Thập Niên 70: Đừng Khuyên Ta, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt

Chương 28

Trước Sau

break

(*) Đăng ký hộ khẩu liên kết: là việc thêm hộ khẩu của một cá nhân hoặc một gia đình vào hộ khẩu của một gia đình khác

Dương Liễu cũng sợ ngây người, "Sao phải làm đến mức này chứ? Chẳng lẽ không thể…"

Đôi mắt Ninh Yên bình tĩnh không có gợn sóng, "Không thể, lập trường của tôi và cô ta đối lập nhau, tôi biết bà có tình cảm sâu nặng với cô ta, bà chọn cô ta tôi không trách bà, một mình tôi cũng có thể sống rất tốt."

Trong trẻo mà lạnh lùng đến vậy, thờ ơ đến thế, nhưng lại khiến cho trong lòng đám người Ninh fua cực kỳ khó chịu, thật ra cô cũng không có tình cảm gì với bọn họ cả.

Hơn nữa, đã phải chịu bao nhiêu uất ức, mới không có trông đợi?

Ninh Lỗi mím môi, "Mẹ, Vu Tinh Tinh họ Vu, Ninh Yên họ Ninh."

Hắn chưa đến mức thích Ninh Yên, nhưng ít nhất Ninh Yên không ích kỷ, chỉ lo cho sự sống chết của bản thân.

Tính tình Dương Liễu dịu dàng, hơi chần chờ, "Mẹ chọn con, tiểu Yên, hãy tin tưởng mẹ, mẹ thật sự thương con."

Khóe miệng Ninh Yên khẽ nhếch, thuận lợi hơn cô tưởng, thật ra từ một góc độ khác mà nói, tính tình Dương Liễu dịu dàng cũng là chuyện tốt, càng dễ để cô nắm trong tay hơn.

Đối với người Ninh gia, cô không có yêu cầu gì khác, nghe lời là được.

"So với lời nói, thì tôi càng tin tưởng vào hành động hơn, tôi cũng hy vọng có một ngày có thể không còn khúc mắc mà chấp nhận cái nhà này, thật lòng mà gọi một tiếng ba mẹ, chúng ta cùng nhau cố gắng, hy vọng chúng ta cũng sẽ không thất vọng về nhau."

"Con người của tôi ấy mà, người khác đối với tôi như thế nào thì tôi trả lại thế ấy, không cần giảng đạo lý cao cả gì với tôi cả, ở tuổi này của tôi, tính cách đã hình thành rồi."

Tâm trạng của Dương Liễu phập phồng lên xuống, không nhịn được mà bùi ngùi nói, "Rốt cuộc tính tình của con giống ai vậy chứ?"

Kiệt ngạo bất tuân, đặc biệt bá đạo.

Ninh Miểu nhỏ giọng nói, "Giống ba, ngoài lạnh trong nóng."

Dương Liễu nhớ tới người đàn ông dịu dàng ấm áp như ngọc kia, trong mắt hiện lên một tia nhớ nhung, "Nhưng ông ấy không có mạnh mẽ đến vậy."

Cung tiêu xã* toàn người là người.

Cung tiêu xã: tên đầy đủ là “Hợp Tác Xã Cung Ứng Và Tiêu Dùng Toàn Trung Hoa”, thường dùng để chỉ các hợp tác xã kinh doanh về mặt cung ứng và tiêu thụ.

Ninh Yên đã phân công cho mọi người xong, mỗi người cầm một phiếu và tiền đi xếp hàng.

Cô vất vả lắm mới cầm phiếu mua vải chen tới trước quầy, vải chỉ chừng 1 mét 7, còn rất rất hẹp nữa, chỉ đủ làm một bộ quần áo, cô chọn vải màu xanh đậm, loại này nhiều nhất, khó bị bẩn.

Tất cả quần áo của người Ninh gia toàn là miếng vá, hư hại rất nặng, rách rưới đủ chỗ.

Mua thêm muối và nước tương, một miếng đậu hủ nhỏ, cơ bản là mua cái gì cũng cần phiếu mua hàng, kẹt cứng, số lượng cung cấp có hạn.

Đầu năm nay có tiền cũng chưa chắc mua được đồ mình muốn.

Thật ra cô càng muốn mua dầu bột gạo, nhưng thật sự không mua được.

Cô mang đồ chen chúc đi ra khỏi cung tiêu xã, đứng ở cửa thở ra một hơi thật dài.

Bỗng nhiên, cách đó không xa xôn xao một trận, một tiếng khóc lớn thảm thiết vang lên, mọi người đều rối rít ập đến.

Ninh Yên không tính đi vô giúp vui, nhưng nghĩ một lúc vẫn bước nhanh qua đó.

Một bà cụ ăn mặc sang trọng ôm một đứa bé trai khoẻ mạnh kháu khỉnh, sợ hãi kinh hoàng mà khóc lớn, "Hổ tử, con đừng dọa bà nội, mau mở mắt nhìn bà nội đi."

Mặt mũi đứa bé xanh tím, hơi thở dồn dập, bị ngạt thở.

"Cứu với, mọi người cứu cháu nhà tôi với."

Một người tốt bụng đứng ra nói là bác sĩ, ngồi xổm xuống, thử kiểm tra hơi thở, vẻ mặt nghiêm nghị, "Không có hơi thở."

Vừa nghe thấy lời này, bà cụ hoàn toàn sụp đổ, ngồi dưới đất gào khóc, gương mặt hiện nét tuyệt vọng.

Một tiếng khóc lớn tuyệt vọng khiến cho mọi người không nhịn được mà thở dài, thảm kịch nhân gian.

Ninh Yên bình tĩnh mà nhìn đứa bé vẫn không nhúc nhích, mím môi khẽ thở dài một tiếng.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc