Thuận theo vị trí Ác Ma xuất hiện đi tìm, Long Hạo Thần và đám bạn rốt cuộc tìm tới mục tiêu, Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Nói là động, không bằng nói là khe hở.
Khe hở rộng chừng ba mét, cao sáu, bảy mét, bên trong tối om, không biết sâu bao nhiêu. Xung quanh cửa vào có rất nhiều chỗ nứt, hiển nhiên là bị sóng âm khủng bố chấn động.
Vận dụng linh lực dò xét, có thể cảm giác đến nham thạch ở đây cực kỳ cứng rắn, vượt xa đá hoa cương.
Sau khi quan sát tình hình nơi đây, ánh mắt mọi người tập trung phía Long Hạo Thần.
Lâm Hâm bực mình nói.
"Nhiệm vụ liên minh đưa cho thật không tốt, không nói rõ ràng nơi này tiếng kêu to đáng sợ như vậy. Chúng ta không có bất cứ chuẩn bị nào cả."
Long Hạo Thần ngẫm nghĩ, nói.
"Tôi đoán trong vòng ba ngày ma tộc sẽ không phái viện quân tới. Như vậy, các người ở mé núi đào một thạch động, ở trong đó nghỉ ngơi. Ngoài cửa đổ một ít đá, vậy có thể giảm bớt nguy tơ từ tiếng kêu. Tôi ở trước cửa động thử cường độ âm thanh bên trong, để xem dựa vào năng lực chúng ta có thể chống đỡ bao lâu."
Lục Hi nói.
"Đoàn trưởng, cậu là lãnh tụ toàn đội, sao có thể tự mình mạo hiểm? Để tôi tới đi. Tôi là ma pháp sư, nếu tôi có thể chịu đựng được thì chắc mọi người không sao."
Long Hạo Thần lắc đầu, nói.
"Không được, không ai biết trong động có cái gì. Anh không có lực phòng ngự, lỡ trở ra một *** Ác Ma thì làm sao? Mọi người đừng nói nữa, tôi đứng ở cửa động, sẽ không tiến sâu vào, một khi thấy chịu không nổi nữa sẽ đi ra. Lâm Hâm, anh chuẩn bị một ít đồ có thể nhét vào tai, chúng ta cố gắng ngăn cách thính thực, có lẽ chịu tổn thương nhỏ hơn chút."
"Được."
Cái gì là lãnh đạo chân chính? Lãnh đạo thực sự là phải gánh vác nhiệm vụ nguy hiểm. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu Long Hạo Thần được mọi người thừa nhận.
Long Hạo Thần bóp bóp tay Thải Nhi, ý bảo mình sẽ không có chuyện gì, tiến vào trong động.
Động rất tối, đương nhiên đối với Long Hạo Thần thì không thành vấn đề. Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình bay phía trước. Ánh sáng vàng từ thân thể tỉ lệ hoàn mỹ nở rộ, quang nguyên tố nhu hòa chiếu sáng xung quanh.
Đi vào động chỉ hơn mười mét, hai thi thể Tiểu Ác Ma đập vào mắt Long Hạo Thần. Không đi tới xem xét chúng, Long Hạo Thần tiếp tục xâm nhập.
Hắn đương nhiên không có khả năng đứng ở cửa động thừa nhận thanh âm. Phải xâm nhập sâu chút mới có thể thật sự cảm nhận cường độ âm thanh.
Khí lưu lạnh lẽo quanh quẩn trong động, so với bên ngoài thì lạnh hơn nhiều, không khí có chút hỗn độn. Long Hạo Thần tốc độ tiến tới không mau, vừa đi vừa cẩn thận quan sát vách đá xung quanh.
Hắn phát hiện, vách đá không có dấu vết người đào, hoàn toàn là do trên núi tự tách ra khe hở. Chỉ là vách đá giống như cái ở cửa động, khắp nơi đều có vết rạn địa chấn.
Dưới chân không có đường, toàn là đá lởm chởm, bởi vậy rất khó đi. Trong động không có ánh sáng, hơn nữa núi tự nứt ra cực bất quy tắc, nơi nơi bẻ cong khiến Nhã Đình tản ra Quang nguyên tố tinh linh cho Long Hạo Thần nhìn khoảng cách không tới mười mét.
Long Hạo Thần vừa đi vừa đếm cự ly mình tiến lên.
Khi hắn đi khoảng hai trăm mét thì phía trước bít đường. Một khe hở cực lớn xuất hiện trước mặt hắn. Khe hở này dọc xuống dưới, mà bên dưới là vực sâu không thấy đáy.
Thánh Linh huy động, một Quang Trảm Kiếm chém hướng bên trong khe hở. Quang Trảm Kiếm mang theo ánh sáng chiếu rọi, Long Hạo Thần nhìn thấy bên dưới khoảng mấy chục mét.
Hít một ngụm khí lạnh, trên khuôn mặt anh tuấn của Long Hạo Thần tràn ngập kinh sợ.
Trong khe nơi nơi đều là đá không đồng đều, có chỗ để mượn lực, nhưng không cách nào phán đoán khe hở này rốt cuộc sâu bao nhiêu. Hơn nữa hắn rõ ràng cảm giác ra, nhàn nhạt linh lực dao động từ khe hở này theo gió bay ra.
Linh lực tuy rằng rất nhạt nhưng có hơi thở hung ác, tựa như quái vật ăn thịt người. Trừ khi vào động thấy hai Tiểu Ác Ma, Long Hạo Thần không có nhìn thấy thi thể ma tộc khác. Có lẽ ma tộc đã xâm nhập vào trong nhưng không leo lên. Rốt cuộc trong cái khe có thứ gì?
Tuy cái khe khá rộng nhưng bên trong chỗ nào cũng sắc nhọn, nham thạch sắc bén. Trong địa hình này một khi gặp phải cường địch thì không thể phát huy năng lực. Hắn bất giác nhíu chặt mày.
Con đường phía trước không có lối rẽ, chính là nói đi vào khe hở trước mắt là mục tiêu tìm kiếm. Đồng thời thanh âm kia chỉ sợ là từ khe hở này mà ra.
Không lỗ mãng vào động, Long Hạo Thần lùi lại mấy bước, kiếm nơi bằng phẳng có thể dựa vào vách đá, ngồi xuống, điều hóa hơi thở lặng lẽ chờ đợi.
Nếu Sợ Hãi Bi Khiếu Động tràn ngập nguy hiểm không biết, vậy phải dùng cách chắc chắn đi tới, đem tất cả nguy hiểm ép tới mức có thể khống chế.
Không phải chờ đợi quá lâu, tiếng gió rít lần thứ ba xuất hiện. Long Hạo Thần phản ứng đầu tiên lại là thở ra. Nguyên nhân khiến hắn thở phào không phải vì tiếng kêu uy lực yếu đi, mà bởi vì thời gian.
Ba đợt xuất hiện khoảng cách hầu như giống nhau, trong tình huống này, ít nhất họ có thể thời gian chuẩn bị và dự đoán. Nếu tiếng kêu to không xác định thời gian, phiền phức sẽ rất lớn.
Nhưng Long Hạo Thần thả lỏng chỉ duy trì trong khoảnh khắc, như hắn đã đoán, trong động thì thanh âm uy lực lớn hơn nhiều.
Tiếng gió rít chói tai khiến cả động kịch liệt run rẩy. Nhã Đình đã trước tiên chui vào người Long Hạo Thần.
Thánh Quang Tráo. Long Hạo Thần phóng thích ra kỹ năng cố gắng ngăn cách thanh âm thê lương, đồng thời ngưng thần vận chuyển Dịch Thái Linh Lực trải rộng toàn thân, dốc sức ngăn cản thanh âm kêu to xâm nhập.
Bên ngoài nghe thanh âm này thì thấy thê lương, ở trong động thì Long Hạo Thần cảm giác biến hóa rõ ràng.
Thanh âm thê lương có tăng không giảm, bởi vì là trong động nên thêm ngưng tụ, uy lực cực kỳ lớn. Kịch liệt chấn động dường như muốn xé nát thân thể Long Hạo Thần. Thánh Quang Tráo dưới sóng địa chấn khủng bố này, không ngờ mau chóng xuất hiện vết nứt, tan vỡ.
Tốc độ sóng âm chấn động thật sự quá mau. Long Hạo Thần tinh thần cùng Thánh Quang Tráo tương thông. Khoảnh khắc Thánh Quang Tráo vỡ tan, hắn cũng kêu rên một tiếng, nhưng cùng lúc đó, trong đầu xẹt qua tia sáng.
Long Hạo Thần giữ tư thế lúc trước, không động đậy, ngay cả vận chuyển linh lực cũng cố gắng giữ trạng thái giống lúc đầu, Thánh Quang Tráo thứ hai lần nữa phóng ra.
Linh cảm ở rất nhiều lúc xuất hiện cực kỳ ngắn ngủi. Long Hạo Thần cố gắng giữ tư thế như cũ, chính là vì không để phần linh cảm này biến mất.
Chốc lát sau, Thánh Quang Tráo thứ hai tan vỡ.
Trong động tiếng kêu to tuy cường, nhưng Long Hạo Thần dù gì cũng là cường giả cấp năm, ngay cả *** Ác Ma còn có thể miễn cưỡng chống đỡ tiếng kêu, sao hắn không làm được chứ? Dưới tác dụng của linh cảm kỳ dị kia, Long Hạo Thần tuyệt không bởi vì tiếng kêu to sinh ra cảm xúc nóng nảy. Trong con ngươi vàng ngược lại ngày càng sáng ngời.
Thánh Quang Tráo chẳng qua là kỹ năng cấp ba của Thủ Hộ kỵ sĩ, lấy tu vi linh lực hiện tại của Long Hạo Thần, phóng trăm cái đều không thành vấn đề. Huống chi còn có Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình hỗ trợ.
Thánh Quang Tráo một cái lại một cái tan vỡ, Long Hạo Thần không hề di động, cũng không thử làm gì, chỉ chặt chẽ bắt lấy phần linh cảm kia, không để nó chạy mất, trầm tĩnh cảm giác.
Trong lòng hắn dần tuôn ra cảm giác hưng phấn mãnh liệt, cùng với linh cảm ngày càng rõ ràng, hưng phấn không ngừng dâng lên.
Long Hạo Thần nội linh lực bẩm sinh cao tới chín mươi chín, có thể nói hiện tại trên đại lục là trong số kỵ sĩ có ngộ tính mạnh nhất. Lại thêm tinh thần lực bẩm sinh đã khác thường, cảm giác của hắn vượt xa người thường. Trừ Thải Nhi ra, ở hai phương diện cảm giác và lĩnh ngộ, không ai sánh bằng hắn.
Kỳ ngộ vĩnh viễn để cho người có chuẩn bị. Khi hiểu ra một việc, trên mặt Long Hạo Thần dần hiện ý cười.
Khi thanh kêu to biến mất, Long Hạo Thần ngược lại có cảm giác tiếc nuối, nhưng linh cảm thì vĩnh viễn không chạy thoát được. Bởi vì nó triệt để biến thành lĩnh ngộ của Long Hạo Thần.
Ánh sáng tím nhạt xuất hiện trên trán Long Hạo Thần, giây tiếp theo hắn đã biến mất khỏi động.
Ánh sáng tím chợt lóe, Long Hạo Thần xuất hiện bên cạnh Hạo Nguyệt. Lúc này dưới sự đồng lòng của hai Săn Ma Đoàn, một hang động giản dị đã đào xong.
Long Hạo Thần đột nhiên xuất hiện hù dọa mọi người, suýt nữa làm tình huống căng thẳng rồi.
"Là tôi đây." Long Hạo Thần vội vàng nói.
Mọi người thấy hắn đều trợn to mắt, ngay cả Thải Nhi cũng không ngoại lệ. Bởi vì cách hắn xuất hiện quá kỳ quái, hắn chính là kỵ sĩ! Chứ không phải thích khách am hiểu ẩn núp.
Long Hạo Thần mỉm cười nói.
"Mọi người đều là người mình, tôi cũng không giấu diếm. Tôi và Hạo Nguyệt là huyết khế, bởi vậy có huyết mạch liền nhau, chúng tôi có thể nháy mắt truyền tống đến với nhau. Cho nên mặc kệ đối diện bất cứ nguy hiểm gì, chỉ cần Hạo Nguyệt ở bên ngoài, tôi nắm chắc có thể thoát thân."
Thành viên Săn Ma Đoàn số hai mươi mốt cấp hiệu còn đỡ, sáu người Săn Ma Đoàn số bốn cấp sĩ thì trừ Lý Hinh ra, năm người kia có cảm giác như đang gặp quỷ.
Bọn họ thậm chí buồn bực, vì sao mình không cùng Long Hạo Thần chung một Săn Ma Đoàn.
Long Hạo Thần nói.
"Tựa như chúng ta dự đoán, trong động tiếng kêu to càng mạnh, còn có cường liệt sóng âm chấn động, đối với linh lực thì trùng kích rất lớn. Nhưng tôi thông qua thí nghiệm, có thể chống được một vòng tiếng kêu, ước chừng tiêu hao hai phần linh lực. Mọi người thực lực khác nhau, tôi đoán cần tiêu hao khoảng bốn phần linh lực."
"Nếu chúng ta phối hợp lẫn nhau, lại nhờ kỹ năng phòng ngự quần thể, tiêu hao chắc có thể khống chế trong vòng một phần. Vào động không thành vấn đề, nhưng sâu trong động, tôi phát hiện một khe hở hướng xuống dưới, sâu không đáy. Tiếng kêu to là từ chỗ đó truyền ra. Chúng ta không ai biết bên trong có cái gì, nhưng tôi có thể cảm thụ được linh lực tràn ngập ác ý dao động. Có khả năng là ma thú hoặc thứ gì nguy hiểm không biết. Mọi người cũng thấy năng lực tự bảo vệ của tôi rồi, cho nên tôi định một mình vào trong tìm kiếm, lần này sẽ dùng bảo thạch truy tầm để ghi nhớ."
"Tôi đi cùng anh nhé?" Thải Nhi nói với Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần lắc đầu.
"Một mình tôi đi tốt hơn. Có Hạo Nguyệt ở đây, tôi tùy thời có thể truyền tống ra ngoài."
Thải Nhi thuận theo gật đầu, đích thật lấy thực lực hiện giờ của Long Hạo Thần, chỉ cần không bị kẻ địch đột nhiên xuất hiện giết ngay, thì không cần lo lắng cho hắn.
Nhưng muốn giết chết hắn ngay nói dễ hơn làm. Đừng quên trên người hắn có Linh Hồn Xiềng Xích, cùng sáu đồng bạn cùng chung sinh mệnh. Coi như là cường giả cấp tám cũng khó thể một kích giết hắn.
Ngay cả Thải Nhi đều đồng ý, những người khác đương nhiên không có lý do phản đối. Long Hạo Thần mới nói dùng bảo thành truy tầm ghi nhớ tất cả quá trình, chứng minh với mọi người hắn không có tư tâm gì. Dù xuất hiện thứ tốt cũng sẽ bị bảo thạch truy tầm ghi nhớ. Không thể không nói, năng lực truyền tống của huyết khế dùng trong nhiệm vụ tìm kiếm quả thật là hoàn mỹ. Đây cũng là nguyên nhân tuy Long Hạo Thần biết nhiệm vụ khó khăn cao, vẫn quyết định nhận.
Nghỉ ngơi hồi phục một lát, Long Hạo Thần lần thứ hai chui vào Sợ Hãi Bi Khiếu Động.
Bởi vì có kinh nghiệm tìm kiếm đợt trước, hắn quen thuộc lần nữa đi tới cái khe sâu. Nhưng hắn không nóng vội tiến tới, mà là ngừng lại ở chỗ mình từng ngồi.
Khi tiếng kêu to lần thứ tư vang lên, trên mặt Long Hạo Thần lại xuất hiện nụ cười thỏa mãn. Khi hắn lần nữa mở ra Thánh Quang Tráo, tình cảnh quái dị xuất hiện.
Bề ngoài xem ra Thánh Quang Tráo không có biến đổi gì hết, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, nguyên bản Thánh Quang Tráo sắc vàng nhạt thêm vào cảm giác mông lung.
Chấn động, đúng vậy, Thánh Quang Tráo đang chấn động, hơn nữa tần suất đồng bộ với sóng âm. Đây chính là lĩnh ngộ của Long Hạo Thần, hắn gọi là Quang Chi Đãng Dạng.
Linh cảm hắn mới bắt được, chính là quy tắc và quỹ tích sóng âm dao động, còn có bên trong ẩn chứa năng lượng. Bây giờ, hắn dùng linh lực bắt chước loại vận hành và quỹ tích này.
Mặc dù còn trúc trắc, nhưng thời gian Thánh Quang Tráo chống đỡ tăng gấp đôi, mới bị sóng âm oanh kích vỡ nát.
Khuôn mặt anh tuấn chẳng chút che giấu hưng phấn, Long Hạo Thần lần thứ hai sử dụng Thánh Quang Tráo. Lần trước tới là để lĩnh ngộ, lần này là thực nghiệm và tu luyện.
Dựa vào cảm giác và ngộ tính vượt xa người thường, khi hắn lần thứ năm sử dụng Thánh Quang Tráo, rốt cuộc có thể hoàn mỹ cộng minh với sóng âm, tựa như là một bộ phận với sóng âm. Chẳng những ngăn cách tiếng kêu to, còn ngăn cả chấn động của sóng âm.
Thánh Linh kiếm xuất hiện trong tay phải Long Hạo Thần, linh lực nháy mắt dâng tràn. Thánh Linh kiếm phủ một tầng sáng vàng, vầng sáng này chấn động theo Quang Chi Đãng Dạng. Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được, cùng là thúc đẩy linh lực, khi sử dụng Quang Chi Đãng Dạng thì tiêu hao gấp đôi bình thường. Nhưng lực phòng ngự của Thánh Quang Tráo tăng lên không chỉ gấp đôi, thậm chí trình độ gần như là nguyên tố hộ thuẫn.
Dùng Quang Chi Đãng Dạng phóng thích Thánh Quang Tráo, quan trọng nhất ở chỗ tính mê hoặc và bền bỉ. Tuy linh lực tiêu hao gấp đôi, nhưng uy lực có thể sánh bằng ma pháp cấp năm. Quan trọng là, thời gian phóng thích so với dùng Thánh Quang Tráo càng ngắn.
Nhẹ huy động Thánh Linh kiếm trong tay, Long Hạo Thần chợt cảm giác trên thân kiếm phát ra một chuỗi thanh *ong ong*. Thanh âm không lớn, nhưng kỳ dị là cùng tần suất với tiếng kêu to bên ngoài.
Có Thánh Quang Tráo bảo vệ, tiếng kêu đối với Long Hạo Thần không tạo ra ảnh hưởng gì. Hắn lướt ngang một bước, đi tới bên cạnh vách đá, Thánh Linh kiếm đâm thẳng vách đá.
Bỗng chốc hình ảnh khiến Long Hạo Thần rung động xuất hiện.
Thánh Linh kiếm chẳng qua là ma khí, lại tựa như dao nóng đâm vào bơ, dễ dàng nhập vào vách đá, thậm chí không phát ra thanh âm ma sát cường liệt.
Đối với thực lực của mình và tình hình Thánh Linh kiếm, Long Hạo Thần rất hiểu rõ, cũng bởi vì vậy hắn mới càng chấn động. Hắn rõ ràng cảm giác được, trên thân Thánh Linh kiếm kèm tầng linh lực chấn động, khi vách đá bị nó đâm vào thì tựa như hòa tan. Loại cảm giác này thật kỳ diệu. Có thể nói, bởi vì có Quang Chi Đãng Dạng, Thánh Linh kiếm uy lực so với bình thường càng mạnh gấp mười lần. Đây là chưa tính sử dụng kỹ năng gì.
Trình độ tăng phúc này không thể so sánh với tỷ lệ linh lực tiêu hao. Mặc dù Long Hạo Thần cũng biết khi sử dụng kỹ năng, Quang Chi Đãng Dạng tăng phúc không lớn như vậy. Nhưng chỉ sợ tăng uy lực kỹ năng công kích cao một cấp tuyệt không là vấn đề!
Thử nghĩ, cùng là kỹ năng thánh kiếm, thánh kiếm cấp năm và cấp sáu có giống nhau không? Dưới tình huống bình thường, kỹ năng cấp sáu tiêu hao linh lực ít nhất gấp ba đến năm lần kỹ năng cấp năm. Mà Quang Chi Đãng Dạng chỉ cần Long Hạo Thần hao phí linh lực gấp đôi. Hơn nữa kỹ năng cấp năm phát huy ra uy lực cấp sáu, còn có cực mạnh tính ẩn nấp, thời gian phóng thích chỉ bằng kỹ năng cấp năm mà thôi.
Đây là kỹ năng thứ nhất Long Hạo Thần tự sáng chế ra, nhưng không cần nói, kỹ năng này sẽ trợ giúp Long Hạo Thần rất nhiều.
Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình từ trong ngực Long Hạo Thần bay ra ngoài, vẻ mặt vui mừng nhìn Long Hạo Thần, cái miệng nhỏ phát ra vài âm tiết kỳ quái. Nó là khế ước tinh linh của Long Hạo Thần, tất cả kỹ năng quang nguyên tố Long Hạo Thần có thể sử dụng thì nó cũng học được. Thực hiển nhiên, nó cảm giác ra tác dụng cực lớn của kỹ năng Quang Chi Đãng Dạng.
Phóng thích Tụ Linh quang hoàn, giúp Long Hạo Thần hồi phục linh lực tiêu hao, Nhã Đình vô cùng hưng phấn bay chung quanh Long Hạo Thần. Có được một chủ nhân như vậy, nó cảm thấy vô cùng may mắn. Đối với nguyên tố tinh linh mà nói, khát vọng lớn nhất chính là không ngừng tiến hóa, không ngừng tăng cao sức mạnh bản thân. Mà khi có được nhân loại chủ nhân rồi, tiến hóa của chúng liên quan đến thực lực chủ nhân tăng lên. Nếu có ngày tu vi của Nhã Đình tăng lên trình độ cao, do đó tiến hóa thành Tinh Linh Vương, nó thậm chí có thể tu luyện ra thân thể thực chất. Đến khi đó, đã tuyệt diệt gần vạn năm cao đẳng Tinh Linh tộc sẽ lại xuất hiện và kéo dài.
Nên biết, trên Thánh Ma đại lục tuy số lượng nguyên tố tinh linh thưa thớt nhưng vẫn tồn tại. Chỉ là gần vạn năm nay, không một cái có thể tiến hóa đến cao đẳng tinh linh. Mà lúc này Nhã Đình từ trên người Long Hạo Thần cảm nhận được phần hy vọng này.
Tiếng kêu to trong quá trình Long Hạo Thần tu luyện dần nhỏ bớt, sau đó biến mất. Đã lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng, khiến Long Hạo Thần tăng thêm tự tin. Hắn lùi tới cửa động, mở ra bảo thạch truy tầm, lại bước vào trong động, lần này không hề tạm dừng, trực tiếp nhảy vào cái khe, đồng thời phóng ra Lam Vũ, Quang Phù Dung nằm trong cơ thể.
Vị trí Long Hạo Thần tuyển chọn nhảy xuống là đã tính toán từ lâu. Hắn kề sát vách đá nhảy xuống, khoảng mười mét thì điểm dừng chân đầu tiên đã ở trước mắt. Tụ linh lực, hắn cố gắng khiến thân thể nhẹ chút, từ từ bay xuống, nhún chân, mượn lực, một đạo Quang Trảm Kiếm bổ xuống phía dưới, bởi vì nó có tác dụng chiếu sáng, người cùng kiếm tiếp tục hạ xuống.
Nhã Đình bay bên cạnh Long Hạo Thần, vừa giúp hắn chiếu sáng tình huống xung quanh vừa liên tục ngâm xướng ra chú ngữ Tụ Linh quang hoàn, giúp Long Hạo Thần hồi phục linh lực.
Khiến Long Hạo Thần có chút kinh ngạc là, trong Sợ Hãi Bi Khiếu Động này quang nguyên tố thiếu đến đáng thương. Lấy thể chất quang minh của hắn, thêm vào đã hai lần tiến hóa Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình, vậy mà ngưng tụ ra quang nguyên tố rất ít, ngay cả bình thường một phần ba cũng không bằng. May mắn hiện tại hắn không tiêu hao nhiều, hơn nữa có Thánh Dẫn Linh Lô tác dụng dựng dục, có thể từ linh lực của bản thân hắn dựng dục ra quang nguyên tố.
Trong quá trình rơi xuống, Long Hạo Thần cẩn thận dùng ánh mắt quan sát chung quanh, cẩn thận trong cảm thụ mọi thứ.
Càng xuống dưới hơi thở linh lực tà ác càng mạnh. Trong tà ác có vài phần tĩnh mịch. Khác với sát khí của Thải Nhi, phần tử khí này dường như là phát ra từ hơi thở tử vong chân chính. Hơi thở linh lực tà ác kia Long Hạo Thần chưa từng cảm thụ qua.
Không biết khe hở này bao sâu, tốc độ Long Hạo Thần không chậm, đợi hắn rơi xuống một tiếng đồng hồ, khi thanh kêu to lại vang lên thì như cũ không nhìn đến tận cùng đáy vực.
Xung quanh tối đen, hơi thở tử vong nồng đậm khiến Long Hạo Thần thuộc tính quang minh vô cùng khó chịu. nếu không có Quang nguyên tố tinh linh Nhã Đình chiếu rọi, lại thêm hắn thỉnh thoảng thi triển Quang Trảm Kiếm, chắc đã là cảnh tượng giơ tay không thấy ngón.
Trong quá trình rơi xuống, Long Hạo Thần có nhìn thấy mấy thi thể *** Ác Ma vắt trên tảng đá. Rõ ràng *** Ác Ma cũng trong lúc rơi xuống điều tra bị tiếng kêu to ảnh hưởng, do đó chết.
Ngay cả Long Hạo Thần cấp năm hơn nữa lĩnh ngộ Quang Chi Đãng Dạng mà rơi xuống còn thấy hơi mệt, huống chi đám *** Ác Ma cấp bốn. Cho dù đội kỵ binh *** Ác Ma không chết, chỉ sợ tới đây cũng không làm được gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại