Thập Niên 70: Ăn Dưa Trong Truyện Niên Đại

Chương 44

Trước Sau

break
Lâm Tú Quyên gắp một miếng thịt cá vào bát Hồ Yến Hoa, nhẹ nhàng nói: "Mẹ, mẹ ăn đi, đừng vì loại râu ria mà ảnh hưởng sức khỏe, cho dù bà ta thật sự tới làm mối thì chúng ta cũng có thể từ chối, cho nên mẹ đừng tức giận, không đáng."
Tiền Ái Anh lặng lẽ ngẩng đầu liếc nhìn Lâm Tú Quyên, luôn cảm thấy gần đây cô em chồng này rất khác lạ, thông minh hơn trước rất nhiều. Bây giờ nghĩ lại, cô ấy cũng bị dáng vẻ khóc lóc la lối của Trương Vĩnh Phương vừa rồi làm cho sợ hãi nên mới vội vàng chạy tới.
Tạ Viễn đình nắm chặt đôi đũa trong tay, trợn tròn mắt, những người này sao lại đáng ghét như vậy, chị dâu đã nói không tái hôn rồi, bọn họ nghe không hiểu sao?
Lúc này trong bát có thêm một miếng cá, Tạ Viễn Đình vừa ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt ôn hòa của Lâm Tú Quyên, trong lòng lập tức thả lỏng ra, cô bé phải tin tưởng chị dâu mới đúng.
Mặc dù Lâm Tú Quyên đã khuyên nhủ mọi người, nhưng tất cả mọi người vẫn bị ảnh hưởng, điều trực quan nhất là cá trên bàn vẫn chưa ăn hết, Hồ Yến Hoa đã đặt bát đũa xuống, lau khoé miệng: "Mẹ về xem sao, Tú Quyên con yên tâm, có mẹ ở đây, không ai có thể ép buộc con làm điều con không muốn."
Không phải Hồ Yến Hoa không tin Lâm Ái Quốc, mà Trương Vĩnh Phương đã quen đóng kịch, dù sao cũng là mẹ ruột của ông, lỡ đâu dùng cái chết ép buộc, ông nhất đời hồ đồ buột miệng thì sao?  
Trên mặt Lâm Tú Quyên lộ ra nụ cười, cô gật đầu với Hồ Yến Hoa: "Vâng, mẹ, con tin tưởng mẹ, con cùng mẹ đi xem một chút."
Hồ Yến Hoa vô thức cau mày: "Con đi làm gì, con ở nhà đợi là được." Mụ già kia không bao giờ nói được câu nào tử tế, bà không muốn làm bẩn lỗ tai Tú Quyên.
Nụ cười trên mặt Lâm Tú Quyên vẫn như cũ, nhưng giọng điệu lại rất kiên định: "Bà ba làm mối cho con, con là người trong cuộc sao có thể không có mặt?"
Lâm Tú Quyên không tin Trương Vĩnh Phương lại đột nhiên vô duyên vô cớ đến làm mối cho mình, nhất định là có người nói gì đó trước mặt bà ta, không biết tại sao, người đầu tiên xuất hiện trong đầu Lâm Tú Quyên là Lâm Tú Mỹ.
Hồ Yến Hoa biết tính tình của Lâm Tú Quyên, càng ngăn cản cô càng nhiệt tình, suy nghĩ một lúc rồi dặn dò nói: "Con có thể đi cùng, nhưng lát nữa không được nghe những gì mụ già đó nói, có mẹ và cha con ở đây rồi."
Lâm Tú Mỹ gật đầu, vẻ mặt ngoan ngoãn: "Mẹ, mẹ yên tâm, con chỉ đi xem rốt cuộc bà ba muốn làm gì thôi."
Tiền Ái Anh nghe vậy có chút hâm mộ nhìn em chồng, tuy nghĩ như vậy không đúng, nhưng cô em chồng này rất may mắn, hôn nhân không suôn sẻ nhưng lại có cha mẹ tốt, đây là chuyện bao người muốn cũng không có được.
Thấy bóng lưng bọn họ rời đi, Tạ Viễn Đình căng thẳng quay đầu nhìn Tạ Viễn Hướng: "Anh, chúng ta có thể đi theo xem không?" Cô bé sợ chị dâu bị ức hiếp.
Tạ Viễn Hướng cau mày lắc đầu: "Chúng ta không thể đi qua, suy cho cùng chuyện này vẫn là chuyện của chị dâu, dù sao anh cả đã mất, chị ấy tái hôn cũng là hợp tình hợp lý, chúng ta đi sẽ không tốt."
Ba mẹ con Hồ Yến Hoa vừa đi đến cổng sân đã nghe thấy tiếng Trương Vĩnh Phương khóc: "Thằng cả, mẹ biết con trách mẹ vì năm đó để con làm con nuôi, nhưng bác cả của con mở miệng thì sao mẹ có thể từ chối? Mẹ nghĩ cả nhà con đến nhà bác cả sống sẽ tốt hơn ở nhà mình, các con đều là thịt rơi từ trên người mẹ, sao mẹ lại không đau lòng chứ." 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc