“Mẹ —— mẹ ——” Duy Nhất vẫn ôm chặt lấy con gấu nhồi bông , cuộn cuộn mình lại khóc nức nở .Vú Từng nhẹ nhàng đẩy cửa ra , Duy Nhất trong mộng kêu gọi thảm thiết , chỉ thấy cô khuônmặt đầy nước mắt, kề sát con gấu bông , con gấubvốn rách nát dơ bẩn dính đầy nước mắt của cô như càng muốn thêm bẩn …Trên mặt cô vẫn còn miếng vải che mắt ! Vú Từng cẩn thận giúp cô cởi bỏ, lại nhẹ nhàng vạch chăn lên , lạc hồng loang nổ trên ga giường nhìn đến kinh người , Vú Từng âm thầm cao hứng, ông trời phù hộ, nhanh chút làm cho thiếu gia có đứa nhỏ đi! Chính là, đêm qua cô bé này đã chịu khổ , cùng thiếu gia đêm qua …Bà vụng trộm cười , niềm vui chớm nở , lập tức bắt đầu quét dọn phòng, phòng thiếu gia cho tới bây giờ đều là bà tự mình quét dọn …
Duy Nhất bị thanh âm ồn ào bên cạnh đánh thức, vẫn như cũ đắm chìm ở trong mộng đau xót , nói mê một tiếng, “Mẹ —— “
Vú Từng lập tức ngừng tay , đi tới bên giường ngồi xuống, “Con đã tỉnh rồi sao ?”Bà không kêu cô phu nhân, vì nhìn bộ dạng đau đớn , thê lương của Duy Nhất mà bà trạnh lòng , xót xa .
Duy Nhất mở to mắt, thấy khuôn măt hiền lành hiền lành của Vú Từng , thân mình thoáng vừa động liền đau đến tứ phân ngũ liệt ,truyện tối qua hiện lại trong đầu , vừa thẹn lại vừa khổ sở, khiến cô mặt đỏ ửng lên.
Nhìn biểu hiện e thẹn của Duy Nhất , Vú Từng càng thê mthích thú , liền nhẹ nhàng nói, ” Tỉnh rồi thì đi rửa mặt , xuống lầu ăn cái gì, bảo tiêu của thiếu gia ( bảo tiêu chính là Tần Nhiên đó các nàng ) đợi ngươi lâu rồi.
Tần Nhiên? Duy Nhất nhớ tới bảo tiêu kia rất tuấn tú trẻ tuổi , đối cô còn thực ôn hòa.
“Cái kia… thiếu gia đâu?” Duy Nhất ấp a ấp úng hỏi, côkhông biết nên như thế nào đi đối mặt với hắn, ánh mắt trở lên mông lung , sợ sệt !
“Thiếu gia đã đến công ty .” Vú Từng nhìn biểu tình của Duy Nhất thầm cảm thấy buồn cười, đứa nhỏ này còn thẹn thùng?
“Công ty?Hôm nay không phải cuối tuần sao?” Duy Nhất tò mò hỏi.
“Là, thiếu gia làm việc rất chăm chỉ, cho tới bây giờ chưa từng nghỉ cuối tuần!”
Hừ! Kẻ cuồng công việc đều là những kẻ siêu cấp biến thái ! Duy Nhất thầm nghĩ, lại không dám nói ra.
Vú Từng nói vài câu, đơn giản chính là khoe thiếu gia của bà có bao nhiêu điểm thật vĩ đại , sau đó kêu Duy Nhất nhanh chóng rửa mặt chải đầu ngó xuống dưới lầu , cô nhìn nhìn chung, xác thực nói, hẳn là cơm trưa .
Nàng bò lại lên giường, bỗng nhiên nhớ tới đây không phải phòng ngủ của mình , nhìn xuống chính mình ,lõa thể , làm sao bây giờ?
…
20 phút về sau, cô mặc áo ngủ của nam nhân rộng thùng thình xuất hiện ở dưới lầu, màu trắng thuần khiết , mềm mại ở trên người, thực thoải mái, áo ngủ thượng hạng còn tản ra một mùi thơm man mát không gì nói nổi .
Tần Nhiên nhìn cô theo vòng xoáy cầu thang đi xuống , tóc còn ướt sũng tùy ý xõa ở hai vai, áo ngủ của thiếu gia mặc ở trên người cô thật sự quá rộng lớn, cô nhỏ nhắn bị bao vây trong chiếc áo áo trông thật đáng yêu , cổ áo hơi rộng đó có thể thấy được ngực nàng căng tròn , đẫy đà , tựa hồ còn rất quyến rũ …