Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính

Chương 176

Trước Sau

break
Tuy Tạ Miêu có vẻ cao gầy nhưng từ nhỏ không làm chuyện nhà nông nên sức lực không lớn lắm.

Cố Hàm Giang té thật thì dù cô dùng hết sức thì cũng đứng không vững.

Cũng may Cố Hàm Giang đúng lúc chống lên vai cô, mượn lực đứng thẳng người: “Thật xin lỗi.”

Nhưng như vậy, tư thế của hai người rất giống Cố Hàm Giang ôm vai cô, cô ôm thắt lưng của Cố Hàm Giang, vô cùng mờ ám.

Tạ Miêu có chút không được tự nhiên: “Anh sao vậy? Uống rượu ư?”

“Ừ.”

Ánh mắt của chàng trai nhìn cô một hồi lâu mới cúi đầu đáp lại.

Khoảng cách quá gần, Tạ Miêu có thể cảm giác hơi thở nóng rực đầy mùi rượu của anh phả lên mặt mình, rất có cảm giác tồn tại.

Cô lập tức nghĩ đến, người này lúc trước đứng đầu bảng vàng vẫn luôn luôn bình tĩnh, thậm chí còn thong dong sắc bén.

Đầu óc phản ứng nhanh như vậy, biết nhìn vẻ mặt của người khác như thế, nhìn sao cũng không giống một người say rượu.

Chẳng lẽ rượu nặng mới phát tác? Phản ứng chậm như vậy sao?.

Tạ Miêu thắc mắc trong lòng, nhịn không được mà tò mò: “Anh uống bao nhiêu rượu trắng vậy?“

Anh nheo mắt, như tự hỏi, nói: “Một ly.“

Một ly mà say như vậy rồi ư?

Tạ Miêu nháy mắt mấy cái: “Ít vậy à?“



Ở đây bán bia lẻ theo chén, hai đồng là một chén lớn, một chén gần một cân. Mới trước đây cô bị người lớn trong nhà đùa uống mấy ngụm, độ cồn vô cùng thấp, một ly chắc chắn không thể khiến anh say thành như vậy.

Quả nhiên khi anh nghe vậy, buông tay muốn thử đứng thẳng: “Có thể cho mượn điện thoại nhà em một chút không?“

“Được.“

Tạ Miêu không chút suy nghĩ mà đồng ý, nhìn anh đứng cũng không vững, lại duỗi tay dìu cánh tay anh: “Anh không bận gì chứ?”

Cố Hàm Giang còn chưa nói chuyện, Tạ Kiến Hoa lại đây đỡ anh: “Em đến đây.”

“Không cần.”

Cố Hàm Giang rút tay về, Tạ Kiến Trung lại muốn cầm balo giúp anh: “Anh Hàm Giang, anh vào nhà em uống miếng nước, tỉnh rượu rồi hẵng đi.”

“Không cần, cám ơn.”

Cố Hàm Giang luôn luôn không thích người khác động vào đồ của anh, lạnh giọng từ chối.

Tạ Miêu vừa thấy hai em trai, lại nhớ tới bọn nó lén đánh bạc, xém chút còn bị người ta lừa mất một trăm đồng.

Cô cười lạnh: “Đừng tưởng rằng đem mấy tấm gỗ của người ta về thì 2 đứa sẽ không bị phạt.”

Động tác của Tạ Kiến Trung, rút tay cúi thấp đầu: “Em chỉ muốn cám ơn anh Hàm Giang mà thôi, không có ý gì khác.”

Trong lúc nhất thời, không khí chạng vạng lạnh lẽo hơi ngừng lại, tiếng chân giẫm lên đất tạo thành âm thanh sột soạt.

Triệu Cương thấy bầu không khí không ổn, ho nhẹ một tiếng nói sang chuyện khác: “Anh Hàm Giang có thể cho em biết anh làm như thế nào không? Uống rượu rồi mà còn có thể đánh mấy người kia không ngơi tay, quả thực rất trâu.”

Tính tình Cố Hàm Giang quái gở, thật sự không thể nào để ý người khác

Nhưng có thể vì uống rượu nên dễ tính hơn, anh cũng không ngại trả lời vấn đề của Triệu Cương: “Không khó, học toán cho giỏi, dùng manh mối để đoán đối phương sắp đánh thế nào là được.”



Triệu Cương vừa nghe phải học giỏi, đầu liền đau: “Thế còn khó khăn hơn nữa.”

Tạ Miêu cảm thấy Cố Hàm Giang có thể thắng, nói không chừng không liên quan gì với vẻ mặt hiện giờ của anh,

Dù sao tay già đời giống Tôn Quốc Phú, dù đã chia bài xong thì cũng không thể lấy được tin tức hữu dụng nhờ vẻ mặt của anh.

Có vài thứ anh rất hiểu, nhưng bởi vì hiểu rõ nên phải tỏ vẻ bài rất tốt, khiến đối phương phải bỏ bài để anh thắng.

Tạ Miêu nghiêng đầu hỏi Triệu Cương: “Cậu rất có hứng với chuyện đánh bài sao?”

Dù nói như thế nào, Triệu Cương vì bọn họ mới đến nhà Mã Vĩ. Thật sự vì nhìn thấy Cố Hàm Giang đại sát tứ phương thì niềm đam mê bài bạc bị kích thích, cô cũng không có cách nào nói rõ với thím Triệu cả.

Triệu Cương vừa nghe có chút ngượng ngùng: “Xem như cũng vậy đây, em chỉ muốn đi xem náo nhiệt, bọn họ chê em đánh dở nên không dẫn em theo.”

“Vậy cũng tốt.” Tạ Miêu nói: “Đỡ hơn bị người hãm hại như hai thằng nhóc ngu xuẩn nhà chị.“

Tâm trạng của Tạ Kiến Hoa và Tạ Kiến Trung vốn rất nặng nề, vì chuyện sắp gặp phải mà bất an không thôi.

Nghe Tạ Miêu gọi bọn họ ngu xuẩn, trên mặt hai người càng nóng, hận không thể chui đầu vào đống tuyết ven đường.

Ngay cả Tạ Kiến Quân cũng cúi đầu, một đường không nói một câu nói nào.

Chị cậu nói đúng, cậu che giấu cho anh Kiến Hoa và Kiến Trung, không phải đang giúp bọn họ mà là hại bọn họ.

Nếu cậu có thể nói cho người trong nhà sớm một chút, ngăn bọn họ đánh bạc đúng lúc thì cũng sẽ không có chuyện bị người khác lừa gạt.

Trùng hợp gặp được anh Hàm Giang, nếu không có anh Hàm Giang, chuyện này còn không biết phải giải quyết như thế nào.

Ba anh em nhà họ Tạ không ai dám hé răng, Tạ Miêu còn đang nổi nóng, cần phải nguội lại.
break
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc