Thất Trinh

Chương 9: Cút ra ngoài

Trước Sau

break

Editor: L’epsoir

*

Sau khi tắm lại lần nữa, Winley trở nên không buồn ngủ chút nào.

 

Nàng nhìn sắc trời u tối bên ngoài, dứt khoát dùng một lọ nước thuốc ma thuật tự chế, để cho mình lấy lại tinh thần.

 

Winley đã học ma thuật trắng và kinh tế tại học viện Gerta, chương trình nghiên cứu chế tạo ma dược vẫn luôn đạt điểm tuyệt đối.

 

Bình thường ở nhà, mệt mỏi với những lớp học nghi thức xã hội và vô tận, nàng sẽ trốn trong phòng thí nghiệm của mình, mày mò chế tạo ra những loại thuốc ma thuật có tác dụng khác nhau.

 

Thành phẩm làm ra được đóng vào trong một chai thủy tinh đẹp mắt, đặt trên bàn trang điểm, trông giống như nước hoa bình thường.

 

Loại thủ đoạn nhỏ này, có thể lừa gạt người mẹ chán ghét ma pháp của nàng.

 

Nghĩ đến mẹ, cơ thể Winley trở nên có chút cứng ngắc.

 

Nàng chọn một bộ váy dài nữ tính tương đối bảo thủ trong tủ quần áo, soi gương mặc cho mình và đi ra ngoài.

 

Có một nhà kính rất lớn và xinh đẹp ở góc tây nam của Dinh thự Công tước.

 

Winley cẩn thận né tránh các loại hoa cỏ quý, giẫm lên con đường hơi ẩm ướt đi vào trong.

 

Giữa giàn dây leo đủ để nhấn chìm người khác, nàng tìm được quý nhân trung niên đang cắt tỉa cành lá.

 

“Mẹ.”

 

Winley xách góc váy lên, quỳ gối hành lễ.

 

Bà Carter nhìn thấy nàng, chỉ nhíu mày: “Sao con còn chưa ngủ?”

 

Âm điệu của bà rất mềm mại, nhưng không phải dịu dàng.

 

Dường như chín giờ tối không nghỉ ngơi là một tội lỗi lớn.

 

“Sau một tháng nữa sẽ cử hành hôn lễ, con nên chăm sóc làn da của mình, chứ không phải buổi tối tùy tiện lang thang, giống như một nữ nhân phóng túng không tuân thủ khuôn phép.”

 

Những lời răn dạy tương tự Winley đã nghe rất nhiều, nàng cúi đầu xin lỗi, sau đó nói với giọng điệu đủ bình tĩnh: “Về chuyện này, mẹ à, con muốn hủy hôn ước với Lanche.”

 

Bà Carter nhìn nàng với một ánh mắt đáng kinh ngạc.

 

Đôi mắt xanh biếc kia nhanh chóng hiện lên vẻ chán ghét và hoảng loạn: “Có phải con đã làm chuyện xấu gì đó không?”

 

Chuyện xấu có nhiều hàm ý.

 

Ví dụ như mất trinh trước khi kết hôn, có tư tình với người đàn ông khác, hoặc là làm ra chuyện ngu xuẩn chọc giận Laninchet.

 

Bà Carter tuyệt đối sẽ không tưởng tượng được con gái mình đã bị hãm hiếp bởi thái tử của nước thù địch ở biên giới, trong khi Laninchet tôn quý thì thờ ơ đứng nhìn. Nếu như bà biết được sự thật này, chỉ sợ sẽ hét lên túm tóc Winley, mắng Winley giống như một con điếm, một con ngựa cái đê tiện, vì sao không lo tự sát để bảo vệ trinh tiết của mình.

 

Winley dùng sức siết chặt váy.

 

Các vết thương trên cơ thể đã được chữa lành.

 

Vào đêm nàng trở về Ontario, nàng đã sử dụng thuốc ma dược.

 

Nhưng dưới tầm mắt dò xét của mẹ, tựa hồ không có chỗ che giấu khiến cô không chịu nổi.

 

“Không có.” Winley nói, “Con không làm bất cứ điều gì xấu. Mẹ, con chỉ không thích anh ta nữa, việc thực hiện hôn ước không có ý nghĩa gì cả. Gia đình chúng ta cũng có thể sống rất tốt nếu không cần thông gia với hoàng gia mà, phải không? Cha vẫn còn rất khỏe mạnh, địa vị của anh trai cũng ổn định, chờ đến khi con tốt nghiệp Gerta, con có thể hành nghề dược...”

 

Chưa nói xong, bà Carter đã phát ra một tiếng cười nhạo.

 

“Đừng nói những lời ngu xuẩn nữa. Winley, về ngủ ngay, ngày mai con sẽ tỉnh táo lại thôi.”

 

Winley há miệng: “Mẹ...”

 

“Con sẽ trở thành thê tử của điện hạ, hoàng hậu của Seagate. Đó là vinh dự của gia đình Carter, cũng là niềm tự hào của ta. Không một nữ nhân nào có thể có được hạnh phúc này giống như con đâu.” Bà Carter coi biểu hiện của con gái mình là lo lắng trước hôn nhân, không quá để ý trấn an, “Mau trở về đi, nghe lời. Bồn chồn và sợ hãi sẽ chỉ làm giảm vẻ đẹp của con thôi, sẽ khiến cậu ta không còn thích con nữa.”

 

Bà vẫn còn rất nhiều chuyện muốn nói.

 

Ví dụ như thục nữ nên có bộ dáng thục nữ, sau khi kết hôn buông bỏ ma pháp lộn xộn xuống, thực hiện chức trách của thê tử.

 

Ví dụ như con người không thể quá ngây thơ, phải luôn luôn chiếm giữ trái tim của Lanche bất cứ lúc nào, đừng để hắn gây ra những tai tiếng khác trước khi kết hôn.

 

Ví dụ như phải tỉ mỉ chăm sóc bản thân, phải biết quan tâm đến chồng, như vậy mới có thể đạt được sự yêu thích lâu dài của hắn.

 

Winley nghe xong cuối cùng, nhẹ giọng hỏi: “Là do mẹ không đủ xinh đẹp săn sóc, nên mới không chiếm được sự yêu thích của cha sao?”

 

Công tước xứ Fährmann có bốn tình nhân.

 

Mỗi đêm, lâu đài vang vọng tiếng cười của đàn ông và phụ nữ đắm chìm trong niềm vui phóng túng.

 

Môi bà Carter run rẩy, sắc mặt trắng bệch, đột nhiên cầm kéo trong tay, hung hăng đập về phía Winley.

 

“Cút! Cút ngay! Ai dạy mày nói chuyện với mẹ như thế hả, con điên quái thai!”

 

Cây kéo sắc bén cứa đứt trán Winley, máu tươi tích tắc chảy xuống, làm ướt hai mắt.

 

Nàng che vết thương chảy máu không ngừng, yên lặng xoay người, rời khỏi nhà kính khiến người ta hít thở không thông.

 

Lâu đài phía trước chiếu sáng rực rỡ xán lạn, Công tước cởi áo đang đuổi theo nữ nhân trần truồng, cười đùa đi ngang qua phía sau một cửa sổ nào đó.

 

Winley bỗng dưng cảm thấy lửa giận hừng hực.

 

Tức giận cuộc sống nghẹt thở không thay đổi trong những năm qua, tức giận với sự phong lưu của cha mình và sự khắc nghiệt của mẹ, tức giận với sự nghiêm túc và khắc khổ, mãi mãi sống trong khuôn khổ của mình.

 

Nàng mím chặt môi, tựa hồ một khi mở miệng, nọc độc lưu thông trong đường dạ dày sẽ phun ra, phá hủy tất cả vẻ ngoài yên bình.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc