Thập Niên 90: Xuyên Thành Mèo Tôi Muốn Làm Công Cho Tổ Quốc

Chương 16

Trước Sau

break

 

Tim Tống Bắc đã nhảy tới cổ rồi, trong tay Lỗ Kiến Hoa không có bất cứ thứ gì, càng ngày càng gần con hổ hơn.

 

Đại Hoa chỉ cần nhảy lên một cái là đã có thể cắn đứt cổ họng của cậu ta.

 

“Đại Hoa.”

 

Lông Bạch Hạ Hạ trắng xám, hừ hừ nhổ bùn trong miệng ra.

 

Đây là lần đầu tiên cô tấn công người ở đây, còn đang lo sức mình quá yếu, ai mà ngờ, một đòn chí mạng, đối phương đã ngã xuống đất rồi.

 

Đúng là… Bạch Hạ Hạ muốn ra oai mà bị tất cả mọi người nhìn thấy.

 

Xấu hổ muốn chết.

 

Ba phần dưới của mèo... Ôi ôi ôi! Cô là con mèo Ba Tư đáng yêu, cao quý, xinh đẹp, vô hại, sao lại có thể hung ác như thế chứ.

 

Bạch Hạ Hạ tự đau lòng cho mình 3 giây.

 

Vừa lấy lại tinh thần thì cảm nhận được mùi thuốc súng trong không khí, cô nhẹ nhàng nhảy qua Tần Tiêu đang nằm bất tỉnh, nhẹ nhàng đứng vào giữa Đại Hoa và Lỗ Kiến Hoa.

 

Bạch Hạ Hạ lại kêu meo meo.

 

Tiếng kêu của con mèo vô cùng mềm mại, lại có vẻ gấp gáp và lo âu hơn lúc bình thường.

 

Bạch Hạ Hạ sốt ruột kêu meo meo nhiều hơn, đầu óc không thể kiểm soát được bản năng của Đại Hoa đã từ từ bình tĩnh lại.

 

Một cái móng vuốt nhỏ dơ bẩn vỗ “Bộp” lên mặt hổ béo.

 

Khi Bạch Hạ Hạ nhảy đến gần Đại Hoa, nhóm người Tống Bắc đều ngẩn ra.

 

Lá gan của con mèo này lớn quá đấy, dám nhảy ra lúc con hổ đang bảo vệ thức ăn của mình…

 

Chuyện tiếp theo còn kỳ lạ hơn, con mèo Ba Tư kêu meo meo hai tiếng, con hổ bị đập vào mặt cũng không nổi giận mà rút lui.

 

Con hổ ngoan như vậy… Vừa thay đổi sự hiểu biết và quan điểm của tất cả mọi người. 

 

Tống Bắc lẩm bẩm: “Là một mánh khóe…” Mèo lớn mèo nhỏ cùng nhau chiến đấu, bây giờ còn có thể chỉ huy hổ nữa.

 

“Mèo nhà ai thành tinh vậy, thật sự là hổ và mèo à?”

 

“Con mèo này cũng thông minh ghê. Không phải mèo, phải là thần mèo! Thần mèo thông minh của tôi ơi, trâu bò quá đi mất.” Quách Triều Dương lấy làm kỳ lạ, chưa từng thấy con mèo nhà nào ở cùng với hổ như này.

 

Không những bọn chúng ở chung với nhau, mà con mèo nhà hình như đã lăn lộn thành đại ca mèo luôn rồi, còn cứu và bảo vệ con người nữa.

 

Giống như thể nó có thể phân biệt được tốt xấu, cực kỳ lợi hại.

 

Thật… Kỳ lạ.

 

Quách Triều Minh nhớ lại lúc bọn họ vừa xuống xe, thấy móng vuốt tàn nhẫn và chính xác của Bạch Hạ Hạ.

 

Đúng thật là… Anh ta với đồng đội nhỏ của anh ta đều bất ngờ.

 

Chuyên nghiên cứu về ba phần dưới của mèo… Không biết nói như thế nào. Trong lòng Quách Triều Minh vô cùng phức tạp, anh ta nhìn đội trưởng Tần đang bất tỉnh, bỗng cảm thấy ai chết thì chết, Tần Tiêu không thể chết.

 

Mẹ nó!

 

Đây là mèo thành tinh và con hổ từ đâu đến, xuống núi vì Tần Tiêu à!

 

Đại Hoa đứng ở một góc tủi thân, khuôn mặt hổ béo cực kỳ đau lòng: “Tôi nghe lời cậu, mới đánh nhau với bọn họ, vậy mà cậu còn đánh tôi.” 

 

Bạch Hạ Hạ thu móng vuốt về, hài lòng nhìn móng vuốt sạch sẽ: “Vẫn đánh cậu.”

 

Nó mất hứng vẫy vẫy cái đuôi, phớt lờ rồi chạy đến trước mặt Lỗ Kiến Hoa.

 

Như thể muốn trút giận, nó không thèm suy nghĩ, lấy cái mông đầy lông lá xồm xàm oán giận hất qua hất lại chân Lỗ Kiến Hoa.

 

Quai hàm Tống Bắc suýt rớt ra vì sốc.

 

Đây là, đây là giận cá chém thớt hả? Hổ nhà ai mà lại như vậy?

 

Những người ở phía sau sợ đến mức suýt chút nữa thì đã bóp cò súng.

 

Lỗ Kiến Hoa trơn tru bò từ dưới đất dậy, lại vừa ngơ ngác vừa sốt ruột quát: “Tôi không sao mà.”

 

Thật ra ngay cả một vết xước cậu ta cũng không có, chỉ là chỉ bị bất ngờ thôi.

 

“Nhanh lên…” Trong miệng Lỗ Kiến Hoa đầy đất, lơ mơ bò dậy, miệng thì thúc giục: “Con hổ đó đi rồi, bác sĩ mau đến xem đội trưởng Tần đi.”

 

“Đội trưởng Tần mất máu nhiều quá, phải nhanh chóng xử lý vết thương.”

 

Giang Bình dẫn hai trợ lý bác sĩ nhỏ, đang định chạy thì nghĩ đến Đại Hoa, dừng chân, đứng yên tại chỗ.

 

Ngẩng đầu lên, con hổ vằn hung dữ đang chầm chậm bước lùi về phía sau.

 

Chủ động kéo xa khoảng cách, nằm xuống bên đường, cách Tần Tiêu khoảng mười mấy mét, cái đuôi thong thả vẫy vẫy.

 

Đây là… Nhường đường cho bọn họ sao?

 

Giang Bình bất ngờ không thôi. Lúc này không kịp suy nghĩ gì, vội vã chạy đến bên cạnh Tần Tiêu, liên tục chỉ huy để xử lý vết thương cho Tần Tiêu.

 

Các chiến sĩ đi cùng xông đến bằng tốc độ nhanh nhất có thể, khống chế đám người Lão Liêu.

 

Chẳng qua là cả ba tên này cả người rất thê thảm.

 

Lão Liêu bất tỉnh nhân sự, trên ngực có một vết lõm, không biết là gãy mất bao nhiêu cái xương rồi.

 

Tay bên phải của Bạch Nhị bị gãy, máu chảy không ngừng, mặc dù vẫn còn tỉnh táo nhưng hai mắt đã vô hồn, đau cũng không kêu tiếng nào.

 

Cứ như bị đả kích nên ngơ luôn rồi.

 

Tống Bắc nghĩ, nếu đổi thành ông ấy bị một con mèo Ba Tư chỉ huy con hổ tấn công, làm cho bị thương rồi bắt được, chắc điên mất.

 

break
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình

Báo lỗi chương