Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 99

Trước Sau

break
Người nhà họ Tạ nhiệt tình tiễn ông ra tận ngoài cửa, ông lên xe đạp, đột nhiên nghĩ ra điều gì, hỏi Tạ Miêu: “Bạn nam cao cao gầy gầy vừa rồi có phải là Cố Hàm Giang trong trường của chúng ta không?”

Tạ Miêu không ngờ ông sẽ đột nhiên hỏi câu này, sửng sốt nói: “Đúng là Cố Hàm Giang.”

Thầy Trịnh liền nhìn về phía Tạ Vệ Dân: “Trong thôn của anh có nhiều nhân tài đấy, mấy đứa trẻ đều là hạt giống tốt trong việc học tập. Tuyệt đối không thể làm mất những mầm non tốt như vậy. Chỉ khi bọn nhỏ thi đậu vào đại học, có tương lai thì thôn làng mới có tương lai.”

Tạ Vệ Dân rất thích nghe người khác khen con gái nhà mình, nghe vậy thì gật đầu mỉm cười: “Thầy giáo nói đúng.”

Thầy Trịnh cảm khái hai câu sau đó đạp xe rời đi, Vương Quý Chi lập tức xoay người vào nhà.

“Không được, mẹ phải gọi điện thoại tới đơn vị của Mai Tử, nói cho nó biết Miêu Miêu sẽ đi học ở trường Nhất Cao trên huyện, xem liệu Miêu Miêu có thể đến nhà bọn nó ăn cơm trưa không. Miêu Miêu tự mang cơm đến trường, mẹ không yên tâm.”

Tạ Vệ Dân nghĩ phải nói chuyện này cho vợ mình biết nên cũng chuẩn bị quay lại ruộng.

Kết quả là Tạ Kiến Trung vẫn luôn chạy theo cười ngây ngô đột nhiên vỗ đùi, khóc lớn.

“Chị ơi, chị chuẩn bị đi học cấp ba ở trên huyện, thế sau này chúng ta không thể ở bên nhau nữa à?”

Tạ Vệ Dân & Tạ Miêu: “.......”

Hiện tại thằng nhóc này mới phản ứng lại, cung phản xạ dài như vậy hả?

*



Khi Tạ Vệ Dân ra ruộng, Trình Lập Xuân đang đội một mũ rơm xúc đất, đứng thẳng người hỏi ông: “Nhà có chuyện gì thế?”

Vừa rồi Tạ Kiến Trung quá vội vàng, chạy tới đây túm người đi luôn, bà còn chưa kịp hỏi rõ ràng.

“Không có chuyện gì.” Tạ Vệ dân nói: “Không phải lần này thi vào cấp ba, Miêu Miêu đứng đầu toàn huyện à? Một giáo viên từ trường Nhất Cao trên huyện tới đây, muốn Miêu Miêu nhà chúng ta đi học cấp ba ở trường của bọn họ, nói rằng họ sẽ miễn học phí và tiền sách vở.”

“Miễn học phí và tiền sách vở? Vậy thì tốt quá.”

Bố của Vương Đại Lực nghe xong thì đặt đòn gánh gánh phân xuống, lau mồ hôi đang chảy xuống má: “Vẫn là Miêu Miêu nhà các người có tiền đồ tốt khiến cho trường Nhất Cao trên huyện phải tranh cướp. Nếu Vương Đại Lực nhà chúng tôi cũng có thể đi học cấp ba ở huyện, không miễn phí thì tôi cũng vui lắm rồi.”

“Đúng vậy, Miêu Miêu nhà các người học giỏi như vậy, sau này chắc chắn có thể thi đỗ đại học đấy nhỉ?”

Bà con hàng xóm nghe xong thì không khỏi ghen tị: “Nếu thằng nhóc nhà tôi có tiền đồ như vậy, cho dù tôi phải đập nồi bán sắt, tôi cũng nuôi nó. Đáng tiếc nó vừa trông thấy sách vở là đã đau đầu, không thể khiến người ta bớt lo chút nào, đâu giống như Miêu Miêu nhà các người.”

Tạ Vệ Dân nghe thấy thế thì mặt đầy tươi cười nhưng Phó Quân ở cách đó không xa lại run rẩy tay, suýt chút nữa đã vung cuốc bổ lên thân cây ngô.

Cái gì? Tạ Miêu sẽ đi học ở Nhất Cao trên huyện ư?

Vậy anh ta phải vất vả chạy đến thôn Bắc Xá này làm gì?

Anh ta ở lại trong huyện, đợi đến khi cô đến Nhất Cao trên huyện thì tới trường tìm cô không tốt hơn ư?

Phó Quân trưng ra vẻ mặt khóc không ra nước mắt, mấy đồng bọn nhỏ bên cạnh nhìn thấy anh ta như vậy thì thắc mắc: “Phó Quân, anh làm sao thế?”

Phó Quân: “Không sao, tôi đột nhiên muốn biểu diễn thiết đầu công* của Thiếu Lâm.”



*thiết đầu công: là một bài luyện tập chăm chỉ để tăng cường sức mạnh bên ngoài, thuộc về nam tính và tăng cường sức mạnh bên trong.

Nghe nói Tạ Miêu muốn đi học cấp ba ở trên huyện, vẻ mặt của cậu chàng mập mạp Vương Đại Lực trông cũng rất tuyệt vọng.

Cậu vừa mới ôm đùi vàng được nửa năm thôi, sao nói bay là bay vậy?

Nếu không có Tạ Miêu định hướng phương hướng cho cậu, cậu, cậu phải thi đại học thế nào QAQ*?

*QAQ: một biểu tượng cảm xúc có nghĩa là khóc.

Cho dù những người khác nghĩ như thế nào, sáng sớm ngày phải đi nhập học, Tạ Miêu đã đi lên huyện với bà nội Vương Quý Chi rồi.

Trong khi chờ xe khách, hai người tình cờ gặp Cố Hàm Giang và Ngô Thục Cầm.

Vương Quý Chi hơi kinh ngạc: “Hai đứa cũng lên huyện à? Hôm nay Hàm Giang cũng quay lại trường học hả?”

“Không ạ.” Cố Hàm Giang nghiêm túc nói: “Cháu đưa Thục Cầm đi nhập học.”

Vương Quý Chi lập tức phản ứng lại: “Nhìn bà xem, suýt chút nữa đã quên điều này.”

Gia đình Ngô Thục Cầm rất gia giáo, bản thân lại có thành tích tốt, việc học cấp ba ở trên huyện là chuyện rất bình thường.

Nhưng trông Cố Hàm Giang có vẻ không giống một người anh tốt sẽ săn sóc tới mức đưa em họ đi nhập học nha.
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc