Thẳng Nam Xuyên Vào Truyện Thịt Văn Đoạt Người Với Vai Chính Thụ Song Tính

Chương 9

Trước Sau

break

Chu Mãnh ngoảnh mặt đi, nhìn chằm chằm mũi dao có khắc chữ: "Trò chuyện cái gì?"

"Hừ, đúng thật là một khúc gỗ, trò chuyện một chút cũng không được, xem sau này làm thế nào lấy vợ được đây." Trương Khâm lẩm bẩm vài câu, sau đó trở lại vấn đề chính.

Hắn nói: "Ngày mai huynh có lên núi không? Đến lúc đó có thể dẫn ta đi cùng được không?"

"Ta đi bắt cua, phải phiền huynh đem xuống, nếu cảm thấy phiền, ta có thể cho huynh một trăm văn tiền một ngày."

Phải biết rằng ở nơi xa xôi hẻo lánh này, đa số mọi người chỉ có thể kiếm được 50 văn tiền một ngày, một trăm văn tiền chính là thi lao rất hậu hĩnh a.

Vừa nói chuyện, Trương Khâm liền nằm trên bàn, duỗi thẳng eo rồi nhìn chằm chằm vào Chủ Mãnh bằng đôi mắt hoa đào sắc sảo.

Lúc này, hắn mới chú ý tới dung mạo tuấn mỹ của Chu Mãnh, một đôi con ngươi đen láy mà tràn đầy sức sống, đôi môi mỏng rất thích hợp để hôn.

Nhìn một chút, hắn không để ý rằng bản thân gần như trèo lên bàn, bò đến trước mặt Chu Mãnh.

Phần mông dưới eo hơi nhô lên, cặp mông tròn đầy xuân sắc không thể bị quần áo bình thường che giấu, hắn lại còn cười rất tươi, giống như một chú cừu non đang chờ được vuốt ve nũng nịu vậy.

Chu Mãnh nhìn thấy, ngón tay không tự chủ xoa mấy cái ở dưới gầm bàn sau mới kịp lấy lại ý thức.

Hắn vỗ trán Trương Khâm một cái, đợi đến khi người kia kêu lên mấy tiếng thảm thiết lùi lại phía sau, mới nhàn nhạt mwor miệng: "Được, đến lúc đó ta sẽ tự đi tìm ngươi, ngươi trở về đi."

"A, được rồi."

Sau khi có được câu trả lời hài lòng, Trương Khâm cảm thấy mình nên đại nhân đại lượng, không nên so đo với cái gõ đâu vừa rồi của Chu Mãnh.

Sau khi trở về nhà ăn tối, hắn liền vui vẻ đi câu cá ở một con suối gần đó.

Ngày mai, xem hắn dùng số cá này câu được bao nhiêu cua a!

Sáng sớm hôm sau

“Ngày thường huynh bao lâu thì lên núi một lần?” Trương Khâm thở hổn hển đi theo phía sau Chu Mãnh, thân hình người đàn ông cao lớn đem mấy nhánh từ bụi cây hỗn loạn dẹp sang một bên đường.

Cho dù Trương Khâm có cẩn thận đến đâu, làn da mỏng manh của hắn nếu bị trầy xước vẫn sẽ để lại vài vết sẹo nhỏ. Cũng may hai người mang theo lá khuynh diệp đuổi muỗi nên cũng không đến nỗi bị đám muỗi trong rừng ăn mất.

Nơi để đốn củi này hình như chưa có ai từng đi qua, cỏ dại mọc um tùm, cây cối chất đống chắn ngang phía trước, cũng may công việc mở đường của Chu Mãnh rất thuần thục, sạch sẽ gọn gàng, cũng không tốn nhiều công sức .

Chu Mãnh sắc mặt không thay đổi, tùy ý nói: "Thời gian không gấp gáp, nếu cần thì có thể lên núi phía trên."

Công việc thợ mộc này không dễ làm, những người muốn nhờ y làm đồ nội thất thường là vì trong nhà có hỉ sự như mừng nhà mới hoặc kết hôn... Hầu hết mọi người đều thích chế tác đồ gỗ theo ý mình, chất liệu gỗ được sử dụng cũng rất đa dạng, các loại gỗ bình thường không thể nào so sánh được.

Chu Mãnh đã chuẩn bị từ sớm, đốn hạ cây cũng không thèm ngừng nghỉ, dù sao công đoạn xử lý gỗ cũng cần thời gian nhiều một chút.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc