Nhưng kết thúc tự học buổi tối rồi quay lại phòng ngủ, cô lại nói mình mệt, hiếm khi không đọc sách mà rửa mặt lên giường từ sớm.
Dì Viên muốn lấy tình báo từ trên người nguyên chủ, tất nhiên sẽ nghĩ cách giúp cô ấy thành công gả vào nhà họ Cố.
Như vậy, sau khi nam chính cưới cô ấy xong thì vẫn luôn bỏ cô ấy ở quê nhà, là do chán ghét cô ấy dùng mánh khoé để gả bản thân anh, hay là đã phát hiện cái gì?
Còn có chuyện ly hôn kia …
Tạ Miêu nhẹ nhàng trở mình.
Nam chính nói ly hôn, vốn không phải là vì tìm được tình yêu đích thực, đúng không nhỉ?
Khi nguyên chủ trong sách ra sân, đúng lúc một cấp dưới của nam chính bị thương nặng rời khỏi tiền tuyến, ở lại bệnh viện chỗ nữ chính làm viện.
Nam chính thường xuyên đi thăm người bệnh, thường xuyên qua lại nên thân quen với nữ chính phụ trách phòng bệnh kia.
Nguyên chủ lén lút tới thăm nam chính, vừa đến đơn vị đã nghe nói nam chính và một y tá có quan hệ mập mờ nên tới bệnh viên làm ầm ĩ một trận.
Đây là lần đầu tiên nguyên chủ và nam chính xung đột trực tiếp.
Nam chính bị “bắt gian” ở nơi công cộng nên vô cùng khó chịu, giận dữ mắng mỏ nguyên chủ không hiểu lý lẽ, nhưng, lúc đó cũng không hề đề cập tới chuyện ly hôn.
Rốt cuộc là điều gì dẫn đến việc anh nhất định phải ly hôn với nguyên chủ?
Trong phòng ngủ, Tạ Miêu và Phó Linh vẫn đang đọc sách, Kim Liên Ngọc đang nhỏ giọng nói gì đó với một bạn nữa khác.
Tạ Miêu nằm nghiêng quay mặt vào tường, nhìu mày nhớ lại những chi tiết trong sách đã bị cô bỏ quên một cách cẩn thận.
Cô nhớ kĩ, lúc đó hình như nguyên chủ muốn làm hòa với nam chính, còn đặc biệt làm cả bàn thức ăn và nấu canh, ở nhà chờ anh tan làm.
Nam chính vẫn luôn mặt lạnh, vào cửa cởi mũ quân đội, lại cởi hai móc gài trên áo khoác quân trang, trực tiếp đi vào phòng làm việc.
Nguyên chủ thoáng lộ ra sự thất vọng trong mắt, nhưng vẫn dùng khuôn mặt tươi cười đi theo: “Hàm Giang, anh còn chưa ăn cơm đúng không? Em làm……”
Chẳng qua còn chưa nói dứt lời, ánh mắt của nam chính đã quét qua bàn viết chữ và giá sách rồi trở nên cực kì lạnh lùng: “Em vào phòng làm việc của tôi?”
Nguyên chủ bị ánh mắt của anh dọa cho co rúm lại: “Em ở nhà nhàn rỗi không có việc gì làm nên dọn dẹp giúp anh một chút.”
Sau đó, một mình nam chính ở trong phòng làm việc hút hơn nửa bao thuốc, lúc đi ra thì nói việc ly hôn với nguyên chủ.
Trước đây, khi Tạ Miêu xem tới đoạn tình tiết này, chính là đứng ở góc độ của nguyên chủ, chỉ cảm thấy nguyên chủ vẫn luôn hèn mọn lấy lòng nam chính, nam chính lại sử dụng bạo lực lạnh* với vợ, ngoại tình, chính là một tên đàn ông cặn bã viết hoa.
*bạo lực lạnh: một loại bạo lực, biểu hiện của nó phần lớn là thờ ơ, khinh thường, nể nang, xa lánh và thờ ơ, khiến người khác bị xâm phạm, tổn thương về tinh thần và tâm lý.
Phản ứng của nam chính sau khi phát hiện nguyên chủ vào phòng làm việc của mình bị cô coi như đang chán ghét nguyên chủ, không thích nguyên chủ đụng vào đồ vật của anh.
Một mình nam chính buồn bực ở trong phòng làm việc hút hơn nửa bao thuốc, cô còn cho rằng anh đang tự hỏi xem phải nhắc tới chuyện ly hôn với nguyên chủ như thế nào cho có thể diện hơn.