“Duy Nhất…” Thanh âm khàn khàn trầm thấp , hắn ở chiếc cổ trơn bóng mềm mại của cô cắn nhẹ , rồi theo đó chuyển xuống dưới ngực. Duy Nhất đoán được hắn sắp làm cái gì, gấp gáp nói to , ” đừng xé ra , đừng xé ra ! sẽ hư mất ! “
Thật sự là phá hoại không gian ! Hắn chau mày, hai tay dùng sức, Duy Nhất đáng thương nắm chặt chiếc áo ngủ từ một thành hai mảnh .
Cô giận dữ, một phen đẩy hắn ra , hoàn toàn không chú ý chính mình lộ ra ngoài “Uy , cho dù anh có rất nhiều tiền cũng không nên lãng phí như vậy ? Anh bị cuồng xé áo sao ? Tý tôi làm gì có đồ để mặc !”
Hắn nhanh chóng nhìn chằm chằm ngực đầy đặn của cô , buồn cười nha đầu này cư nhiên còn không biết…
Tà tà cười, cúi người nắn bóp chiếc ngực đẫy đà của cô , nhiệt khí hừng hực tế nhị nói “Không có áo ngủ thì đừng mặc , tôi càng thích…”
Duy Nhất mặt đột nhiên đỏ rực, hai tay lập tức bảo vệ trước ngực, nhưng so với lúc trước không khác gì nhau …
Hắn nhịn không được cười ra tiếng, nhẹ nhàng thưởng thức thân thể cô , càng thêm tùy ý làm bậy…
Duy Nhất dần dần ở trong lòng hắn mê man , khi hắn đem cục cưng của hắn đẩy mạnh vào, cô nhịn không được ôm chặt hắn, nhẹ nhàng mà gọi hắn, “Lãnh Dực…”
Hắn động tác chậm lại , che lại môi cô , thấp giọng , “Đừng gọi tôi Lãnh Dực.”
Duy Nhất một lát thanh tỉnh, vì sao không thể gọi hắn Lãnh Dực?”Vậy phải gọi anh là gì?”
Gọi hắn là gì? Hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ đến , một cỗ đau lòng lướt qua , hắn không trả lời, chính là ôm chặt cô, dùng cuồng loạn đến rửa sạch nỗi đau này…
Làm hết thảy gió êm sóng lặng, Duy vẫn như cũ vòng quanh hắn, vùi đầu trước ngực hắn , say sưa đi vào giấc ngủ.
Hắn vỗ về đầu cô, trong lòng mặc niệm tên cô , luyến tiếc đứng dậy rời đi, nếu là lần trước , hắn nhất định rời đi, bởi vì sợ cô lơ đãng nhìn thấy hắn…
Vì sao lần này lại biến thành như vậy? Hắn nghĩ đến chính mình tâm đã muốn đóng băng, đáp ứng kết hôn cũng là bị Vú Từng ép buộc , ai ngờ đối với tiểu nha đầu này lại động tâm .
Bắt đầu từ khi nào ? Khi hắn thấy cô đau lòng , lại cắn chặt môi dưới không cho nước mắt chảy?
Thấy cô cùng Doãn Tử Nhiên tình từ cùng sánh bước trong vũ hội , trong lòng liền tự dưng ăn giấm chua ; trong thang máy thấy cô cùng Doãn Tử Nhiên thân mật như vậy , càng làm cho hắn lửa giận ứa ra.
Hắn là lão công của cô ! Thế nhưng trước mặt hắn mặt cô lại cùng người đàn ông khác thân mật , ra thể thông gì ? Còn có, cô dám đưa ra lời ly hôn ? Không có khả năng! Hắn nhất định phải để cô thấy mặt hắn , làm cho cô nhớ kỹ ai mới là lão công của cô !
Cho nên, cho dù đêm nay không phải cuối tuần , hắn vẫn muốn cô ! Lão công muốn lão bà là thiên kinh địa nghĩa , còn để ý đến cuối tuần sao ?
Nhưng là, nhưng là, hắn còn có quyền yêu cô sao?
Gắt gao ôm cô vào lòng , đau đớn lan tràn, Duy Nhất, ta nên làm cái gì bây giờ?