Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 81

Trước Sau

break
Thầy Vương thấy không khí không đúng, bước chân hơi dừng, vẫn đi qua đặt bài thi trên bàn thầy Lưu.

“Thầy Lưu trước tiên đừng nóng giận, uống miếng nước để bình tĩnh đã, có gì từ từ rồi nói.”

“Loại giáo viên này là không chịu trách nhiệm với học sinh, tôi không có gì hay nói với cô ta hết!”

Thầy Lưu hừ lạnh một tiếng, cầm lấy bài thi lớp mình chuẩn bị đóng quyển lại, ngẫm nghĩ một chút có lẽ lại mở ra.

Cô Lan phát ra âm thanh cười nhạo trầm thấp, cất bấm móng tay.

“Không phải là sợ lớp anh không có ai thi đạt điểm tối đa đấy chứ? Anh yên tâm đi, tôi không lộ đề, mấy lớp của chúng ta vẫn cùng đứng trên một vạch xuất phát. Tôi lại cảm thấy vàng thật không sợ lửa, đề khó mới có thể nhìn ra trình độ thật sự của một học sinh.”

Thầy Lưu vốn dĩ không muốn phản ứng với cô ta, nhưng sau khi nhìn thấy một tờ bài thi, đột nhiên mỉm cười.

“Cô nói không sai, vàng thật không sợ lửa.”

Lần này ngược lại cô Lan sửng sốt, “Anh có ý gì?”

Thầy Lưu không nói thêm nữa, chỉ kép bài thi lại, cầm lấy cái dùi và dây gai lưu loát đóng quyển bài thi lại.

Bất mãn với bài thi của cô Lan, đâu chỉ có một mình thầy Lưu.

Sắp thi vào cấp ba đến nơi rồi, cô ấy đột nhiên ra bài thi như vậy, không phải đả kích lòng tự tin của học sinh sao?

Nếu như học sinh có chút thành tích không tồi vì thế mà chịu ảnh hưởng, thi cấp ba phát huy thất bại, ai chịu trách nhiệm?

Bởi vậy buổi chiều trước khi thi Vật lý, tất cả chủ nhiệm các lớp đặc biệt tới an ủi học sinh trong lớp mình: “Đề thi môn Toán lần này tương đối khó, cũng khảo nghiệm toàn bộ kiến thức của các em. Các bạn thi không tốt cũng đừng nên nhụt chí, đề thi cấp ba đơn giản hơn cái này nhiều.”

Đợt an ủi này có tác dụng hay không thì không biết, dù sao còn mấy môn, bao gồm môn tiếng Anh mới thêm, cũng chưa lặp lại chuyện xấu này.

Chờ khi thi xong môn cuối cùng, vẫn có học sinh nhớ tới sự sợ hãi bị môn Toán chi phối hôm qua.



“Vậy bài thi chắc chắn không phải thầy Lưu ra, thấy Lưu chưa bao giờ ra đề lệch như vậy.”

“Đúng là không phải thầy Lưu ra đề, là lão yêu bà ra, tớ đã dò la được.”

“Đậu xanh! Cô ấy ra đề khó như vậy làm gì? Trả thù xã hội à?”

“Ai mà biết, nói không chừng là không nhìn quen Tạ Miêu luôn điểm tối đa.”

“Cô ấy không nhìn quen Tạ Miêu thì liên quan gì đến chúng ta? Môn Toán của chúng ta còn do cô ấy dạy đó, có phải cô ấy có bệnh không?”

Tạ Miêu biết rất rõ phần siêu cương môn Toán ở chỗ nào, ngược lại chả có phản ứng gì lớn.

Sau khi thi xong môn cuối cùng là tiếng Anh đi ra, cô hỏi mấy em trai ở bên ngoài chờ mình: “Lần này thi thế nào? Có tiến bộ không?”

“Nhất định có rồi! Bằng không sao xứng đáng với sự vất vả của chị gần đây, đúng không?”

Tạ Kiến Hoa cướp lời nói, Tạ Kiến Quân cùng gật đầu theo.

Chỉ có Tạ Kiến Trung rất thực tế sờ gáy, “Em viết kín bài thi, chắc là coi như tiến bộ đi?”

“Tính.” Tạ Miêu cong mày, “Chờ khi nào có thành tích, chị sẽ bảo bà làm đồ ăn ngon cho mấy đứa.”

Vừa nghe có đồ ăn ngon, mấy đứa trẻ gấu lập tức vui vẻ trở lại.

“Em muốn ăn gà.”

“Em muốn ăn vịt, làm vịt lần trước ừm hầm canh ấy.”

“Ăn gà với vịt cái gì? Ăn cá, ăn cá bổ não! Em muốn ăn cá nheo đậu hủ, còn có cá trích…”

Tạ Miêu: “...”

Cô biết mấy đứa nhóc gấu này nhắc đến học hành thì giống như sắp chết, chỉ có ăn với chơi trước mắt mới nhảy nhót vui vẻ.





Kỳ nghỉ các học sinh quay về nghỉ ngơi, các giáo viên lại tranh thủ thời gian chấm bài.

Có điều so với các môn khác, bài thi môn Toán lần này vì là dạng đề siêu cương nghiêm trọng, lại thành môn chấm xong nhanh nhất.

Buổi chiều thứ bảy trước giờ tan học, thầy Lưu và cô Lan đã chấm xong toàn bộ bài thi rồi.

Cô Lan tổng điểm một chút, mỉm cười.

“Cũng không tồi, Hà Hữu Chí đạt chuẩn. Tôi nói mà vàng thật không sợ lửa, học chắc hay không ra đề khó chút thì biết thôi.”

Sau mấy lần, thầy Lưu với cô cũng coi như là không nể mặt nhau, ngay cả vỏ ngoài hòa bình cũng lười duy trì.

Nghe vậy thầy ấy nhìn xuống điểm số 62 to đùng trên bài thi của Hà Hữu Chí, cười lạnh một tiếng không nói chuyện.

Cô Lan lại hiếm khi hãnh diện một lần, cười hỏi thầy ấy: “Lớp anh thi thế nào? Có người đạt chuẩn hay không?”

Cô ta muốn hỏi anh Tạ Miêu thi thế nào đi?

Trong lòng thầy Lưu hiện lên tia trào phúng, nâng tách trà lên uống một ngụm.

Thấy anh ta không nói tiếp, ý cười trong lòng cô Lan càng đậm.

“Thi không tốt cũng không sao, dù sao đề cũng khó. Có điều lớp các anh muốn thi cấp ba phải nắm chắc, dẫu sao thì cũng không ai biết rốt cuộc đề thi cấp ba đơn giản hay là khó, kiến thức không toàn diện, có thể đánh không lại học sinh mấy trường trung học trong huyện.”

Đây không phải là lần đầu tiên cô Lan nói gần nói xa học sinh trường bọn họ thua kém trong huyện, tốt tình như cô Ngưu cũng có chút tức giận, “Cô ra nội dung lớp 10, đổi thành học sinh lớp 9 trường nào cũng không trả lời nổi.”

“Vậy cũng chưa chắc…”

Cô Lan vừa muốn nói gì đó, thầy Lưu buông tách trà xuống, “Cô nói đúng, lần thi này lớp chúng tôi quả thực không tốt. Cả lớp chỉ có một bài đạt chuẩn, còn chỉ thi được 85 điểm, haizzz…”
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc