Thập Niên 80: Tiểu Đầu Bếp Cung Đình Ôm Đùi Ở Niên Đại Văn

Chương 2

Trước Sau

break

Tô Sở Thiến không cam lòng cả đời chôn chân nơi thôn quê, lấy chồng, làm ruộng. Mặc cho người nhà ngăn cản, “cô” vẫn lén chạy một mạch lên thủ đô tìm đến nương nhờ người cô. Trời không phụ lòng người, trong một buổi liên hoan tập thể, cô tình cờ gặp được một người đàn ông đang muốn tìm mẹ kế cho con riêng.

Vì tấm hộ khẩu thành phố quý giá, Tô Sở Thiến cắn răng tự tiến cử bản thân biết nấu cơm, chăm trẻ, chỉ yêu cầu một điều là không muốn đi làm. Hai bên ngồi lại bàn bạc, thế là quyết định được thông qua nhanh chóng.

Giọng nữ tự xưng là “Hệ thống xuyên sách” chỉ tóm gọn đôi ba câu rồi dừng lại. Ngay sau đó, ký ức của nguyên chủ lập tức tràn về như nước vỡ bờ, khiến huyệt thái dương của Đại Thanh nhức buốt như kim châm, nhưng cô chỉ có thể nghiến răng chịu đựng nghe cho hết.

Theo lời chủ nhân trước của thân thể này, thật ra cô ta cũng là người xuyên không, chỉ khác ở chỗ cô ta đến từ thế kỷ 21. Ban đầu cứ ngỡ mình cầm trong tay kịch bản nữ chính chính hiệu, sống đến năm 20 tuổi mới phát hiện bản thân chỉ là nhân vật phản chiếu làm nền. Nguyên chủ đã dùng toàn bộ điểm tích lũy đổi lấy cái gọi là “Hệ thống nữ chính sảng văn”, rồi hớn hở bỏ lại đống bừa bộn này để sang thế giới khác sống cuộc đời mới.

Còn Đại Thanh, người bị hệ thống vô lương tâm kia chọn trúng một cách ngẫu nhiên…

Vì chút áy náy, nguyên chủ để lại cho cô bản sao ký ức của mình, còn ân cần dặn dò rằng chỉ cần đi đúng các mốc thời gian mà cô ta đánh dấu sẵn, nắm bắt cơ hội là có thể thành công dễ như trở bàn tay.

Với thân phận người đến từ tương lai, nguyên chủ vốn mang theo một “Hướng dẫn nhà tiên tri”  thứ mà nữ chính bản xứ của thập niên 80 Trần Như Kiều, dù có mơ cũng chẳng thể chạm tới.

Nhưng Đại Thanh không mấy tin lời đó. Nếu quả thực dễ dàng như thế, thì người kia đã chẳng vui vẻ phủi tay bỏ đi.

Trong nguyên tác, Tô Sở Thiến chả có bao nhiêu đất diễn. Mỗi lần xuất hiện đều là để làm nổi bật nữ chính, chẳng khác nào một kẻ nhảy nhót làm trò hề.

Về mặt nuôi dạy con cái, hai đứa con riêng của nữ chính không chỉ lễ phép hiểu chuyện mà còn học giỏi, chăm thể thao, biết làm việc nhà, phát triển toàn diện theo chuẩn mực năm tốt. 

Trong khi đó, con riêng của Tô Sở Thiến tuy không đến nỗi học kém nhưng chuyện bị giáo viên mời phụ huynh lên trường đã thành cơm bữa. Đứa lớn ngày nào cũng đánh nhau ngoài đường, còn đứa nhỏ thì Tô Sở Thiến vốn đã không ưa, chỉ cần khóc lóc một chút là khiến “cô” nhức đầu.

Gia đình nữ chính thì hòa thuận ấm êm, vợ chồng nhường nhịn thương yêu nhau. Ngược lại, chồng của Tô Sở Thiến lại đi công tác quanh năm, hiếm khi thấy bóng dáng ở nhà.

Tô Sở Thiến chẳng làm gì được nữ chính, bao nhiêu giận dữ bèn trút hết lên đầu bọn trẻ. Sau cùng, hành vi của “cô” bị vạch trần, đụng phải giới hạn chịu đựng của chồng, kết quả là bị đuổi khỏi nhà bằng tờ giấy ly hôn. 

“Cô” đành cuốn gói quay về quê, trở thành trò cười cho mười dặm tám thôn ai gặp cũng nhổ nước bọt mắng nhiếc. Cuối cùng, vì u uất không nguôi mà trượt chân rơi xuống sông, chết đuối trong tủi nhục.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc