Thanh Mai Trúc Mã - Ghét Cậu Cả Thanh Xuân, Lại Yêu Cậu Cả Đời

Chương 51. Lăng Dạ Phong cảm nhận nguy cơ

Trước Sau

break

Từ xa, dưới ánh đèn đường mờ ảo, Lăng Dạ Phong lặng lẽ đứng nhìn hai bóng người đang đối diện nhau trong hành lang dài. Cậu không nghe rõ họ nói gì, nhưng ánh mắt Tịch Dao - giờ đây lại chứa đựng điều gì đó mà anh chưa từng thấy.

Là đau lòng. Là dao động. Là thứ cảm xúc đến từ một mối tình chưa bao giờ thật sự khép lại.

Lăng Dạ Phong siết chặt nắm tay. Mạc Trí Viễn - cái tên từng là quá khứ, từng là vết thương trong lòng Tịch Dao - nay lại bất ngờ trở về. Không phải trong tư cách của một người xưa lướt qua, mà là một người đàn ông bước vào cuộc đời cô thêm lần nữa, mang theo lời giải thích, và có lẽ… cả tình yêu vẫn còn dang dở.

Sáng hôm sau, tại quán cà phê quen thuộc gần trường, Tịch Dao ngồi trầm ngâm. Lăng Dạ Phong ngồi đối diện, gọi ly cà phê đen như mọi lần, nhưng không uống. Cậu nhìn cô - rất lâu - rồi mới lên tiếng:

“Cậu gặp lại MạcTrí Viễn rồi?”

Tịch Dao không ngạc nhiên. Cô gật đầu, giọng nhẹ tênh:
“Cậu ấy nói cho tôi nghe lý do năm xưa rời đi.”

“Và cậu tin?” – Giọng Dạ Phong thoáng cứng lại.

Cô nhìn cậu. Không né tránh, không giận dữ, chỉ là một ánh nhìn rất yên tĩnh:
“Cậu ấy không cần phải nói dối, không phải lúc này.”

Sự im lặng kéo dài giữa họ. Dạ Phong cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bình thường, một cảm giác bất an len lỏi. Anh luôn tin rằng thời gian bên nhau, những sẻ chia và yêu thương mà họ từng trải qua đủ để khiến Tịch Dao quên đi bóng hình cũ. Nhưng giờ đây, anh không chắc nữa.

“Tịch Dao…”  Anh gọi tên cô, giọng khàn hẳn đi  “Cậu dao động đúng không?”

Tịch Dao không trả lời ngay. Một cơn gió nhẹ lướt qua, mang theo hương hoa sữa thoang thoảng, xen lẫn nỗi buốt lạnh đầu thu. Một lúc sau, cô mới nhẹ nhàng đáp:

“Tôi...tôi chỉ biết mình cần thời gian để nghĩ.”

Chỉ một câu, nhưng như nhát dao cắt vào lòng Dạ Phong. Cậu vẫn luôn tự tin, vẫn luôn nghĩ mình có thể bảo vệ cô khỏi mọi tổn thương - kể cả bóng ma trong quá khứ. Nhưng cậu đã quên mất một điều: đôi khi, quá khứ không cần quay về, nó chỉ cần một cái nhìn, một lời giải thích… là đủ để khiến hiện tại chao đảo.

Cô đứng dậy, mỉm cười nhẹ nhàng:

“Đừng lo. Tôi sẽ không ra quyết định vội đâu. Cho đến khi tôi thật sự hiểu rõ lòng mình.”

Lăng Dạ Phong gật đầu, nhưng tim cậu nặng trĩu. Cậu biết, từ giây phút này, giữa cậu và Mạc Trí Viễn - không còn đơn thuần là quá khứ và hiện tại nữa. Mà là một cuộc chiến - giành lấy trái tim của người con gái họ đều yêu.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc