Thấy Sắc Nổi Dục

Chương 2: Lẳng lơ

Trước Sau

break

Bánh mì nướng mềm mại, bên trong kẹp trứng ốp la và tôm nõn chiên bơ, hương thơm toả khắp nơi.
Phùng Dao cắn hai miếng sandwich, rồi uống một ngụm sữa thơm ngọt ấm áp sữa, dạ dày thoải mái hơn rất nhiều.
Đầu lưỡi đỏ hồng vươn ra một chút, theo quán tính liếʍ sữa dính trên khóe miệng, cảm nhận được ánh mắt chăm chú từ phía đối diện, cô nâng mắt lên, ánh mắt vô tội: “Ba, có chuyện gì vậy?”
Phàn Tín nhìn thoáng qua bầu ngực rung rung của cô, bình thản không dấu vết nhìn cô, cô vẫn luôn ăn mặc gợi cảm, cổ áo khoét sâu để lộ ra một phần ba bầu ngực, bởi vì vυ" lớn nên tạo ra một khe rãnh thật sâu, nhìn vào trông bầu ngực càng thêm đầy đặn, thật sự rất hấp dẫn.
Khi anh cúi đầu uống cà phê, khóe mắt sẽ không tự giác mà dừng ở trên khe rãnh trắng nõn đó, mà khi nhìn thấy đầu lưỡi mềm mại của cô liếʍ sữa trắng dính trên khóe miệng, trong lòng anh như thể bị một chú mèo bất ngờ cào nhẹ một cái, không đau, nhưng rất ngứa.
Có lẽ cô vẫn chưa kịp trang điểm, mắt to kiều mũi, cằm nhọn, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, khác với dáng vẻ trang điểm kĩ càng trước kia, như bây giờ, trông cô có chút trẻ trung hơn, khuôn mặt rạng rỡ hơn, giống như một quả đào no đủ.
Anh đi công tác hơn nửa năm, có lẽ là vì quá lâu chưa gặp, con dâu của anh, sao lại xinh đẹp quyến rũ hơn rồi? Hay là bởi vì đã quá lâu anh không tìm phụ nữ?
Anh lại nhấp thêm một ngụm cà phê, vừa bỏ đá vào vừa nói: “Không sao, con ăn nhiều một chút, gần đây công ty thế nào rồi?”
Cách chiếc bàn ăn to rộng hình chữ nhật, Phùng Dao nhẹ nhàng nheo mắt mắt nhìn anh.
Đừng tưởng rằng cô không thấy ánh mắt anh nhìn cô.
Từ trước đến nay cô rất nhạy bén với ánh mắt của đàn ông, cô xinh đẹp, dáng người gợi cảm, lại ăn mặc nóng bỏng, cho dù đã kết hôn, lại goá chồng, nhưng đàn ông tán tỉnh, thèm nhỏ dãi như cô cũng không ít.
Nếu là người đàn ông cô không để vào mắt, vậy thì cô nhất định sẽ không nhẫn nhịn, nhưng nhìn lồng ngực rắn chắc của ba chồng, cơ ngực màu đồng lộ ra dưới lớp áo sơ mi, và cả khuôn mặt anh tuấn chững chạc hơn chồng mình, cô thật sự không có chút khó chịu nào, ngược lại ánh mắt cũng có chút không nỡ rời khỏi lồng ngực và hầu kết của anh.
Cô nuốt thức ăn xuống rồi đáp: “Khá ổn, mấy hôm trước con vừa tăng ca hoàn thành một hạng mục, một lát nữa ba có thời gian thì tới công ty xem một chút, con sẽ đích thân tiếp đón ba.”
Khi nói hết câu cuối cùng, cô nghịch ngợm chớp chớp mắt với anh.
Năm năm trước, Phùng Dao tự tay gây dựng sự nghiệp, lúc ấy cô và Phàn Thụ con trai của đã kết hôn được hơn một năm, lúc đầu cũng gặp thất bại mấy lần, Phàn Thụ đã giúp đỡ cô rất nhiều, bất kệ là trong tâm lý hay là tiền bạc, thậm chí khi cô thất vọng và mệt mỏi nhất, Phàn Thụ còn đi cầu xin ba Phàn Tín đầu tư, rót vốn, Phùng Dao cũng vô cùng cố gắng, mỗi ngày thức khuya dậy sớm, dốc sức làm việc mấy năm mới có được thành quả như bây giờ.
Nói cách khác, ba chồng không chỉ là ba chồng của cô, còn là nhà đầu tư lớn, đại cổ đông, mà sau khi Phàn Thụ qua đời, Phùng Dao càng phải lấy lòng ông hơn mấy phần.
Nhưng Phàn Tín cũng không để chút tiền ít ỏi này của cô vào mắt, anh có doanh nghiệp của gia tộc mình, công việc bận rộn, đi Singapore công tác nửa năm, thỉnh thoảng Phùng Dao mời anh tham dự vào các cuộc họp của công ty, cũng đều là trợ lý của Phàn Tín thay mặt anh tham dự.
Phàn Tín rất hưởng thụ lời mời của con dâu, anh gật gật đầu, đáp: “Được, ba sẽ nói trợ lý sắp xếp lịch làm việc, nghe nói công ty con đã chuyển sang toà nhà mới?”
“Vâng, chuyển tới khu Dung Hối.” Khu Dung Hối nằm ở trung tâm thương nghiệp, cách toà nhà Phàn Thị không xa.
Thấy ba chồng vẫn quan tâm tới công ty nhỏ trong một góc mà cô cho rằng anh đã quên từ lâu, Phùng Dao nói thêm mấy câu, giọng nói dịu dàng, nụ cười cũng chân thành tha thiết hơn mấy phần, còn vươn người qua bàn ăn cho anh xem ảnh chụp toà nhà mới của công ty trong di động của mình.

break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc