Chờ Duy Nhất bình tĩnh trở lại , Tần Nhiên liền đẩy cô dời xa , đưa ra một phần văn kiện .“Phu nhân , đây là hiệp ước thiếu gia ủy thác ,hiệp ước nêu rõ , cô cùng thiếu gia tự nguyện kết hôn , thiếu gia giúp mẹ cô thắng trong phiên tòa , nếu một năm sau cô sinh hạ đứa nhỏ , điều kiện nếu là con trai , cô có thể được đến 2 ngàn vạn , nếu là con gái , cũng được đến một trăm ngàn “ Tần Nhiên hướng cô đọc nội dung hiệp ước “ Phu nhân xem còn gì cần sửa chữa không ? “
Điều kiện này trước khi kết hôn Duy Nhất đã biết , được bao nhiêu tiền cô cũng không quan tâm , cô kết hôn mục đích chính là muốn Lãnh gia thiếu gia giúp cô cứu mẹ ra mà thôi .
Vì thế , cô nhẹ nhàng lắc đầu .
“ nếu không có ý kiến gì , xin mời phu nhân ký tên ở đây “ Tần Nhiên đem giấy bút đưa cho Duy Nhất .
Nàng lại thấy , bên kia chỗ chữ ký , rồng bay phượng múa _ Lãnh Dực
Ở bên này cô viết tên mình lên , rồi buông bút hỏi “ Ta muốn biết , hôm nay ta không thể gặp mẹ sao ?”
“Cái này để ta gọi điện hỏi thiếu gia “ Tần Nhiên liền mở điện thoại ra , bấm một hàng số rồi nói mấy câu . Xong hắn thật cao hứng quay sang nàng mà nói “Thiếu gia đồng ý”
“Cảm ơn anh “ Duy Nhất tự đáy lòng cảm ơn hắn .
Tần Nhiên cười “ Phu nhân nên cảm ơn thiếu gia “
Nhớ tới tối hôm qua nam nhân kia thật thô bạo , Duy Nhất bĩu môi , cảm ơn hắn ? Không cần ! Cô với hắn hoàn toàn là giao dịch , cô không có tiền , cho nên , cô dùng chính thân thể mình để giao dịch với hắn , giao kết với hắn trên giường .cô không biết , nếu ngày đó , luật sư béo mập kia cũng đề cập với cô chuyện trên , liệu cô có hay không đáp ứng hắn , có lẽ vì cứu mẹ ,cô chuyện gì cũng có thể bất chấp .
Tần Nhiên nhìn rõ biểu tình của cô , vẫn như cũ ôn nhu cười , mang một cái di động ra đưa cho nàng “ Đây là của thiếu gia đưa cho cô , có việc gì sẽ trực tiếp gọi cho thiếu ra “
Duy Nhất nhận lấy chiếc điện thoại màu hồng nhạt ( công nhận anh chiều chị ghê , toàn hồng vs hồng *mơ màng * ) Bên trong điện thoại , một dãy số cũng không có .Cai này cô cũng không quan tâm , vốn dĩ cô chẳng có ai thân thiết để mà gọi điện .Với cô , cái này có như không
Đã biết . Chúng ta trước đi xem mẹ tôi thế nào đã , được không ? Anh có thể đưa tôi đi không ? “
“Đương nhiên, đây là công việc của tôi ” Tần nhiên gật đầu, “Cô đi trước thay quần áo đi!”
Duy Nhất lặng lặng chạy lên lầu , bỗng chạy xuống , mang theo con gấu bông của Tần Nhiên tặng “ Cài này ? Cũng là công việc sao ? “
Tần nhiên mới đầu sửng sốt, chợt hiểu được ý tứ của cô, nhoẻn miệng cười, “Không phải!”
“Cám ơn!” Duy Nhất cao hứng nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng đều .