Giữa hai lông mày Chu Thần đột nhiên giật giật, lạnh lùng nói: "Lâm Tú Quyên, cô nói bậy gì đó?"
"Tôi nói cái gì không phải anh hiểu rõ nhất sao, đừng tưởng tôi không biết các người đang âm mưu cái gì, nếu còn tiếp tục đến trước mặt làm tôi ghê tởm, thì đừng trách tôi đi báo cáo các người quan hệ nam nữ bậy bạ." Lâm Tú Quyên lạnh lùng nói.
Nhìn bóng lưng chạy trối chết của Chu Thần, khoé môi Lâm Tú Quyên càng cong hơn, nói đến đây cô còn phải cảm ơn Tạ Viễn Hướng đã cho mình biết chuyện này, nghĩ đến người tối qua đứng trước cửa phòng mình, ý cười trên mặt Lâm Tú Quyên càng sâu hơn, cậu tự nguyện nói chuyện này với mình, tức là đã thật sự bắt đầu tin tưởng mình rồi.
Khi Chu Thần trở lại điểm thanh niên trí thức, Từ Thiến đang lấy nước, thấy anh ta trở về thì hơi kinh ngạc: "Nói xong rồi?"
Lâm Tú Quyên đoán không sai, đúng là Từ Thiến biết chuyện này, cô ta ở giữa bày mưu tính kế, cô ta tốt với Chu Thần là vì coi trọng đồ người nhà anh ta thường xuyên gửi đến, tuy không đáng giá nhưng có nghĩa người nhà quan tâm Chu Thần, cũng có nghĩa anh ta có khả năng trở lại thành phố cao hơn những người khác.
Biết chuyện giữa anh ta và Lâm Tú Quyên, cô ta cũng là người động viên Chu Thần đi tìm Lâm Tú Quyên, thứ nhất là muốn lợi dụng thân phận con gái đội trưởng của cô để được chia việc nhẹ nhàng, thứ hai là vì tiền trợ cấp trong tay cô, có tiền là có thể tìm cách nhờ người nhà mua cho một công việc, như vậy liền có thể công khai trở lại thành phố.
Ý tưởng này là một thanh niên trí thức lúc trước gặp trong thành phố nói với cô ta, vậy nên hiện tại cô ta rất coi trọng tiền trợ cấp trong tay Lâm Tú Quyên.
Chu Thần cũng biết Từ Thiến cho mình những cái ngon ngọt kia cũng là vì muốn lợi dụng mình, hưởng thụ niềm vui là một chuyện, nhưng anh ta không muốn mình bị ảnh hưởng, nếu bị báo cáo tác phong có vấn đề thì đời này sẽ không thể trở về thành phố.
Thấy Chu Thần không nói gì, Từ Thiến có chút bực bội, không khỏi cao giọng nói: "Chu Thần, em đang hỏi anh đấy."
Chu Thần lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, trầm giọng nói: "Lâm Tú Quyên biết kế hoạch của chúng ta, còn nói muốn tố cáo chúng ta quan hệ nam nữ, trong khoảng thời gian này thành thật một chút đi."
Từ Thiến sững người nhìn bóng dáng Chu Thần, nhíu mày tự hỏi, chẳng lẽ Chu Thần đã giải quyết xong Lâm Tú Quyên, nhưng lại không muốn chia sẻ lợi ích với mình nên mới cố ý nói như thế?
Lần này chia nhà, Lâm Tú Mỹ không chỉ oán hận Lâm Tú Lệ mà còn vì Lâm Ái Quốc ghi hận Lâm Tú Quyên, cho nên mới chạy đến tìm Chu Thần nói mấy lời đó.
Trong mắt cô ta hiện lên ý hận, hiện tại trò cười trong thôn chính là người nhà bọn họ, qua mấy hôm nữa, cô ta phải đợi trò cười của Lâm Tú Quyên mới được.
Ở kiếp trước, sau khi Tạ Viễn Chí chết Lâm Tú Quyên rất nhanh đã ở cạnh Chu Thần, đáng tiếc Chu Thần người ta là thanh niên trí thức, làm gì có chuyện cưới dân quê như cô, huống chi còn có một đời chồng, về sau vẫn là cha mẹ tìm cho cô một nhà chồng trong thành phố.
Đối phương cũng có một đời vợ, nhưng lại đối xử rất tốt với Lâm Tú Quyên, thậm chí còn tìm cho cô một công việc, mặc dù sau này bị Tạ Viễn Chí trở về làm mất công việc, nhưng tốt xấu gì cũng làm công nhân khá lâu, kiếp này cô còn lâu mới may mắn như vậy, ở đó mà chờ bị Chu Thần hận cả đời, chờ Tạ Viễn Chí trở về hung hăng trả thù.