Thần Ấn Vương Tọa

Chương 209: Giết ngược lại

Trước Sau

break

Thánh Nguyệt bùng phát ra linh cương không chỉ tổn thương bề ngoài, sát khí linh lực và linh cương sắc bén cũng chui vào người gã, không điều dưỡng mười ngày nửa tháng thì sẽ không thể hồi phục lại.

Ngay lúc gã rút lui sắp trở về chỗ của mình thì bỗng nhiên cảm nhận hơi thở quang minh khổng lồ, hơn nữa mục tiêu của đối phương là gã.

Hơi thở quang minh từ đâu đến? Đây rõ ràng không phải từ Khu Ma quan!

An Lạc Tiên kinh ngạc vừa không dám chậm chạp. Từ người phát ra ngọn lửa khổng lồ, mái tóc không gió tự bay, linh lực mạnh mẽ bùng phát. Trong tay phải hiện ra thanh trường đao răng cưa thẳng chém hướng kẻ địch đánh bất ngờ.

Vốn An Lạc Tiên quen dùng song đao, thanh trường đao khác mới bị Thánh Nguyệt chém nát, dù là ma thần cũng chưa chắc có vũ khí mạnh, gã thường hay thay đổi. Thanh trường đao hiện nắm trong tay chẳng qua là trang bị cấp truyền kỳ mà thôi. So với đôi chủy thủ cấp sử thi trong tay Thánh Nguyệt thì thua kém xa lắm.

Tấm thuẫn màu da cam to lớn đánh hướng An Lạc Tiên đột nhiên tạm dừng. Ngay sau đó, An Lạc Tiên kinh hoàng phát hiện tấm thuẫn của đối phương phát ra khí thế cực kỳ sắc bén. Lực lượng cường đại kia không đánh vào thân thể gã mà là tinh thần lực.

An Lạc Tiên chỉ thấy đầu óc choáng váng, ý niệm sắc bén kia dường như muốn đảo loạn suy nghĩ của gã.

Dưới tình huống như thế, gã chém ra Hỏa Diễm Đao yếu bớt vài phần uy lực.

*Oành!*

Ánh sáng da cam kịch liệt va chạm, bóng vàng kia cũng hiện ra bản thể. Trong va chạm mạnh thì hắn và An Lạc Tiên không ai chiếm ưu thế, đều bị bắn ngược. Nhưng rõ ràng tình huống của An Lạc Tiên tệ hơn chút.

Lúc tấm thuẫn da cam đụng vào đao răng cưa, tuy lực lượng đối phương mạnh nhưng tu vi của gã còn có thể chống cự. Nhưng trong tấm thuẫn truyền đến lực bạo tạc Quang nguyên tố vô cùng tinh thuần chính là linh cương quang thuộc tính. Không chỉ thế, còn bùng phát ra ý niệm cực kỳ sắc bén.

Trước đó An Lạc Tiên đã bị thương, đột nhiên gặp phải va chạm như vậy đương nhiên sẽ thương càng thêm thương, toàn thân tỏa ra ánh lửa. Ánh lửa đậm đặc ngay cả bầu trời đều biến đỏ rực.

Nhưng khiến gã yên tâm là đã trông thấy rõ kẻ trên người toàn thân lấp lánh ánh sáng da cam, sau lưng kỵ sĩ cưỡi Tinh Diệu Độc Giác Thú thoáng hiện một tia sáng đen. Ma tộc cường giả trước đó bắt tay với gã công kích Thải Nhi nay quay ngược trở lại. Sau khi hai bên va chạm đang tạm ngừng hành động thì thừa dịp đánh lén.

Kỵ sĩ toàn thân bao trùm ánh sáng da cam rõ ràng đã đoán được điều này, nhanh chóng xoay người, hơn nữa lúc va chạm với dao găm đen thì hắn đã ở phía xa.

*Đinh!*

Trong tiếng giòn vang, Kỵ Sĩ Thánh Điện da cam tỏa ra ánh sáng vàng chói lòa, mang theo Tinh Diệu Độc Giác Thú lùi đến giữa không trung. Từng vòng sáng da cam từ trên tấm thuẫn bắn ra, hiển nhiên hắn không nhẹ nhàng chịu đựng một kích kia.

Nhưng cùng lúc đó, Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên há to mồm, trước ngực gã lòi ra một mũi kiếm đen.

Chỉ cần là thích khách đều hiểu nắm bắt cơ hội, đây không phải đặc tính của thích khách ma tộc không ngừng xuyên qua không gian. Làm điện chủ Thích Khách Thánh Điện, cấp chín Hiệp Giả Thánh Nguyệt sao không giỏi điều này cho được?

Kỵ sĩ mặc Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp hấp dẫn sự chú ý của hai ma thần, Thánh Nguyệt thì sớm trốn vào không gian. Thích khách và kỵ sĩ đã phối hợp lâu dài trong Liên Minh Thánh Điện. Khi Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ va chạm với An Lạc Tiên, tuy Thánh Nguyệt không biết đối phương làm như thế nào nhưng ông bản năng cho rằng kỵ sĩ nhất định sẽ tạo cơ hội để ông đánh lén bất ngờ.

Sự thật cũng đúng thế. An Lạc Tiên bị Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ dùng tinh thần lực phát ra kiếm ý mạnh mẽ rối loạn suy nghĩ, vết thương trong người bị kích phát, lại thêm kỵ sĩ bị đồng bạn của gã tấn công khiến tạm mất cảnh giác. Ông cần chính là khoảnh khắc này.

Công kích của Thánh Nguyệt chỉ chậm hơn thích khách ma tộc một nhịp, xảo diệu một nhịp tạo ra cái kết chết chóc.

*Oành!!!*

Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên hét thảm, cơ thể bị ném bay ra. Thân thể ma thần đích thực mạnh, Thánh Nguyệt dốc hết sức đánh ra vậy mà cơ thể An Lạc Tiên không vỡ nát, nhưng ngực cũng xuất hiện lỗ hổng to một mét, mắt thấy đã không thể sống.

Nhưng Hiệp Giả Thánh Nguyệt không có ý định tha cho gã. Dao găm ở tay khác theo tiếng nổ mạnh đâm vào sau gáy An Lạc Tiên.

Sức sống của ma thần cực kỳ dai dẳng, đặc biệt là có Trụ Ma Thần ở gần đó. Cho nên ông nhất định phải triệt để giết chết đối thủ mới chắc chắn An Lạc Tiên hoàn toàn chết đi.

An Lạc Tiên chết thật là quá oan. Gã tuyệt đối không ngờ rằng đánh lén biến thành bị giết ngược, thậm chí không kịp nhờ vào lực lượng Trụ Ma Thần thì đã bị thương trí mạng. Khi lực nổ xuất hiện ở đầu gã, một chút sự sống cuối cùng cũng biến mất.

Thánh Nguyệt có kinh nghiệm hơn đám Long Hạo Thần nhiều. An Lạc Tiên vừa chết, không đợi Vương Miện Ma Thần trốn đi liền bị Thánh Nguyệt dùng linh lực nhốt chặt trong người An Lạc Tiên, đợi khi trở về sẽ xuất ra. Vương Miện Ma Thần không chạy thoát, Hỏa Diễm Sư Ma muốn trọng sinh trở lại ma tộc sẽ khó khăn nhiều, ít nhất một năm sau Trụ Ma Thần mới hồi phục nguyên khí, sinh ra một hạt mầm ma thần, lựa chọn người thừa kế. Nếu Vương Miện Ma Thần trở về, vậy nó gần như lập tức tìm ra người thừa kế ngay, sẽ đem một phần sức mạnh khi An Lạc Tiên còn sống truyền cho người kế vị này. Nói đến thì năm đó đám Long Hạo Thần đánh chết Xà Ma Thần An Độ Ma Li, Vương Miện Ma Thần đã bị Hạo Nguyệt ăn mất, Long Hạo Thần cũng không biết nó tiêu hóa ra sao rồi.

Khi Thánh Nguyệt phát ra kiếm thứ hai này, bên kia Thuẫn Tường da cam lần nữa chặn lại thích khách ma thần, không để gã lao tới cứu viện Hỏa Diễm Sư Ma.

Cả quá trình nói thì chậm nhưng kỳ thực chỉ xảy ra trong giây lát. Từ khi hai ma thần đánh lén Thải Nhi đến Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên chết, tổng cộng chỉ vài lần chớp mắt. Trong thời gian ngắn như vậy, dưới tình huống thực lực hai bên không chênh lệch bao nhiêu, có thể xử lý một ma thần, trừ nguyên do Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ đột nhiên xuất hiện còn bởi vì phối hợp giữa hắn và Thánh Nguyệt.

Lần đầu tiên hợp tác lại có ăn ý vô hình, tràn đầy tín nhiệm, hỗ trợ lẫn nhau vừa đúng, mới có chiến thắng tốt như vậy.

Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ cưỡi Tinh Diệu Độc Giác Thú của mình, ở trên không trung không ngừng lùi ra sau, càng lùi thì ánh sáng da cam trên tấm thuẫn càng thêm chói lòa. Thuẫn Tường thêm vào Thần Ngự Thuẫn, lại thêm Trì Tục Thần Ngự Thuẫn, hắn hoàn mỹ bày ra tác dụng của Thủ Hộ kỵ sĩ. Dù mỗi lần đòn tấn công của kẻ địch đều tiêu hao khá nhiêu linh lực của hắn, nhưng trong thời gian ngắn ngủi đối thủ không thể phát ra lực công kích càng mạnh, chỉ có thể trơ mắt nhìn An Lạc Tiên chết dưới kiếm Thánh Nguyệt.

Phương xa trong đại doanh ma tộc, trừ Trụ Ma Thần của Hỏa Diễm Sư Ma ra, bảy Trụ Ma Thần khác cũng tỏa ánh sáng chói lòa. Bên Khu Ma quan thì bầu trời bỗng biến vặn vẹo, sát khí lãnh liệt đến tột độ tựa như cái lưới lớn đón hướng đám ma thần truy sát.

Cái bóng đen công kích Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ đột nhiên lùi ra sau, né vào không gian, biến mất. Chiến trường trên không trung cách Khu Ma quan quá gần, viện quân của Thích Khách Thánh Điện hiển nhiên nhanh hơn đám ma thần chút xíu. Nếu không đi nhanh thì gã sẽ giống như An Lạc Tiên, vĩnh viễn ở lại đây.

Tuyệt đối đừng nghĩ rằng chiến đấu giữa cường giả cấp chín sẽ kéo dài vô tận. Thực lực càng mạnh thì đụng độ càng nguy hiểm. Trừ phi có lực phòng ngự khủng bố cỡ như Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất, nếu không thì cường giả cấp chín đụng độ, sinh tử chỉ trong nháy mắt.

Thu lại Thuẫn Tường, Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ phát ra tiếng gầm nhẹ, há mồm thở ra ngụm khí. Ngăn cản thích khách ma thần liên tục tấn công không phải chuyện dễ. Nếu không có Tinh Diệu Độc Giác Thú và trên người Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp cấp sử thi hỗ trợ đủ linh lực, khiến hắn phòng ngự luôn giữ ở trạng thái linh cương, e rằng tối đa ba đợt thì linh lực của hắn không thể chống đỡ loại phòng ngự cường độ cao như thế. Cường giả cấp chín, hơn nữa còn là thích khách am hiểu tấn công, lực công kích sẽ khủng khiếp tới đâu? Nếu là quyết đấu một chọi một, Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ này sẽ dữ nhiều lành ít. Đương nhiên đó là dưới tình huống hắn không chạy trốn mà liều chết.

Hắn và Thánh Nguyệt đều không rút lui mà là nhìn phương xa Trụ Ma Thần lóe ánh sáng, không khí bên cạnh họ vặn vẹo ngày càng kịch liệt nhưng không xuất hiện một bóng người.

Thi thể Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên bị Thánh Nguyệt chộp trong tay, Vương Miện Ma Thần của ma thần là vật báu cực quý giá, có thứ này ít nhất khiến một Ma Đạo đại pháo liên tục bắn ba năm mà không cần bổ sung, hoặc dùng để chế tạo trang bị cấp sử thi.

"Ù ù…."

Vang lên tiếng kèn rút lui của ma tộc, đại quân ma tộc điên cuồng tấn công thoáng chốc như thủy triều rút đi. Phương xa bảy Trụ Ma Thần lóe sáng cũng dần tối tăm.

"Ha ha!!!" Thánh Nguyệt lớn tiếng cười to. "Đã quá, rốt cuộc để lão tử hả giận!"

Tính tình Thánh Nguyệt nóng nảy, khi thánh chiến bắt đầu cứ bị ép tại Khu Ma quan. Bởi vì hai bên đều không hy vọng cường giả cấp chín gia nhập chiến trường, khiến xuất hiện thương vong quy mô lớn hơn, cho nên cường giả cấp chín chỉ canh chừng nhau chứ không tham gia chiến trận. Vậy nên dù ông có sốt ruột hơn cũng không thể chủ động ra tay, ngay cả điều động phòng thủ cũng là Thánh Linh Tâm làm, vị Hiệp Giả đại nhân cứ có cảm giác bất lực, loại cảm giác này thật khó chịu.

Thải Nhi đột nhiên bị đánh lén, lực chú ý của Thánh Nguyệt luôn ở trên người chắt gái, may mắn ông phản ứng nhanh, nếu không thì Thải Nhi thật là dữ nhiều lành ít. Tuy uy lực Lưỡi Hái Tử Thần đúng là mạnh, nhưng chênh lệch tu vi quá lớn không phải dùng vũ khí có thể san bằng. Đúng hơn là vũ khí càng mạnh thì cần cường giả sử dụng, mới chân chính phát huy ra uy lực của nó.

Tiếp đến quá trình giết Hỏa Diễm Sư Ma An Lạc Tiên, dù là Thánh Nguyệt cũng cảm thấy có chút không giống thật. Sợ là trong lịch sử ma tộc, An Lạc Tiên là ma thần bị giết bằng cách đơn giản nhất.

An Lạc Tiên chết không chỉ vì bị Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ ngăn cản và Thánh Nguyệt đánh bất ngờ, thật sự là bởi tên này phán đoán tình huống không chính xác, tất cả lại xảy ra quá nhanh. Nếu không thì gã chỉ cần phát động Trụ Ma Thần của mình ở phương xa, tuyệt đối sẽ không bị Thánh Nguyệt một chiêu giết chết.

Đáng tiếc, thế giới này không có nếu.

"Anh bạn, cảm ơn. Chiến lợi phẩm này thuộc về ngươi." Thánh Nguyệt không chút keo kiệt đưa xác An Lạc Tiên cho Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ.

Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ căng cứng người.

"Xin chào Hiệp Giả đại nhân, tôi không thể nhận thứ này. Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng Kim Tinh số mười hai Kỵ Sĩ Thánh Điện báo cáo!"

Không sai, trước mặt vị Thích Khách Thánh Điện này lần lượt cản trở hai ma thần, hơn nữa chế tạo cơ hội cho Thánh Nguyệt giết chết Hỏa Diễm Sư Ma, chẳng phải chính là Long Hạo Thần ư?

Long Hạo Thần và Hàn Vũ một đường đi nhanh, mắt thấy sắp tới Khu Ma quan, ở khoảng cách xa thì tinh thần lực của Long Hạo Thần đã cảm nhận được bên này có đại chiến. Hắn để Hàn Vũ trước tiên vào Khu Ma quan, bẩn thân cưỡi Tinh Vương bay lên cao, nhìn xem có chỗ nào cần mình không. Tuy Long Thiên Ấn cho hắn nhiệm vụ không quá nghiêm ngặt, nhưng trong phạm vi năng lực thì Long Hạo Thần nhất định cố gắng hết sức tích lũy công huân.

Khi hắn tập trung vào đầu tường Khu Ma quan, chỉ chớp mắt đã tìm thấy Thải Nhi đang chiến đấu với kẻ địch. Lưỡi Hái Tử Thần là dễ dàng bị nhận ra nhất.

Long Hạo Thần quá vui mừng, đang chuẩn bị bay xuống gặp Thải Nhi thì xảy ra chuyện nàng bị tập kích.

Tiếp đến liền đơn giản. Long Hạo Thần và Tinh Vương dung hợp lực lượng thành một, lao hết tốc độ, tựa như sao bằng vàng xông vào chiến trường. Hắn không kịp cứu viện Thải Nhi, nhưng bởi vì Thải Nhi gặp nguy hiểm nên Long Hạo Thần sốt ruột tăng sức mạnh lên đến cực hạn. Nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu, hắn nắm chắc hành động đối chiến khá là chính xác. Mắt thấy Thải Nhi an toàn, hai ma thần nhanh chóng lùi lại, hắn xuất hiện ở vị trí kẻ địch sẽ đi qua, thế là có tình huống Hỏa Diễm Sư Ma bị giết.

Thánh Nguyệt gọi một câu anh bạn khiến Long Hạo Thần co giật khóe mắt. Đây chính là loạn bối phận! Vậy nên hắn vội vàng đổi đề tài. Hắn phải giấu thân phận, giờ không phải lúc nói mình là ai.

Nghe giọng Long Hạo Thần và cách nói chuyện, trên mặt Thánh Nguyệt lộ ra nghi ngờ. Thanh âm này rất quen thuộc nhưng trong chốc lát ông không nhận ra, chỉ có thể phán đoán kỵ sĩ này tuổi không lớn. Theo hiểu biết của ông với Kỵ Sĩ Thánh Điện, Kim Tinh Cơ Tòa chiến giáp chắc là ở trong bảo khố của Kỵ Sĩ Thánh Điện, hiển nhiên Kim Tinh số mười hai này là Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ mới. Nhưng hắn lại nói mình là Đại Lý Thánh kỵ sĩ trưởng.

Thân phận Thánh kỵ sĩ trưởng đứng sau điện chủ, phó điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện, sao có thể do một Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ mới nhận chức được?

Nhưng mặc kệ bây giờ trong lòng Thánh Nguyệt tràn ngập dấu chấm hỏi, ông không chút nghi ngờ thân phận của Long Hạo Thần. Người ta đã dùng hành động chứng minh mọi thứ.

"Trước về thành rồi nói." Thánh Nguyệt vung tay lên, cùng Long Hạo Thần bay hướng Khu Ma quan. Trong không khí dao động vặn vẹo và sát khí mạnh mẽ theo đó chậm rãi lùi lại.

Một trận chiến này Thích Khách Thánh Điện Khu Ma quan không thắng, nhưng xử lý một ma thần đã nâng cao sĩ khí cả Khu Ma quan.

Thánh Nguyệt bay tới trước Khu Ma quan, bỗng nhiên nâng lên xác Hỏa Diễm Sư Ma trong tay. Thoáng chốc đầu tường Khu Ma quan dấy lên tiếng hoan hô rung trời, rất nhiều chiến sĩ kích động rơi nước mắt.

Im lặng nhìn Khu Ma quan đã tàn phá không thành hình dạng, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy đau nhói từng cơn. Hắn là mồi lửa trận thánh chiến này, nhưng Thánh Minh chưa từng trách móc hắn nửa câu. Không biết có bao nhiêu tướng sĩ Liên Minh đã chết trong thánh chiến.

Mình nhất định phải hoàn toàn hủy diệt ma tộc, để Thánh Ma đại lục hòa bình trở lại, không có chiến tranh nữa. Long Hạo Thần thầm thề, cùng lúc đó, hắn chậm rãi ngâm xướng chú ngữ.

Thánh Nguyệt kinh ngạc liếc Long Hạo Thần ở bên cạnh. Ông có thể cảm nhận được từ người Kim Tinh Cơ Tòa kỵ sĩ bắt đầu tỏa ra Quang nguyên tố cực kỳ đậm đặc, trước giờ ông chưa từng thấy loại Quang nguyên tố tinh thuần như vậy.

Thanh âm ngâm xương của Long Hạo Thần rất chậm, giọng điệu chú ngữ có chút trầm nhưng không đè nén, không ngừng phun ra thang âm rõ ràng tựa như tinh linh khiêu vũ. Có thể thấy xung quanh người hắn bắt đầu dâng lên rất nhiều điểm sáng vàng.

Thánh Nguyệt hít sâu, trong mắt lộ ra tràn đầy lòng biết ơn, nhỏ giọng nói.

"Không cần miễn cưỡng."

Đương nhiên Long Hạo Thần sẽ không đáp lại, nhưng hắn ngâm xướng chú ngữ càng thêm rõ ràng.

Từng điểm sáng vàng mỏng manh bắt đầu xuất hiện xung quanh hắn. Lúc mới bắt đầu điểm sáng chỉ có vài chục, mỗi cái cỡ hạt đậu, chẳng hề bắt mắt. Nhưng khi điểm sáng liên tục tăng lên, mọi người giật mình cảm giác được dường như trên trời có lực hút hấp dẫn tất cả quang thuộc tính trên nhân gian. Trên bầu trời, xa gần đều bắt đầu xuất hiện điểm sáng tương tự, nhanh chóng tập trung bên người Long Hạo Thần. Những điểm sáng quay quanh hắn thành hình xoắn ốc dâng lên trời.

Thánh Nguyệt không lùi lại đầu tường Khu Ma quan mà bay xa hơn. Người ta bỏ công vì Khu Ma quan, ông nhất định phải bảo đảm Long Hạo Thần an toàn, nếu lần nữa bị ma tộc đánh lén thì làm sao đây?

Không chỉ có ông, không cần Thánh Nguyệt ra lệnh, từng bóng sáng vặn vẹo phóng ra khỏi đầu tường đi theo Thánh Nguyệt, ở giữa không trung bên ngoài Khu Ma quan hình thành bức tường, cùng nhau bảo vệ Long Hạo Thần đang ngâm xướng chú ngữ.

Giờ phút này, Long Hạo Thần chỉ cảm thấy trong lòng cực kỳ trong sáng, dường như chỉ có không ngừng ngâm xướng chú ngữ không lưu loát mà dài dòng, mới khiến cảm giác áy náy bớt đi.

Hắn tiến vào trạng thái kỳ lạ. Khi chú ngữ mới bắt đầu, linh lực trong người hắn nhanh chóng tiêu hao. Trước đó ngăn cản hai ma thần đã hao hơn phân nửa linh lực rất nhanh sắp khô cạn.

Nhưng khi không trung phương xa bắt đầu có điểm sáng vàng dung nhập vào hắn, hắn kinh ngạc phát hiện linh lực chẳng những không giảm mà còn tăng, đang lấy tốc độ chậm chạp liên tục tăng lên. Vốn hắn định ngâm xướng một nửa, hoàn thành một nửa chú ngữ giờ thật tự nhiên tiếp tục tiến hành.

Bây giờ tinh thần lực và linh cảm của hắn đã không ở xác thịt mà dung nhập vào bầu trời, thiên nhiên, Quang nguyên tố.

Lần đầu tiên Long Hạo Thần cảm nhận được cảnh giới của Thần mà năm đó Dạ Tiểu Lệ đã nói trong Mộng Huyễn Thiên Đường. Thần, không đâu không có, nhưng lại không tồn tại. Hiện giờ hắn không phải người thi triển ma pháp mà biến thành người chỉ huy, chỉ huy lực lượng của thần, chỉ huy Quang nguyên tố.

Thần Quyến Giả khiến hắn trở thành điểm tựa, cảm xúc nội tâm lương thiện, bi thương, hiến dâng trở thành gậy chỉ huy của hắn.

Hắn sâu sắc cảm nhận được trong Quang nguyên tố có hòa bình, ý tốt, dung nhập, hy sinh, thương hại, bao dung, nhân ái. Khoảnh khắc này, cảm xúc của hắn chân chính phù hợp cùng quang. Giây phút này, hắn mới thật sự trở thành con trai quang minh.

Lực lượng quang vĩnh viễn không tồn tại vì giết chóc, thế nên dù sau này Long Hạo Thần trở thành cường giả cỡ Ma Thần Hoàng, hắn cũng sẽ không chỉ huy Quang nguyên tố như vậy để công kích. Nhưng bây giờ hắn thi triển ma pháp này thì khác hẳn. Đây hoàn toàn lấy liên danh bao dung, nhân ái, lương thiện làm cơ sở phóng thích ra. Không có chút ích kỷ và tạp niệm, có chỉ là tấm lòng từ bi không tiếc trả giá giúp người.

Điểm sáng vàng hình xoắn ốc dần bay lên cao, biến thành cột sáng vàng to lớn đường kinh hơn trăm mét liên tiếp trời và đất. Lúc này phương xa trong đại doanh ma tộc, Trụ Ma Thần có cột sáng vàng đã hoàn toàn mất đi sắc màu. Quang nguyên tố ngập trời khiến tất cả ma tộc run rẩy. Dù chúng cảm nhận được quang minh này không hướng về chúng, nhưng ma tộc là hắc ám thuộc tính, khó thể đè nén kinh hoàng.

Trừ cột sáng vàng ra, không có hiện tượng đồ sộ nào khác. Rốt cuộc Long Hạo Thần hoàn thành ngâm xướng thang âm cuối cùng. Trên người hắn bỗng nở rộ ánh sáng vàng bảy màu lấp lánh, linh lực của hắn và Tinh Diệu Độc Giác Thú mới hồi phục tới đỉnh bỗng chốc bị rút cạn. Nhưng họ vẫn bềnh bồng giữa không trung, mắt sáng hơn bao giờ hết.

Bầu trời biến thành màu vàng, tầm mắt nhìn tới đâu toàn là một mảnh vàng. Mưa bụi vàng nhạt bắt đầu từ trên trời giáng xuống, nhẹ rơi.

Mưa bụi mỏng manh rơi ở nơi nào thì cho người cảm giác mềm mại. Mỗi một hạt mưa bụi rơi trên thân người, sẽ hóa thành vầng sáng rất nhạt, rất nhạt, tan ra.

Mỗi một hạt mưa sẽ mang một tia ấm áp mềm mại cho mọi người. Lúc mới bắt đầu, chút ấm áp không đủ mang đến cái gì, nhưng rất nhanh tất cả phát hiện, mưa bụi nhu hòa cho họ thoải mái và sự bình tĩnh khó hình dung.

Mọi người bất giác nhìn hướng không trung Long Hạo Thần cưỡi Vua Độc Giác Thú, từng người ánh mắt từ hưng phấn biến bình tĩnh, từ bình tĩnh lại biến hưng phấn, không biết tràn ngập bao nhiêu cảm xúc kích động.

Trong mắt các chiến sĩ cấp thấp tại Khu Ma quan, bây giờ Long Hạo Thần tựa như Quang Minh Thần giáng thế. Ban ấm áp cho họ, quét đi mệt mỏi và đau xót. Cảm giác gần như tín ngưỡng chớp mắt cắm rễ trong lòng họ.

Mưa ánh sáng này bao phủ phạm vi thật rất lớn, không chỉ bao trùm cả Khu Ma quan mà chiến trường trước đó và đại doanh ma tộc ở phía xa đều bị bao lấy.

Trụ Ma Thần lần nữa lóe sáng. Quang minh đối với nhân loại là vô cùng tuyệt vời, đối với ma tộc là hiểm họa trí mạng.

Bảy cột sáng tỏa ra hơi thở hắc ám đậm đặc phóng lên cao, lấy bảy cột sáng làm điểm tựa, hình thành màn ánh sáng màu đỏ sậm, bao phủ toàn bộ đại doanh ma tộc.

Không cần nghi ngờ, lúc này Long Hạo Thần hoàn thành xong ma pháp là cấp cấm chú, hơn nữa phạm vi to lớn, dù là trong đời Thánh Nguyệt cũng ít khi thấy.

Cùng lúc đó, Thánh Nguyệt cảm thấy đây là cấm chú bình hòa nhất. Thánh Giả cấp chín Mục Sư Thánh Điện cũng có thể thi triển ma pháp trị liệu cấm chú phạm vi lớn. Nhưng ma pháp trị liệu của họ có hiệu quả trực tiếp hơn Long Hạo Thần, tác dụng càng lớn, nhưng lại không bằng hiệu quả nhu hòa giống ma pháp của Long Hạo Thần, hơn nữa phạm vi không lớn đến thế. Có thể bao phủ lên một phần ba Khu Ma quan là điều cường giả đỉnh cấp Mục Sư Thánh Điện mới làm được. Nhưng cấm chú của Long Hạo Thần lại trực tiếp giáng cơn mưa.

Thánh Nguyệt sâu sắc cảm nhận được tẩm trong mưa quang minh này, được lợi không chỉ thân thể mà còn có tâm hồn. Thanh tẩy tâm linh, chữa khỏi vết thương trong lòng, không thua gì hồi phục và chữa trị xác thịt.

Những cảm xúc mặt trái trong lòng các tướng sĩ Khu Ma quan biến mất trong mưa ánh sáng. Vết thương trên người họ chậm rãi khép miệng.

Dần dần, các chiến sĩ có người quỳ một gối hướng Long Hạo Thần ở không trung, hành lễ cao nhất. Hình ảnh tương tự rất nhanh lan tràn trên đầu tường Khu Ma quan.

Quỳ một gối không chỉ là chiến sĩ cấp thấp, thậm chí một số cường giả cấp năm, sáu cũng thế. Họ hoàn toàn bị cảm xúc tinh thần ẩn chứa trong mưa ánh sáng cảm động. Có thể đứng vững đều là số ít người có tinh thần lực mạnh, nội tâm tự chủ, càng không bị chiến tranh ảnh hưởng tâm tình.

Mưa ánh sáng tựa như kỳ tích giáng xuống, trong Khu Ma quan, không cần cấp trên ra lệnh, rất nhiều người bệnh dắt díu nhau mau chóng leo lên đất trống, tẩm trong mưa ánh sáng. Cả Khu Ma quan bởi vì mưa quang minh đột ngột này mà bao trùm một tầng mỏng ánh sáng vàng. Bạn đang đọc truyện được copy tại

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc