Thế Thân Cảnh Nóng

Chương 28 - Phó Hi tức giận

Trước Sau

break
Edit: ŧıểυ Vũ YY

"Em thích hắn?" Không biết khi nào, Phó Hi từ trong phòng tắm đi ra.

Áo tắm dài lỏng lẻo trên người, lộ ra phần lớn cơ ngực, cơ bụng cùng với cự vật ở giữa hai chân. Phó Hi không có gì biểu tình trên mặt, không thể nhìn ra hỉ nộ. Hắn đoạt lại chồng ảnh trong tay cô, khoa trương cầm từng tấm, lại từng tấm xé nát trước mặt Lâm Tiêu Tiêu.

"Em thích hắn sao? Nên không muốn làm bạn gái của anh?" Phó Hi hỏi lại một lần.

Lâm Tiêu Tiêu chưa từng trải qua cảm giác thế này bao giờ, từ Phó Hi toả ra một mùi rất nguy hiểm. Cô như động vật ăn cỏ khi đối mặt với động vật ăn thịt thì theo bản năng muốn trốn, đáng hận là thân thể bị ảnh hưởng bởi thuốc, xụi lơ như bùn, thậm chí khi chẳng có ai tác động gì, ở dưới đều đã ướt đến không thành bộ dáng. Giữa hai chân không ngừng có chất lỏng trào ra, đường đi ngưa ngứa, như có chiếc lông chim đang trêu chọc qua lại......

Phó Hi nhấc áo của cô lên, đem cả bầu vυ" trắng ngần bên trái khéo khỏi áo ngực màu đen. Hắn chỉ là dùng ngón cái khảy một chút mà thôi, thế mà toàn bộ thân thể đều run rẩy theo. Vừa vuốt ve nắn bóp vυ" lớn vừa hỏi: "Hắn cũng đã chạm qua nơi này sao?"

Lâm Tiêu Tiêu nào dám trả lời.

Phó Hi cúi xuống, vươn đầu lưỡi, liếʍ cái vυ" mềm mại lại vô cùng co giãn, nhưng cố tình không chạm vào điểm hồng nhạt mẫn cảm nhất. Còn tay phải thì cách lớp áo ngực vuốt ve một sườn thịt vυ" khác.

Không đủ...... Hoàn toàn không đủ...... Lâm Tiêu Tiêu khó chịu mà vặn vẹo thân thể, bản năng khát vọng càng nhiều. Cô ưỡn ngực, đem ngực của mình hướng miệng hắn, đáng tiếc không nhắm chuẩn phương hướng, núm vυ" đứng thẳng trực tiếp đụng vào mũi của Phó Hi.

"liếʍ nó, được không......" Lâm Tiêu Tiêu nũng nịu đến phát khóc. Tác dụng đáng sợ của thuốc như tằm ăn rỗi, dần dần xâm lấn thần kinh của cô, thấy hắn chậm chạp, không đợi nổi, cô tự dùng tay xoa xoa vυ".

"Chậc, nhìn bộ dáng da^ʍ đãиɠ này kìa! Em cũng như thế với hắn sao?" Phó Hi vẫn cực kỳ bình tĩnh. Hắn kéo tay của cô ra, đem cà vạt trói luôn hai tay ở đầu giường. Rồi thong thả mở nút quần jean của cô, tụt hết xuống. Dưới ánh đèn, qυầи ɭóŧ màu lam nhạt lộ ra vẻ ướt đẫm hoàn toàn, có chất lỏng trong suốt óng ánh thấm cả ra.

"Ghét bỏ váy anh mua cho em như vậy?" Phó Hi một bên dùng ngón tay cái cách lớp qυầи ɭóŧ, ấn đè cửa huyệt, một bên thấp giọng hỏi, "Lần này cũng mặc quần, là không muốn anh làm sao? Vậy là chỉ muốn hắn làm?"

"Không phải như vậy......" Lâm Tiêu Tiêu chỉ có thể phát ra âm thanh nhỏ như muỗi kêu. Cô chỉ là tùy tay từ tủ quần áo cầm lấy cái quần này, căn bản không có nghĩ sâu xa đến vậy.

Cho dù cách qυầи ɭóŧ, ngón tay của hắn cũng nhanh chóng lây nhiễm một tầng ái dịch.

"Tiến, tiến vào...... muốn anh tiến vào......" đôi tay bị trói lại, Lâm Tiêu Tiêu chỉ có thể vặn vẹo thân thể để biểu đạt sự bất mãn.

Phó Hi cởi ra qυầи ɭóŧ đã ướt nhẹp, đẩy hai đùi của cô dang rộng ra. Nơi riêng tư trắng nõn không hề che đậy mà bại lộ dưới ánh mắt của hắn, cửa huyệt bốn phía đều lây láng chất lỏng, phấn nộn tràn đầy hương diễm.

Hắn đem dươиɠ ѵậŧ để ở cửa huyệt, khiêu khích cọ xát, cố ý không chịu đi vào, như để hả giận, cứ thong thả ung dung mà tra tấn cô.

"Hắn không thoả mãn được em sao? Vẫn muốn tôi? Hửm?"

Lâm Tiêu Tiêu cảm giác được có đồ vật to lớn đang cọ xát phía dưới, đường đi ngứa ngáy không chịu nổi, bức thiết muốn bị dươиɠ ѵậŧ thô bạo lấp đầy. Trong lòng phản kháng không muốn trả lời, nhưng phía dưới không ngừng đong đưa, ham muốn gậy thịt an ủi mình.

"Tôi chỉ trói tay chứ không có bịt mồm của em. Sao? Suy nghĩ kĩ rồi trả lời cho tôi!" Hắn vẫn như có như không trêu đùa nơi mẫn cảm của cô.

Phó Hi, tên cầm thú nhà anh, đút thuốc người ta rồi kêu người ta suy nghĩ kĩ. Dù không đồng ý lời kết giao của anh nhưng thật sự cô cũng hơi chột dạ, lại có chút sợ hãi khi bị đối xử như thế. Không biết hắn đút loại thuốc gì mà suy nghĩ của Lâm Tiêu Tiêu dần đứt gãy, đầu óc ong ong, chỉ còn cảm giác đầu dươиɠ ѵậŧ tròn trịa cứng rắn đang đẩy qua đẩy lại môi âʍ ɦộ của mình. Cô bất lực mà năn nỉ: "Xin anh, mau tiến vào......"

"Đó là câu trả lời sao? Có cần tôi nhắc lại câu hỏi không?" Phó Hi vẫn chẳng có chút ý mềm lòng.

Nếu không nói đến khi hắn vừa lòng thì không biết được hắn còn có thể làm gì nữa, trực giác của cô khuyên rằng không nên đối đầu với hắn lúc này, nhất là tình trạng của cô không ổn nữa. Cô toát mồ hôi, giữ vững giọng nói của mình để nghe thành thật một chút: "Em, hắn chỉ là bạn giường thôi. Em lúc nào cũng muốn anh!"

"Ồ, vậy sao." Giọng của Phó Hi vẫn lạnh lùng, không nghe ra là tin hay không tin, "Lần trước em nói thích tôi, là thật sao?"

dươиɠ ѵậŧ đột nhiên rời khỏi cửa huyệt, cảm giác nóng nực muốn thiêu cháy Lâm Tiêu Tiêu, cả người cô hồng lên, mồ hôi chảy ra càng thêm gợi tình. Cô nuốt nuốt nước miếng, quân tử không sợ thiệt trước mắt, cô khuất phục: "Đúng, người em thích chính là anh. Chỉ là, em sợ mình không xứng đáng với anh. Cho em được không?"

"Được thôi, tôi cũng thật thích em, cho em!" Hắn đem ngón trỏ với vào bên trong.

