Lâm Bạch Thuật vốn muốn đến trả lại chìa khóa, trải qua lần trước tự ý mở cửa, đánh bậy đánh bạ mà thấy Lâm Tiêu Tiêu cùng đàn ông đang làʍ t̠ìиɦ ở trên sô pha, hắn ý thức được chính mình không thể tùy tùy tiện tiện mà vào nhà cô nữa, rốt cuộc nam nữ khác biệt.
Không chỉ là mỗi việc chìa khóa, thực ra hắn còn có tư tâm, cuộc sống của bọn họ vốn dĩ không có quá nhiều giao thoa, khó có được cơ hội hắn thường xuyên giúp cô dọn dẹp nhà cửa, lấy đó làm cớ để được ở gần cô. Hắn không ngờ điểm liên hệ này cuối cùng lại bị chặt đứt như vậy.
Lâm Bạch Thuật ở ngoài cửa đứng yên thật lâu, rốt cuộc mới hạ quyết tâm gõ cửa. Giơ tay lên, nắm chặt ngón tay, khớp tay run một chút đập vào trên cửa —— động tác đơn giản như thế, hắn lại dùng thời gian rất dài để hoàn thành.
Kẽo kẹt ——
Cửa được mở ra. Một bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh thò ra, hắn không hề đề phòng, cả người bị kéo vào. Trong phòng không bật đèn, đen một mảnh như mực, giống một cái động không đáy đang muốn hút hắn vào.
Mắt Lâm Bạch Thuật còn chưa kịp thích ứng với bóng tối, cái gì cũng không thấy rõ. Hắn đang muốn quở trách cô làm chuyện quái quỷ gì, thì một đồ vật mềm mại thả lên trên môi.
Cô thế nhưng lại hôn hắn!
Lâm Bạch Thuật ngây ngẩn cả người, máu trong toàn thân phảng phất đồng thời bị đông cứng. Hắn thậm chí không dám phát ra bất kỳ âm thanh gì, lo sợ phá hỏng cái khung cảnh tươi đẹp như trong mơ này.
Tay nhỏ với vào trong áo hắn, vuốt ve khuôn ngực. Hắn vẫn luôn cho rằng núm vυ" của đàn ông chỉ để trưng cho đẹp, nhưng khi ngón tay mềm mại của cô cạ vào, hắn ngay lập tức có phản ứng. Hai tay như bị rót chì vào, rũ cả xuống, trong lòng gào thét muốn ôm lấy cô, lại không dám bước thêm một bước.
"Muốn ở chỗ này làm, hay là muốn ở trên giường?" Cô hỏi hắn như vậy, ngữ khí khác hẳn với bình thường, mang theo ba phần kiều mị, đã là đàn ông thì đều sẽ không nhịn được mà muốn đem cô ấn ở trên tường, hung hăng làm.
Lâm Bạch Thuật biết cô nhận lầm hắn là người khác. Lý trí nói cho hắn, không thể để cô tiếp tục, nhưng ở dưới bụng lại có một đoàn liệt hỏa đang thiêu đốt, khô nóng khó nhịn. Trong đầu lại có âm thanh đang nói: Thật sự muốn đẩy cô ra sao? Bỏ lỡ lần này, có lẽ đời này sẽ không có cơ hội như vậy nữa, mày thật sự bỏ được sao?
Mấy phen giãy giụa, hắn run rẩy đem tay đẩy cô ra.
Nhưng Lâm Tiêu Tiêu lại một lần dán người lên, âm thanh nghe có chút ủy khuất: "Làm sao vậy?"
Lâm Bạch Thuật cắn chặt hàm răng, không dám trả lời.
"Tâm tình không tốt sao?" Cô kéo tay hắn, ấn lên cái vυ" đẫy đà, xúc cảm mười phần. Thịt vυ" mềm mại, no đủ, cực kỳ đàn hồi, tay hắn đặt ở nơi đó, không dám lộn xộn, sợ chính mình sẽ không khắc chế được. Cố tình cô còn đổ thêm dầu vào lửa mà đong đưa bộ ngực, đem vυ" của mình hướng lòng tay hắn cọ cọ. Loáng thoáng, hình như đầu vυ" đứng thẳng đang cọ xát vào lòng bàn tay của hắn. Cảm xúc trơn nhẵn non mịn khó cưỡng.
Trên trán hắn nổi cả gân xanh, dươиɠ ѵậŧ căng cứng như đang kể lể với chủ nhân của nó là nhẫn nại có biết bao nhiêu vất vả.
Một trận động tĩnh nhỏ vụn, cô vậy mà đã mở xong dây lưng của hắn!
Hạ thân chợt lạnh, khóa kéo được mở ra, theo sát một mảnh ấm áp, tay cô đã cầm đến dươиɠ ѵậŧ đang trướng đến khó chịu, bàn tay nhỏ xinh đang xoa xoa quy đầu tròn lẳn còn dính chút bạch dịch ở trên. Rốt cuộc, lý trí của hắn vang lên một tiếng "Phựt" mà đứt đoạn.
Phòng ngủ chớp động ánh nến, Lâm Bạch Thuật lo lắng cô sẽ nhìn đến mặt mình, phản xạ có điều kiện vào thời khắc cửa được đẩy ra, hắn liền dùng tay che đôi mắt của cô, nhanh nhẹn lấy cái bị mắt để trên gối che khuất đi tầm nhìn của Lâm Tiêu Tiêu.
Người con gái mà hắn tâm tâm niệm niệm, xuất hiện trong giấc mộng bao lần, bây giờ đang hiện ra trước mắt hắn bằng xương bằng thịt, cô mặc trang phục tình thú, ngoan ngoãn nằm dưới thân hắn, xinh đẹp như một đoá hoa đang nở rộ, mặc người đến hái.
Từng đợt khô nóng khó chịu ở hạ thân trào lên, đáy mắt hắn cũng có một trận lửa đang mãnh liệt thiêu đốt. Lâm Bạch Thuật hít sâu một hơi, duỗi tay vén áo cô lên. Hai cái vυ" trắng sữa tức khắc nhảy ra mời gọi, núm vυ" cũng đã mang tư thái dựng đứng, hồng hào gợi cảm. Hai bên sườn vυ" bị buộc một sợi dây tơ hồng, treo trên dây là hai cái chuông nhỏ xíu.
Chỉ cần nhìn cô thôi, hắn đã cảm thấy cực kỳ hạnh phúc. Hắn ngắm nhìn mê say, tựa như không bao giờ là đủ.
Có lẽ là thấy đối phương không có động tác tiếp theo, Lâm Tiêu Tiêu lại lần nữa nắm lấy tay hắn, kéo lên ngực của mình. Cô nắm ngón tay có từng khớp rõ ràng của đàn ông, dùng lực đa͙σ vừa phải an ủi hai cái vυ", chuông nhỏ theo động tác của họ vang lên thanh âm thanh thuý.
"Thích sao?"
Thích, Lâm Bạch Thuật không tiếng động mà trả lời ở trong lòng. Đâu chỉ mỗi thích, quả thực muốn ngừng mà không ngừng được.
Hắn cúi xuống, vươn đầu lưỡi, mềm nhẹ mà cẩn thận thưởng thức vị ngọt trên đầu vυ" của cô, từ viên nhỏ đang nhô lên, đến quầng vυ" hồng nhạt, miệng di chuyển tới tới lui lui thành kính mà nhấm nháp.
Lâm Tiêu Tiêu tự động nâng bên vυ" còn lại, hướng miệng hắn đong đưa, âm thanh ấm ách nũng nịu, "Nơi này cũng muốn......"
Lâm Bạch Thuật sao có thể không thỏa mãn yêu cầu của cô? Hắn lập tức mυ"ŧ thịt vυ" được dâng lên, dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn, đầu lưỡi chuyển động liên tục. Tiếng bú mυ"ŧ chùn chụt vang lên như trẻ con bú sữa. Khiến hắn tham luyến không rời nổi.
ŧıểυ huyệt của Lâm Tiêu Tiêu đã ướt đến không thành bộ dáng. Cô khó chịu mà vặn vẹo thân thể, dùng tay lần mò dươиɠ ѵậŧ lớn ám chỉ.
Lâm Bạch Thuật ngồi dậy, bẻ hai chân thon ra. Hoa huyệt trần trụi rõ ràng, cửa huyệt dính đầy chất lỏng trong suốt, chảy xuôi xuống khăn trải giường màu xám. Hắn tuột quần xuống, dùng dươиɠ ѵậŧ để ở cửa huyệt ma xát trơn trượt, ái dịch thấm nhuần quy đầu, chưa cần đút vào cũng đã thoải mái kỳ diệu.
Lâm Tiêu Tiêu dùng tay banh môi âʍ ɦộ của chính mình, nửa thẹn thùng nửa hưng phấn mà nói: "Mau, mau cắm vào đi!"
"A......To quá...... Thật thô......" Hạ thân bị lấp đầy căng trướng, Lâm Tiêu Tiêu cũng thở ra một tiếng đầy thoả mãn. Vì muốn lấy lòng Phó Hi, cô trộm nghiên cứu mấy bộ phim xxx trên mạng, kết luận là trong quá trình làʍ t̠ìиɦ, đàn ông rất hưởng thụ khi nghe miêu tả chi tiết .Cô thử một lần, cảm thấy như vậy thật đáng xấu hổ, nhưng mà một khi đã mở miệng, có lần đầu thì sẽ có lần sau, lời nói da^ʍ đãиɠ đã trở nên thông thuận hơn.
Liên tiếp mấy trăm cú nhấp liên tục thọc vào rút ra, Lâm Tiêu Tiêu kêu dâm không ngừng. dươиɠ ѵậŧ thô to tham lam cắm rút, mỗi lần đẩy thật sâu xong lại rút ra một khúc, kéo theo từng mảng dâm dịch, ướt thành một vũng ở trên giường.
"A~.... không được..... huyệt nhỏ bị đâm hư..... bị gậy thịt lớn đâm hư mất.....A~....A~...."
Túi trứng chụp đánh vào giữa hai chân ướt dầm dề, theo tiết tấu thọc vào rút ra mãnh liệt, làm thịt mông bị đập đến sưng hồng. Lâm Bạch Thuật tưởng như muốn nhét cả hai cái trứng vào cái huyệt mê hồn ấy.
Lâm Tiêu Tiêu cảm thấy hôm nay Phó Hi tựa hồ có chút khác thường, hắn vốn thích chậm rãi lăn lộn đến khi cô cầu xin mới thôi. Nhưng bây giờ hắn như ăn phải xuân dược, từ lúc bắt đầu đã như chạy đua nước rút, ra sức xỏ xuyên cô, như hận không cắm chết cô luôn vậy. Ngày thường cô có thể cầm cự được hơn hai mươi phút mới cao trào, lúc này còn chưa đến một nửa thời gian, sung sướиɠ đã lan tràn toàn thân.
Dâm dịch từ trong huyệt cuồn cuộn không ngừng tràn ra, quấn quanh gậy thịt thô to, theo động tác giao hợp biến thành bọt trắng, dính cả vào lông mao của hắn.
Hắn xoa nắn mỗi tấc thịt trên cơ thể cô, liên tục để lại những vết hôn đỏ thẫm, phảng phất vĩnh viễn không thể chán ghét nổi thân thể hoàn mỹ này. Nếu cô có thể nhìn được, sẽ phát hiện hình ảnh này thật sự đẹp đến không sao tả xiết.
Màu lúa mạch khoẻ mạnh của da thịt người đàn ông cùng màu trắng nõn như sứ của phụ nữ hình thành sự đối lập giàu mỹ cảm. Hắn một tay vuốt ve hạt trân châu trong ŧıểυ huyệt, một tay nhéo nhéo đỉnh vυ", đầu lưỡi liếʍ liếʍ vành tai tinh xảo, dươиɠ ѵậŧ vẫn cắm trong hạ thân chặt chẽ, không ngừng lặp đi lặp lại động tác thọc vào rút ra, dường như không biết mệt mỏi là gì.
Phạch— phạch— phạch— phạch —
Chỗ giao hợp của dươиɠ ѵậŧ với hoa huyệt liên tiếp phát ra tiếng vang này tới tiếng vang khác, hỗn hợp tiếng nước nhóp nhép vang vọng trong căn phòng ngủ chật hẹp. Tiếng rêи ɾỉ hoan ái trầm bổng, uốn lượn. Cả năm giác quan của hắn đều thật hưởng thụ hương vị của cô, thật nghiện mà!
Lâm Tiêu Tiêu không rõ mình bị đưa đến đỉnh sung sướиɠ lần thứ mấy rồi, mà tốc độ của người đàn ông trước sau đều không hề chậm lại, thậm chí còn có càng thêm có xu thế mãnh liệt. Không phải Lâm Bạch Thuật không mệt, mà là cái vui sướиɠ đến tận cốt tuỷ này, khiến hắn luyến tiếc dừng lại.
Lâm Bạch Thuật chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ từ trong thân thể cô rời khỏi. Kích tình mãnh liệt qua đi, hư không trống rỗng thổi quét qua hắn. Hắn kéo bịt mắt của cô xuống, ánh mắt dịu dàng đem tình cảm không nói nên lời dừng trên khuôn mặt tinh tế, phảng phất muốn đem toàn bộ hình dáng của cô giờ phút này chôn chặt vào đáy lòng, một lúc sau, hắn nhẹ tay nhẹ chân giúp cô đắp chăn.
Hắn muốn ôm cô thẳng đến hừng đông, nhưng lại sợ hãi nhìn đến sự kinh ngạc khi thanh tỉnh của cô, sung sướиɠ vừa qua hết thảy chung quy chỉ như bọt nước, có thể tan biến mất bất cứ lúc nào.
Nến trong phòng đã cháy sắp hết, hắn mặc quần áo xong, hôn lên trán cô thì thầm gì đó mà không nghe rõ. Thổi tắt nến còn sót lại.
Chân trần bước ra khỏi phòng ngủ, cửa phòng bị đóng lại, phát ra tiếng vang cực nhỏ, thực giống một tiếng thở dài.