Đúng là nhát gan.
Ngay giây phút Hứa Thiến bước vào, trái tim Tô Tú Tú suýt chút nữa đã nhảy ra khỏi lồng ngực. Hàn Liệt nhanh chóng lật người lại, dươиɠ ѵậŧ vẫn chôn chặt trong thân thể nàng, sau đó nhanh chóng kéo chăn lên đắp kín lấy hai người.
Vội vàng không kịp chuẩn bị , đột nhiên biến thành tư thế nam dưới nữ trên, Tô Tú Tú sợ hãi suýt chút nữa kêu lên thành tiếng. Nàng cắn chặt răng lại, gần như cắn nát bờ môi của mình, cố gắng để bản thân không hét lên.
Cũng may là trước khi Hứa Thiến hoàn toàn bước vào thì thân thể của nàng đã được che đậy kín mít rồi.
Tô Tú Tú còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe thấy lời đề nghị của Hứa Thiến!
Kéo chăn thấp xuống???
Thân thể nàng run lên, theo bản năng lùi xuống dưới hơn một chút.
Nhưng nàng vừa khẽ nhúc nhích một chút thì đã cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ trong thân thể mình đột nhiên giật nhẹ hai lần!
Tô Tú Tú sợ chết khiếp, Hàn Liệt làm sao thế? Không biết đang có người ở đây hay sao mà còn... còn đυ. nàng!
Nàng há miệng cắn nhẹ núm vυ" của Hàn Liệt, ngẩng đầu lên nhìn hắn với vẻ mặt tràn đầy cảnh cáo.
Mèo nhỏ xù lông vươn móng vuốt muốn cắn người, Hàn Liệt không nhịn được mà khẽ mỉm cười.
Mèo nhỏ chắc không biết dáng vẻ hiện tại của mình đáng yêu như thế nào?
Rõ ràng bị đυ. tới mức mặt mũi đỏ bừng, hốc mắt long lanh nước, mê người vô cùng mà nhất định phải làm ra dáng vẻ như muốn cắn người như thế! Nàng không hề hay biết, nhìn nàng như thế này, hắn lại càng không nhịn được mà muốn trêu đùa nàng, muốn đυ. nàng, muốn làm chết nàng, muốn nhìn dáng vẻ khóc lóc xin tha của nàng!
Ánh mắt Hàn Liệt lóe lên, đầu ngực cũng nhoi nhói.
Mèo nhỏ sợ hãi lắm rồi.
Khóe miệng Hàn Liệt nhếch lên, không nói không rằng đắp chăn lại như cũ.
"Hàn đại ca?"
Mặt mũi Hứa Thiến tràn đầy nghi hoặc: “Sao huynh lại đắp chăn cao lên rồi, huynh không thấy nóng à?”
“Ha ha, ta không nóng.”
Hàn Liệt nói xong thì còn khẽ đẩy mông một chút, đυ. cho Tô Tú Tú ở trong chăn phát run lên, chiếc chăn cũng hơi rung động.
Hứa Thiến bỗng nhiên nghẹn họng.
Hàn Liệt không để ý tới lời nàng ta.
Nhưng mà, dù sao thì nàng ta cũng coi trọng nam nhân này, đành phải tiếp tục xuống nước. Hứa Thiến không nhịn được thở dài: “Hàn đại ca, lần này ta tới là muốn nhờ huynh giúp đỡ một chuyện.”
Hàn Liệt ừ một tiếng, qua loa cực kỳ.
Ngay từ đầu hắn đã không có tâm trạng đáp lời Hứa Thiển, sở dĩ hắn vẫn chưa đuổi nàng ta ra ngoài là vì muốn lợi dụng nàng ta trêu chọc người trong chăn một chút.
Từ sau khi nàng ta đi vào thì cái miệng nhỏ giữa hai chân Tô Tú Tú càng thêm thít chặt lại, mυ"ŧ lấy thứ đó của hắn, quấn rất chặt.
Hết lần này tới lần khác, nàng vì căng thẳng mà càng mẫn cảm hơn.
Hắn căn bản không cần quá nhiều sức lực, chỉ cần đâm nhẹ một cái là có thể lập tức cảm nhận được hoa huyệt của nàng run rẩy và siết chặt lại!
A...
Sảng khoái quá!
Khóe môi Hàn Liệt cong lên, thấp thoáng ý cười. Hắn nhìn thoáng qua dáng vẻ cúi đầu ngượng ngùng của Hứa Thiển thì hơi vén chăn lên, cúi người hôn lên môi Tô Tú Tú một cái!
“Hàn đại ca, chuyện là...” Hứa Thiến vẫn cúi gằm mặt xuống, không hề biết chuyện Hàn Liệt vừa làm: “Ta cũng sắp đến tuổi thành niên rồi, mẹ ta muốn gả cho ta một thư sinh, nhưng mà ta đã có người trong lòng rồi... Thế nên, Hàn đại ca, huynh có thể giúp ta một chút không?”
Hứa Thiến ngượng ngùng nói hết câu, không dám ngẩng đầu lên nhìn Hàn Liệt.
Chờ mãi mà không nhận được câu trả lời của hắn, nàng ta không nhịn được ngẩng đầu lên: “Hàn đại ca?”
Không biết có phải ảo giác của nàng ta hay không mà nàng ta cảm thấy lúc mình ngẩng đầu lên kia, thì Hàn Liệt cũng từ trong chăn ngẩng đầu lên.
Hàn Liệt quay đầu nhìn về phía Hứa Thiến.
Mặc dù tâm trí của đều tập trung trên người Tô Tú Tú, nhưng hắn cũng nghe loáng thoáng được một số trọng điểm.