Có dị vật xâm lấn, vách tường thịt theo bản năng co rút lại, đem dị vật chặt chẽ quấn chặt. Nhưng mà cái này không phải kích cỡ mà cô muốn, kɧoáı ©ảʍ ngắn ngủi biến mất, lại cường điệu thêm cảm giác hư không. Lâm Tiêu Tiêu lắc đầu: "Không phải ngón tay......"

Cô biết hắn là cố ý ở lăn lộn mình, nhưng mà giờ phút này lý trí đã đầu hàng tác dụng của thuốc. Lâm Tiêu Tiêu khẽ cắn môi nói: "Đem gậy thịt cắm vào...... có được không?"

Phó Hi nhìn về phía cô. Không đợi hắn nói chuyện, Lâm Tiêu Tiêu thật tự giác mà bổ sung: "Huyệt dâm muốn bị gậy thịt cắm vào...... Cầu xin anh......"



Lời nói vừa rơi xuống, Phó Hi cuối cùng cũng trầm eo một cái, đem dươиɠ ѵậŧ chót vót nhắm ngay cửa huyệt, hung hăng cắm vào.

"A!"

Đường đi bị nhét đầy kín mít, giờ phút này các giác quan mẫn cảm hơn mấy lần so với bình thường, cô có thể cảm nhận được quy đầu tròn lẳn đẩy qua vách tường thịt, dươиɠ ѵậŧ thô dài, cảm nhận được từng sợi gân chằng chịt, sướиɠ không tả nổi. Vừa vào lút cán là một đợt thọc vào rút ra không thương tiếc, ŧıểυ huyệt trào nước liên tục, bám theo động tác ra vào của dươиɠ ѵậŧ, bắn ra tung toé.

"A~ Thật thoải mái......" Lâm Tiêu Tiêu thỏa mãn mà thở dài.

Áo bị vén lên trên ngực, nội y màu đen còn chưa bị cởi bỏ, một bên vυ" được hắn kéo ra lúc nãy loã lồ, trắng đen đối lập mà tràn đầy dụ hoặc, dưới va chạm của hắn mà mà nảy lên nảy xuống sắc tình.

Reng reng reng ——

Trong phòng đột ngột vang tiếng chuông điện thoại bàn.

Phó Hi dừng động tác dưới thân, cầm ống nghe trên tủ đầu giường: "Chuyện gì?"

dươиɠ ѵậŧ hơn phân nửa đã rút ra, chỉ còn mỗi quy đầu còn nhét ở trong thân thể của Lâm Tiêu Tiêu. Thấy hắn đột nhiên bất động, cô thèm muốn khó nhịn mà tự mình hướng dươиɠ ѵậŧ đong đưa.

"Được, tôi xuống bây giờ." Phó Hi cúp điện thoại, lui ra khỏi thân thể của Lâm Tiêu Tiêu, khoác lại chiếc áo tắm, chuẩn bị rời đi.

Lâm Tiêu Tiêu kinh ngạc nhìn: "Anh muốn đi sao?" Khi còn đang làm dở thế này?

"Có chút việc nhưng sẽ quay lại ngay thôi. Trong lúc đợi anh thì......" ánh mắt thâm thuý nhìn cô một cái, từ tủ đầu giường, lấy ra cái dươиɠ ѵậŧ giả màu hồng nhạt. Hắn bật công tắc, dươиɠ ѵậŧ giả lập tức phát ra tiếng rù rù.

"Không cần......" Lâm Tiêu Tiêu chỉ thấy qua đa͙σ cụ này trên phim người lớn thôi chứ chưa từng thử bao giờ, tưởng tượng đến cảnh thứ này bị nhét vào trong cơ thể, có một nỗi lo sợ dâng lên. Cô nỗ lực khép hai chân lại, ý đồ ngăn cản động tác của hắn.

Phó Hi dễ như trở bàn tay mà tách hai chân của Lâm Tiêu Tiêu ra, đem dươиɠ ѵậŧ giả đẩy vào ŧıểυ huyệt, phần đuôi còn chừa ở bên ngoài, rung rung càn quấy tình sắc cực kỳ.

Khi dươиɠ ѵậŧ giả bị cắm vào, Lâm Tiêu Tiêu liền cảm thấy một trận lạnh lẽo. Đương nhiên hàng giả sao có cửa so với hàng thật được, vừa không có độ ấm, vừa không có sức lực đáng nói. Chỉ là nó liên tục hoạt động không ngừng nghỉ, khiến cô cũng cảm thấy thoải mái hơn.

"Ưm~...... A~......"

Để lại trong phòng tiếng rung của dươиɠ ѵậŧ giả cùng tiếng thở gấp ái muội của Lâm Tiêu Tiêu, Phó Hi rời khỏi phòng.

Phó Hi cũng không đem dươиɠ ѵậŧ giả cắm vào hết, còn chừa lại một nửa, cô khó chịu kẹp kẹp hai chân, sự khô nóng trong cơ thể vẫn chưa được thoả mãn, bức cô muốn phát điên.

Ước chừng mười phút sau, Phó Hi cầm một ly Whiskey trở về.

Lâm Tiêu Tiêu nước mắt lưng tròng tội nghiệp nhìn về phía hắn: "Anh cuối cùng cũng chịu trở lại."

Phó Hi tách hai chân của cô ra, lấy tư thế của chủ nhân mà ngắm nhìn, sau đó cầm dươиɠ ѵậŧ giả bắt chước động tác tính giao, thọc vào rút ra ở huyệt nhỏ hơn mười cái. Lâm Tiêu Tiêu nhẫn không nổi lại kêu ra tiếng: "A~...... Dùng sức...... đúng vậy.......A~ cắm thật sướиɠ..."

Đang thoải mái tự nhiên dươиɠ ѵậŧ giả bị rút ra ném đi. Phó Hi cười như không cười: "dươиɠ ѵậŧ giả cũng làm ŧıểυ da^ʍ đãиɠ thoả mãn sao?"

Thần trí của Lâm Tiêu Tiêu đã bay tới chín tầng mây, khuất phục trước du͙© vọиɠ, mơ hồ nói: "Không, em muốn..... muốn gậy thịt.... gậy thịt lớn của anh....."

Hắn ung dung tưới Whiskey lên dươиɠ ѵậŧ, để trước miệng Lâm Tiêu Tiêu, giọng trêu tức: "liếʍ đi! Muốn nó thì phải liếʍ cho sạch!"

Cô như bị tẩy não, chỉ biết làm theo lời nói đầy cám dỗ của anh, ngoan ngoãn thè chiếc lưỡi nhỏ liếʍ một lượt, lại như không đủ mà gấp gáp rướn lên nuốt trọn cây gậy thịt vào miệng. Mùi cồn sộc thẳng lên não, cảm giác bên dưới càng gấp rút, nước chảy nhão nhoẹt. Cô vừa mυ"ŧ vừa lè nhè không rõ lời: "Thật.... thật ngon...."

Câu nói vô tình lấy lòng Phó Hi, hắn uống một ngụm Whiskey, nhè ra một viên đá, rồi nhét viên đá đó đi vào.

"A—......" Hạ thể đột ngột truyền đến một trận lạnh lẽo làm cô thét chói tai, phun ra cả cây dươиɠ ѵậŧ đẫm nước miếng sáng loáng.

Phó Hi cởi bỏ áo tắm, đem dươиɠ ѵậŧ vẫn đang bừng bừng sức sống cắm vào ŧıểυ huyệt non mềm. Viên đá bị quy đầu đẩy tới tận sâu bên trong, đầu tiên là một đa͙σ lạnh lẽo lướt qua, theo sau lại là nóng bỏng dươиɠ ѵậŧ xâm chiếm, tầng tầng tường thịt bị lạnh nóng tàn phá. Chỉ là hung hăng đẩy nguyên cây vào mà thôi, đã khiến Lâm Tiêu Tiêu run rẩy toàn thân, kɧoáı ©ảʍ ập đến cao trào.

Hắn vẫn không hề dừng lại, ngược lại càng thêm mãnh liệt mà cắm lộng. Hai túi trứng bành bạch đánh vào, làm mông trắng của cô ửng hồng.



"ŧıểυ da^ʍ đãиɠ, anh làm có sướиɠ không?" Thanh âm của Phó Hi đều đều.

"A~.... A Hi...A~ A~....sướиɠ quá.... không chịu nổi........ A~..."

Đáp lại cô là từng tiếng bạch~ bạch~ bạch~ vang dội của da thịt bị đập vào nhau. Gậy thịt đỏ tím dữ tợn khuấy đảo bên trong ŧıểυ huyệt mềm yếu, không hề có chút thương hương tiếc ngọc nào. Lâm Tiêu Tiêu chưa bao giờ nhận qua loại kɧoáı ©ảʍ thế này, thêm tác dụng của thuốc, bị cự vật đâm chọt tiêu tan thần trí. Trong đầu của cô chỉ còn cây dươиɠ ѵậŧ lớn của Phó Hi mà thôi!

"Anh làm em sướиɠ hay hắn làm em sướиɠ? Hửm?" Âm thanh của hắn khiến cô trầm mê không lối thoát.

Với cường độ thọc vào rút ra cao như thế, viên đá bên trong nhanh chóng bị hoà tan hoàn toàn. Nước đá tẩy rửa dịch nhờn đem đến chút đau đớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Phó Hi càng cắm càng như phát tiết, dâʍ ŧᏂủy̠ bị đấm đâm thành bọt trắng ở chỗ giao hợp, lây nhiễm đầy cây dươиɠ ѵậŧ.

"A~..... A~..... Anh..... anh làm.... sướиɠ nhất.... A~..... A~.....A~... gậy thịt..... quá lớn... ŧıểυ huyệt sắp hư.... A~.... A~", cô không còn biết mình đang nói gì nữa.

Phó Hi mở trói cà vạt cho Lâm Tiêu Tiêu, thuận tay cởi bỏ luôn áo cùng nịt ngực. Hắn bế cô lên, đi qua vòm cửa, ra tới thư phòng. Lâm Tiêu Tiêu dùng tay chống lên bàn sách, đưa lưng về phía hắn, chủ động nâng kiều mông.

ŧıểυ huyệt nhỏ nước còn chưa khép lại, lộ ra lớp thịt phấn nộn bên trong còn hơi co rút như mong ngóng bị chà đạp. Phó Hi đỡ dươиɠ ѵậŧ của mình, lại một lần nữa dễ dàng cắm đi vào. Hắn đem tay phải vòng đến trước người của cô, chuẩn xác nắm lấy âm đế đang trốn giữa hai chân.

"A~......Phó Hi...... xin anh....... đừng đụng nó......" Lâm Tiêu Tiêu bị làm cho sướиɠ đến lắp bắp.

"Không phải em yêu chết cảm giác này sao? Chỉ anh mới hiểu em thôi!"

Như trừng phạt, ngón tay càng dùng sức xoa nắn kia thịt viên nho nhỏ, cùng lúc đó dươиɠ ѵậŧ cũng hung hăng cắm rút, từng cái từng cái va chạm vào tử ©υиɠ non nớt của Lâm Tiêu Tiêu. Cô dựa vào lòng ngực cứng rắn của hắn, âm đế vừa bị dươиɠ ѵậŧ lẫn ngón tay dày vò, đường đi bên trong như bị nghiền nát, khoái ý xông thẳng lên não khiến cô dễ dàng tiết thân thêm lần nữa. Cả người mềm mại vô lực như bùn mà xụi xuống mặt bàn lạnh băng, kiều suyễn nói: "A— không được...... thật sự..... không được nữa......em ra nhiều quá rồi.... hư mất.... A—.....A—...."

Phó Hi làm như không nghe thấy gì, trầm mặt nâng hai chân đang run rẩy của cô lên, đem chúng kẹp lên hông của mình, tiếp tục động thân cắm gậy thịt vào thật sâu, thọc vào rút ra không biết mệt.

Hạ thân không ngừng bị hắn hung hăng xỏ xuyên, phần trên thì dán xuống mặt bàn lạnh băng, theo động tác giao hợp mạnh mẽ, đầu vυ" mẫn cảm cọ xát liên tục xuống mặt bàn khô cứng trở nên sưng tấy.

"Ngực đau quá...... Ô ô ô......" Cô thật ủy khuất.

Nghe tiếng kêu đau, Phó Hi buông lỏng chân của cô ra, đem cả người lật lại, lấy tư thế chính diện, lại một lần nữa tàn nhẫn cắm vào.

Rõ ràng đã cao trào rất nhiều lần, nhưng chỉ cần dươиɠ ѵậŧ xông vào tới, vách tường thịt đều không nề hà mà gắt gao bao bọc lấy nó. kɧoáı ©ảʍ từng đợt từng đợt như sóng xô bờ, liên miên mãi không dứt, thân thể của cô phảng phất như cái động không đáy, tham lam vô cùng, dù ầm ầm nặng nhọc bao nhiêu cũng hấp thu cả. Lâm Tiêu Tiêu ghé vào vai hắn, hữu khí vô lực mà thấp giọng hỏi: "Thuốc..... thuốc này...... có tác dụng.... bao lâu?"

"3 tiếng." Tiếng nói của Phó Hi đã trở nên thô nặng, ngập tràn mùi vị tìиɧ ɖu͙©.

"......" Lâm Tiêu Tiêu âm thầm may mắn, người dùng thuốc là cô, chứ không phải là Phó Hi, nếu không cơ thể yếu ớt này chẳng phải là bị lăn lộn suốt ba giờ đồng hồ sao? Từ từ...... khoan, tác dụng là 3 tiếng, chẳng phải là cô sẽ liên tục ham muốn suốt từng đó thời gian sao?

Phó Hi đột nhiên từ trong cơ thể Lâm Tiêu Tiêu lui ra, mang theo chất nhờn sền sệt, kéo một sợi chỉ bạc từ quy đầu của hắn nối với ŧıểυ huyệt của cô, dâm mỹ ngập tràn.

"Sao vậy?" Hạ thân lập tức cảm thấy trống rỗng lành lạnh.

"Anh đã quên một thứ." Phó Hi đi vào phòng ngủ cầm ra ly Whiskey cùng một viên thuốc màu trắng.

Viên thuốc này thật quen mắt nha!

Lâm Tiêu Tiêu bật khóc nức nở lắc đầu: "Không, em không uống!"

"Không phải cho em." Phó Hi nuốt viên thuốc, ực thêm một ngụm rượu, hầu kết lăn lộn mang theo sự quyến rũ đầy nam tính.

Chẳng lẽ mình nhầm? Không phải loại thuốc đó sao?

"Anh sợ vận động hưng phấn quá mức, dẫn đến chết đột ngột nên uống bảo tâm hoàn?" Lời nói mới buột ra, Lâm Tiêu Tiêu liền nở nụ cười đắc ý, cô suy nghĩ thật hay nha......í

"Lập tức em sẽ không còn cười nổi." Phó Hi tới gần, gậy thịt đỏ tím thô to cọ xát miệng huyệt đẫm nước, "Đây chính là thuốc kéo dài, dược hiệu ——5 tiếng."

"......" Lâm Tiêu Tiêu quả nhiên liền tắt nắng.

Khi dươиɠ ѵậŧ nóng cháy lại bị cắm vào ŧıểυ huyệt, không biết có phải ảo giác hay không, cô rõ ràng cảm giác được gậy thịt bên trong cơ thể mình đã thô thêm một vòng, gân xanh giật giật, như muốn cắm cô đến chết mới vừa lòng...
break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc