Bên này, từ khi Tuyệt Dục gọi sáu đại cao thủ đến bên mình rồi, Xà Ma, Bạch Đầu Thiên Ông, Bạch Hạc tiên tử liền không nhịn được trao đổi một số câu với nhau.
- Cung chủ, chúng ta phải báo thù cho những người đã chết.
Hận thù đầy lòng, Xà Ma đưa ra ý kiến của bản thân.
Bạch Hạc tiên tử tức giận nói:
- Thời thế chuyển đổi, vừa rồi chúng ta bị uất khí đầy bụng, bây giờ cũng để cho bọn chúng thử qua một chút.
Bạch Đầu Thiên Ông lên tiếng:
- Trận chiến ngày hôm nay, chúng ta đã tổn thất rất lớn. Nếu như bỏ qua cho địch nhân như vậy, chỉ sợ không cách nào bẩm báo lại cho Thần Vương.
Tuyệt Dục hừ giọng nói:
- Yên tâm, nơi này không phải bọn họ muốn đến là đến, muốn đi là đi được.
Xà Ma hỏi lại:
- Cung chủ dự tính thu thập bọn chúng thế nào?
Tuyệt Dục cười lạnh trả lời:
- Tự nhiên là ăn miếng trả miếng.
Tay phải múa lên, Tuyệt Dục lập tức gọi Tứ Tinh Quân, Thanh Ảnh Lưu Quang và Xích Ảnh Thiên Lang đến bên cạnh.
Thấy vậy, Bạch Hạc tiên tử kinh ngạc nói:
- Cung chủ không dự tính dùng đến Hồng Vân Ngũ Thải Lan?
Tuyệt Dục đáp:
- Trừ phi bất đắc dĩ, tuyệt đối không khai mở được. Hơn nữa đối phương còn có cái đỉnh khổng lồ kia, nếu như liều mạng đấu thẳng, một khi tổn hại đến Hồng Vân Ngũ Thải Lan thì phải bẩm báo với Thần Vương thế nào đây?
Bạch Hạc tiên tử khẽ biến sắc mặt, cung kính nói:
- Cung chủ suy tính chu toàn, xin hạ lệnh đi.
Tuyệt Dục liếc qua sáu cao thủ mới đến, trầm giọng nói:
- Tốc chiến tốc thắng, trước tiên tìm những kẻ yếu để hạ thủ.
Tứ Tinh Quân và Thanh Ảnh Lưu Quang, Xích Ảnh Thiên Lang khẽ gật đầu, sau đó tung mình bay ra.
Lúc này, Bát Bảo vừa mới đưa bốn người Tiết Phong bị trọng thương đi rồi, Dao Quang, Giang Thanh Tuyết, Lâm Phàm, Vũ Điệp lại theo Lâm Y Tuyết cùng nhau quay lại bên cạnh mấy người Triệu Ngọc Thanh, một hàng mười bốn người tụ lại một chỗ.
Hoa Ảnh phát hiện được tình hình địch nhân đầu tiên, nhắc nhở:
- Mọi người cẩn thận, địch nhân ra tay rồi.
Lâm Vân Phong nhếch cao màu kiếm, chuyển mình ngăn lại trước mặt mọi người, thi triển Âm Dương pháp giới, lập tức ngăn cả sáu đại cao thủ ở bên ngoài.
Tung mình lùi lại, sáu đại cao thủ nhóm Tứ Tinh Quân nhanh chóng tản ra, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Vân Phong, rõ ràng cảm thấy bất ngờ trước thực lực của ông ta. Hừ khẽ một tiếng, thân thể Thanh Ảnh Lưu Quang lập tức kéo dài ra, xoay tròn uốn éo giữa không trung, hệt như sóng ánh sáng khuếch tán, vòng qua Âm Dương pháp giới của Lâm Vân Phong xuất hiện phía sau mấy người Trần Ngọc Loan.
Thấy vậy, Mẫu Đơn kêu khẽ một tiếng, thân thể chuyển động giữa không trung hóa thành một đóa hoa mẫu đơn xoay tròn, vừa tiến gần đến sóng ánh sáng vặn vẹo kia, vừa nhanh chóng biến to lên. Chớp mắt, hoa mẫu đơn và sóng ánh sáng vặn vẹo va chạm giữa không trung, hai bên giằng co dây dưa một chốc, sau đó phát nổ rồi lập tức cả hai văng ra, cũng khiến cả hai người khôi phục lại hình dạng nguyên bản của mình. Một chiêu này, Thanh Ảnh Lưu Quang không được gì phải quay về, nhưng lại khơi dậy hỗn chiến giữa hai bên. Đến lúc đó, Xích Ảnh Thiên Lang và Tứ Tinh Quân vòng qua Âm Dương pháp giới, từ hai bên phát động tiến công thẳng đến cao thủ Đằng Long cốc. Thiên Ngô thần tướng Tuyệt Dục lại mang Bạch Đầu Thiên Ông, Xà Ma, Bạch Hạc tiên tử chạy tới ngay sau, vừa hay đối mặt thẳng thắn với Lâm Vân Phong.
Thấy vậy, Lâm Vân Phong vẻ mặt lo lắng, lạnh lùng ngăn ngay trước mặt của Tuyệt Dục, toàn thân hào quang lấp lánh. Tuyệt Dục tay phải phất lên, ra dấu cho ba người Xà Ma tìm đối thủ khác, bản thân lại chăm chú nhìn Lâm Vân Phong, trong mắt toát ra vài phần sát khí. Cách nhau vài trượng, Lâm Vân Phong và Tuyệt Dục trầm ngâm không nói, hai người đứng yên bất động triển khai một trận tỉ thí khác lạ.
Ngoài vài chục trượng, Triệu Ngọc Thanh và Trần Ngọc Loan ngay khi địch nhân triển khai công kích ra quyết định thật nhanh, kết hợp với tình hình trước mắt để xây dựng kế sách ứng phó. Trước hết, Lâm Vân Phong một mình nghênh chiến Tuyệt Dục, chỉ mong kiềm chế được địch nhân. Triệu Ngọc Thanh chọn lấy Xích Ảnh Thiên Lang, Trần Ngọc Loan nghênh chiến Thanh Long, Mẫu Đơn và Hoa Hồng liên thủ đối phó với Thanh Ảnh Lưu Quang, Dương Thiên đối đầu Bạch Hổ, Tân Nguyệt nghênh chiến Chu Tước, Dao Quang tiếp tục đối phó Xà Ma, Lâm Phàm và Hoa Ảnh liên thủ đối phó với Bạch Đầu Thiên Ông, Lâm Y Tuyết, Giang Thanh Tuyết chọn lấy Bạch Hạc tiên tử, Hứa Khiết và Vũ Điệp đối phó Huyền Vũ.
Trong mười tổ giao chiến, động thủ đầu tiên chính là Mẫu Đơn và Thanh Ảnh Lưu Quang, mới đầu giao chiến còn chưa phân thắng bại. Sau đó, Hoa Hồng gia nhập, hai nàng phối hợp ăn ý lại thiện nghệ đánh lén Thanh Ảnh Lưu Quang nên ở mức ngang tay. Dao Quang và Xà Ma là kỳ phùng địch thủ, hai người khổ chiến đã lâu, thương thế nghiêm trọng, lúc này ra tay cũng chỉ là chia sẻ lo lắng với những người khác mà thôi. Lâm Phàm, Hoa Ảnh nghênh chiến Bạch Đầu Thiên Ông, do bản thân Bạch Đầu Thiên Ông thương thế không nhẹ, tạm thời ở thế hạ phong. Lâm Y Tuyết và Giang Thanh Tuyết tỉ muội liên thủ, nhờ vào thuật Ngự Phong của Lâm Y Tuyết, Ảo Vân thần kiếm của Giang Thanh Tuyết, sức mạnh đè ép lên đầu của Bạch Hạc tiên tử. Hứa Khiết và Vũ Điệp liên thủ với nhau, Phượng Hoàng pháp quyết cực dương cực cương phối hợp với Băng Huyền Ngọc Hoa thần quyết cực âm cực lạnh, hai bên một âm một dương, một nhu một cương có thể nói là như áo trời không vết hở. Nhưng Huyền Vũ tinh quân thực lực khủng khiếp, không chỉ tu vi kinh người, mà lại đồng thời tu luyện Băng Hỏa thần quyết cực dương cực cương và cực âm cực lạnh. Cứ như vậy, liên thủ giữa Hứa Khiết và Vũ Điệp ưu thế không còn nữa, hai bên triển khai chiến đấu kịch liệt.
Còn lại năm tổ, đều là một đối một giao tranh, tình hình vô cùng kịch liệt, thắng bại cũng biến ảo khó lường. Trong đó, trận chiến giữa Triệu Ngọc Thanh và Xích Ảnh Thiên Lang thì Triệu Ngọc Thanh dùng Đằng Long Cửu Biến sức áp chế được cường địch, thu được thế thượng phong. Trần Ngọc Loan nghênh chiến Thanh Long, nhờ vào sức mạnh Thiên Hậu Linh tạm thời giữ được ngang tay. Dương Thiên khổ chiến với Bạch Hổ tinh quân, hai bên đều có sở trường riêng mình, thi đấu là thảm liệt nhất. Tân Nguyệt ra tay đấu Chu Tước tinh quân, lại thu được ích lợi khá nhiều.
Còn đối với Lâm Vân Phong và Tuyệt Dục, hai người đối đầu thật lâu, cuối cùng Lâm Vân Phong vẫn không nhịn được phải ra tay trước. Đối mặt với tiến công của Lâm Vân Phong, Tuyệt Dục không hề có chút dao động tâm tình, tay trái chắp ra phía sau, tay phải múa lên xoay tròn, dùng kiếm khí sắc bén, hết lần này đến lần khác phá giải tiến công của Lâm Vân Phong. Trong lúc đó, Lâm Vân Phong có lòng muốn kéo dài thời gian, kiềm chế Tuyệt Dục vì thế chọn lựa kiếm quyết né nặng tìm nhẹ làm vũ khí công kích, triển khai một trận tỉ thí kiếm quyết tuyệt vời đẹp mắt với Tuyệt Dục.
Thời gian theo giao chiến dần trôi qua, khi Bát Bảo quay về lại, hỗn chiến giữa Đằng Long cốc và Ngũ Sắc Thiên Vực đã xuất hiện biến hóa rõ ràng, mấy tổ giao chiến tay đôi đã xuất hiện chênh lệch khá lớn. Thứ nhất, Xà Ma và Dao Quang thương thế nghiêm trọng, đã thành thế lưỡng bại câu thương, ai cũng nghiến răng cố sức chống đỡ, tận hết nỗ lực cuối cùng. Thứ hai, Triệu Ngọc Thanh toàn lực công kích, đánh cho Xích Ảnh Thiên Lang phải toàn lực phòng ngự, tình thế thắng bại rõ ràng. Thứ ba, Lâm Phàm và Hoa Ảnh liên tục thối lui, hai người tuy cố gắng phản kích nhưng lại không có sức chuyển được thế bại. Thứ tư, Huyền Vũ tinh quân đại triển thần uy, lại thêm Hứa Khiết bản thân có thương thế, hai phe giao chiến kết quả thế nào không cần nói cũng biết. Thứ năm, Dương Thiên và Bạch Hổ tinh quân giao chiến đến giai đoạn nóng bỏng. Người trước chính là truyền nhân của Thần Ma động thiên, người sau lại là đại biểu cho Bạch Hổ tử vong, thật ra ai mạnh ai yếu thì còn phải chờ thời gian mới tỏ rõ được.
Nhìn chung toàn cục, Bát Bảo không dám chần chừ, lập tức đến bên cạnh Dao Quang, phát xuất một chùm hào quang tám màu lập tức đánh bay Xà Ma. Sau đó, Bát Bảo mang theo Dao Quang bị trọng thương đến gần Lâm Phàm và Hoa Ảnh, hỗ trợ hai người cùng đối đầu với Bạch Đầu Thiên Ông, nhanh chóng áp chế được thanh thế của Bạch Đầu Thiên Ông. Thấy vậy, Bạch Đầu Thiên Ông kêu dài một tiếng giận dữ, không cam lòng chọn lựa rút lui đến bên cạnh Xà Ma, mang lão ta quay về sau lưng của Tuyệt Dục.
- Cung chủ, Xà Ma thương thế nghiêm trọng, đã không còn sức để ra tay.