại |
Đỗ Vãn Xuân, vì bị muội muội cùng cha khác mẹ cướp đi mối hôn sự danh giá, bị kế mẫu nhẫn tâm ép gả cho Chu gia – nơi ai ai cũng biết là nghèo khổ, lại có một vị công tử tàn tật. Ngày xuất giá, nàng cứ ngỡ bản thân như rơi vào hố lửa không lối thoát.
Nhưng mọi chuyện không như nàng nghĩ. Từ lúc nàng bước chân vào Chu gia, những điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra:
Đàn vịt ủ rũ, bệnh tật bỗng nhiên tung tăng đẻ trứng liên tục.
Đất đai vốn cằn cỗi nay lại trổ mùa màng bội thu.
Kho thóc đầy ắp, vàng bạc chất thành núi.
Nhị thúc mù loà bất ngờ được thăng quan tiến chức.
Tam thúc điếc lác bỗng chốc phong hầu bái tướng.
Ngay cả phu quân tàn tật của nàng, người từng được đồn là yếu đuối vô dụng, cũng dần trở nên khác biệt. Hắn không chỉ hồi phục, mà còn anh tuấn đến kinh ngạc, đêm đêm luôn ôm nàng không rời, cưng chiều nàng hết mực.
Đỗ Vãn Xuân cứ ngỡ mình đã tìm được cuộc sống ấm no và bình yên, nhưng càng ở lâu, nàng lại phát hiện ra những bí mật động trời.
Bà bà hiền lành, chất phác hóa ra không phải chỉ là một bà lão nông dân bình thường.
Những tiểu thúc ngoan ngoãn, hiếu thuận kia cũng chẳng phải chỉ là những chàng trai nhà quê tầm thường.
Và phu quân của nàng, người yêu nàng bằng tất cả sự chân thành, cũng không phải là một lang quân bình thường.
Ngày hắn nắm tay nàng, đưa nàng đứng trước cổng hoàng cung nguy nga, hắn cúi đầu nhìn nàng, ánh mắt dịu dàng nhưng ẩn chứa sự thâm sâu khó lường:
"Nương tử, chúng ta về nhà thôi."