Sau cao trào đầu óc Sở Kiến Mặc trắng xóa, lồng ngực trắng nõn phập phồng liên tục, người mềm như nước không ngồi vững được nữa, y gần như sắp tuột xuống khỏi người con ma kia.
Con ma dưới thân thấy thế, tay hắn rời khỏi núm vυ" mềm mại trước ngực luồn xuống giữ lấy eo y, kéo y lên.
Thứ vô hình đang đè ép núm vυ" hồng nhạt đã rời đi, núm vυ" bị nhấn lún sâu vào trong thịt mềm bắn ngược lại, lồi ra, núm vυ" màu hồng nhạt đã biến thành màu đỏ thẫm như ứ máu, hạt đậu đỏ xinh xắn cương lên, dường như nó cảm nhận tầm mắt từ trên đỉnh đầu nhìn xuống, nó run khẽ như ngượng ngùng.
Lúc này con ma kia không còn rảnh để thương xót nhẹ nhàng với y nữa, hắn gấp lắm rồi, một tay hắn ôm lấy eo y, tay còn lại thì vội vàng kéo mép qυầи ɭóŧ rồi cởi ra.
Trong không gian nhỏ hẹp chỉ toàn màu đỏ, chiếc qυầи ɭóŧ đỏ thẫm bị thứ gì đó tác động vào, nó bị kéo xuống rồi dừng ở bắp chân trơn bóng như ngọc. Sau đó ngay chỗ đùi phải thon dài, đầu gối cong lên bỗng nhiên lõm xuống mấy cái dấu tay, dùng một phương thức mất tự nhiên hướng về phía trước, rút ra khỏi cái qυầи ɭóŧ, quần lụa ở chân trái thì không quan tâm đến, cứ để nó treo như vậy.
Hai bắp đùi thon dài trắng nõn in hằn dấu ngón tay, dấu ấn hãm sâu, giống như đang phát lực, lại kéo chân dài tách ra lần nữa, khóa ngồi giữa không trung, lộ ra ŧıểυ huyệt non mềm lấp lánh ánh nước.
Sở Kiến Mặc vừa mới phục hồi tinh thần từ đợt cao trào, bèn cảm thấy bộ vị non mềm nhất ở giữa hai chân bị một cự vật to lớn cứng rắn chọc vào, lạnh lẽo ướt át, không ngừng nảy lên, xúc cảm cực kỳ quen thuộc, cả đường bị chơi đùa trong kiệu, là nghiệt căn thô to vẫn luôn đè ở mông y.
Ngón tay buông thõng bên người đột nhiên nắm chặt, trái tim cũng run rẩy theo, hô hấp cũng có chút gấp gáp, chẳng lẽ bản thân mình đáng thương đến mức bị một con ma phá thân sao?
“A!” Sở Kiến Mặc bất chợt ngẩng đầu, cắn chặt hàm răng, trong miệng phát ra tiếng kêu rên mơ hồ không rõ, bờ ngực trắng nõn cong lên, giống như một con cá mắc cạn, cả người cứng đờ.
Đau quá! Không ngờ nghiệt căn của con ma này lại lớn đến vậy, mạnh mẽ thọc vào, một cây vừa thô vừa to, thân thể y dường như bị xé thành hai nửa, đường hầm yếu ớt tưởng như bị nứt ra, đau đớn như kim châm lan tràn, bao vây huyệt khẩu mềm mại.
Con ma kia dường như cũng không dự đoán được hoa huyệt sẽ chặt như vậy, ngực cứng lại, cơ bắp căng chặt, chỉ mới đâm ma đầu vào mà đã bị chặn lại ở đó, nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng không có khả năng dừng lại như vậy, kiệu hoa dưới thân không ngừng xóc nảy lắc lư, nhạc hỉ bên ngoài diễn tấu sáo và trống, đón dâu đội không ngừng đi tới, thành Thanh Thủy cũng càng ngày càng gần.
Khựng lại trong chớp mắt, hắn vươn hai tay, thăm dò tiến vào huyệt tâm non mềm, một bàn tay móc ra viên thịt xinh xắn giấu trong hoa môi vân vê nghiền nát, một bàn tay khác sờ lên trụ thịt trắng trẻo, nắm ở trong tay nhanh chóng vuốt ve lên xuống.