Thần Ấn Vương Tọa

Chương 208: Đánh lén! Thải Nhi gặp nguy hiểm

Trước Sau

break

Nghe thấy ông nội nhắc nhở, cảm xúc của Long Hạo Thần bỗng chốc lại dao động kịch liệt. Hắn không che giấu tình cảm, mạnh gật đầu.

Long Thiên Ấn khẽ thở dài.

"Khổ cho đám thanh niên các người. Nếu không phải có ma tộc, ông nội đã có thể làm chủ hôn cho hai đứa. Phải đối xử tốt với người ta, lão già Thánh Nguyệt tính tình không dễ chọc."

Bàn về bối phận thì Thánh Nguyệt kỳ thực còn cao hơn Long Thiên Ấn một bậc, nhưng tu vi thì Long Thiên Ấn có Thần Ấn vương tọa mạnh hơn chút.

Long Hạo Thần liên tục gật đầu, nói.

"Ông nội, con có thể đi ngay được không?"

Long Thiên Ấn bực mình nói.

"Không được, nhớ vợ rồi không muốn ở bên ông nội lâu chút sao? Từ giờ trở đi con phải theo sát bên ông cho đến lúc ngày mai rời đi."

Nghe ông nội nói thế, Long Hạo Thần ổn định lại cảm xúc kích động.

"Ông nội, con…"

Long Thiên Ấn khoát tay.

"Ông hiểu. Lúc ông bằng tuổi con chẳng biết phản nghịch hơn gấp mấy lần, con đã làm tốt lắm. Nhưng con phải nhớ kỹ, ông nội ủng hộ con dựng lại Săn Ma Đoàn không có nghĩa là yên tâm an toàn của con. Con là cháu trai duy nhất của ông. Con không chỉ phải giữ mình an toàn vì Liên Minh, mà còn vì ông nội. Liên Minh mất đi con là mất đi một cánh tay đắc lực. Ông nội mất con là mất đi người thân. Con hiểu chưa?"

Long Hạo Thần im lặng, chậm rãi tiến lên một bước, ôm chặt Long Thiên Ấn.

Long Thiên Ấn bật cười. Bao năm nay đây là lần đầu tiên ông phát ra nụ cười vui vẻ nhất. Ông biết bắt đầu từ bây giờ, mình thật sự có cháu nội.

Chính như Long Thiên Ấn phán đoán, sau khi trời sáng, ma tộc không phát động công kích. Nhưng đại doanh ma tộc nhanh chóng điều động. Quân đoàn Thần Hoàng bị trọng thương rõ ràng lui vào trong, chăm sóc thương binh.

Đương nhiên ba cấm chú đối với đại quân ma tộc không phải không có chỗ tốt. Ít nhất thì những thi thể không hóa thành tro bụi có thể làm thực vật. Cả đại quân ma tộc dùng bữa ăn cao cấp nhất, lấy binh sĩ quân đoàn Thần Hoàng làm nguyên liệu.

Bởi vì Tát Mễ Cơ Nạp bị trọng thương nên dung nhập vào Trụ Ma Thần, bế quan tu luyện. Quyền chỉ huy đại doanh ma tộc rốt cuộc rơi vào tay Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất.

Nhưng lúc này Hoa Lợi Phất ngược lại không dám chèn ép thực lực Ác ma tộc, cho nên không lập tức phát động chiến tranh. Một là bởi vì mới có thực vật bổ sung, quan trọng hơn là hiện giờ Ác ma tộc đang suy yếu.

Tát Mễ Cơ Nạp điều động lực lượng căn nguyên của toàn tộc phát ra một kích khủng khiếp, khiến tộc nhân Ác Ma tộc đều bị suy yếu rất nhiều. Không quân của ma tộc gần như đều do Ác Ma tộc tổ thành. Dưới tình huống này thì sao có thể chiến đấu với Ngự Long Quan được?

Đánh một trận với Long Thiên Ấn, Long Hạo Thần khiến Hoa Lợi Phất nhận ra sự cường đại và căn cơ của nhân loại, dĩ nhiên gã sẽ không làm liều. Ít ra phải nghỉ ngơi hồi phục một đoạn thời gian mới bắt đầu phát động chiến tranh.

Ngày hôm sau, khi màn đêm lần nữa giáng xuống, hai bóng người lặng lẽ rời khỏi Ngự Long Quan, nhắm một phương hướng, giữa đêm gió tuyết thẳng đến phương nam.

Dù là Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp hoặc Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất đều không biết, Thánh kỵ sĩ trưởng Kỵ Sĩ Thánh Điện đem đến "kinh hỉ" cho chúng đã rời đi. Bây giờ Ngự Long Quan chỉ có một vị Thần Ấn kỵ sĩ Long Thiên Ấn trấn giữ.

Đương nhiên lá bài chân chính của Kỵ Sĩ Thánh Điện không phải là Long Hạo Thần! Long Thiên Ấn có gan dùng trận thế như vậy đối đầu với đại quân ma tộc đương nhiên là có chỗ dựa.

Rời khỏi Kỵ Sĩ Thánh Điện, Long Hạo Thần và Hàn Vũ có loại cảm giác chim cất cánh tự do trên trời cao, rốt cuộc có thể dựng lại đội. Long Hạo Thần hiểu rõ, tuy mặt ngoài ông nội nói là cho mình làm nhiệm vụ, kỳ thực Long Thiên Ấn không kiểm tra trị số công huân hiện tại của hắn. Chính là nói, hắn ở mỗi tòa hùng quan có lấy lấy được một trăm vạn công huân hay không cũng sẽ chẳng có người kiểm tra.

Thế nên sau khi rời đi Ngự Long Quan họ tương đương với hoàn thành nhiệm vụ hội hợp đồng bạn!

Mọi người tách ra đã hơn một năm rưỡi, nhớ nhau hơn bất cứ thứ gì. Huống chi quan ải thứ nhất họ đến chính là Khu Ma quan có Thích Khách Thánh Điện, Thải Nhi đang ở đó!

Long Hạo Thần rõ ràng cảm giác được tim mình không thể bình tĩnh. Cảm giác mãnh liệt hưng phấn thậm chí thúc đẩy linh lực trong người hắn xuất hiện dao động bất quy tắc, có chút ảnh hưởng hiệu suất hấp thu Quang nguyên tố bên ngoài.

Nhưng hắn thật khó khống chế cảm xúc của mình.

Thải Nhi, cô có khỏe không? Một năm rưỡi rồi, cô có nhớ lại gì không? Cô có nhớ tôi không? Vừa nghĩ tới những điều này là Long Hạo Thần chỉ hận mình không mọc thêm nhiều cánh, nhanh chóng bay tới bên cạnh Thải Nhi.

Họ rời khỏi Ngự Long Quan, tuy rằng đi phía nam hướng Khu Ma quan nhưng trước tiên đi về tây nam, do đó vào trong nội bộ Liên Minh Thánh Điện. Dù sao đại quân ma tộc bên ngoài như hổ rình mồi, họ không muốn gặp rắc rối. Sau khi tiến vào nội bộ Liên Minh Thánh Điện, có Ngự Ma sơn mạch địa thế hiểm trở, họ có thể tập trung hết sức chạy đi, dùng tốc độ nhanh nhất hướng tới Khu Ma quan.

Sức Tinh Vương chở hai người không thành vấn đề, huống chi bản thân Hàn Vũ cũng là thể chất quang minh, nội linh lực bẩm sinh cao tới tám mươi. Thế nên Tinh Vương thân thiện với y chỉ thua Long Hạo Thần. Trong tình trạng Long Hạo Thần bổ sung linh lực cho nó, Tinh Vương dùng tốc độ nhanh nhất bay hướng Khu Ma quan.

Khu Ma quan.

Thánh chiến đã tiến hành một năm rưỡi, chiến đấu ngày càng thảm khốc. Trong Lục Đại Thánh Điện, chống đỡ thế công của ma tộc gian khổ nhất là bên Trấn Nam quan, thứ hai là Khu Ma quan.

Mỗi một cửa ải của nhân loại đều là một tòa thánh điện trấn giữ. Thích Khách Thánh Điện và Kỵ Sĩ Thánh Điện so sánh với nhau thì thực lực tổng thể tuy cách biệt chút, nhưng chênh lệch không lớn lắm. Thế nên Khu Ma quan chống cự khó khăn là bởi vì chức nghiệp.

Tuy lúc kỵ sĩ thủ thành không thể dùng tọa kỵ, nhưng dù sao họ là chiến sĩ trọng giáp, xuống chiến mã cũng là trọng bộ binh, thủ ở đầu tường tựa như vách tường bằng đồng.

Thích khách lại không được. Bàn về lực công kích, thích khách vượt xa kỵ sĩ, nhưng bàn về phòng ngự thì họ thua xa kỵ sĩ rất nhiều. Thích khách am hiểu ẩn nấp, ám sát, lẻn vào kẻ địch hàng vạn chỉ cắt đầu thượng tướng. Tấn công và phòng ngự là điểm yếu của họ, đặc biệt là loại thủ thành chiến.

Thế nên trong trận chiến tranh này, Thích Khách Thánh Điện có thể nói là tổn thất thảm trọng. Nếu không phải có Quang Diệu Thiên Sứ kỵ sĩ đoàn ở trong Khu Ma quan, chỉ sợ Khu Ma quan đã sớm bị công phá vài lần. Kỵ Sĩ Thánh Điện giúp đỡ rất lớn cho Thích Khách Thánh Điện. Nhưng thánh chiến dù sao là cùng phát động ở sáu quan ải, mỗi một thánh điện phải trước hoàn thành nhiệm vụ phòng ngự của mình mới có sức đi giúp thánh điện khác.

Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần của ma tộc, ma thần và chủng tộc xếp ba hạng đầu đều không xuất hiện trong thánh chiến. Mà xếp hạng bốn Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp, xếp hạng sáu Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất đều ở bên Ngự Long Quan. Kỵ Sĩ Thánh Điện gánh vác áp lực lớn như vậy, muốn giúp Thích Khách Thánh Điện thì là có lòng mà không đủ sức!

Một năm rưỡi này, chỉ riêng lãnh đạo Thích Khách Thánh Điện đã có một phần ba chết trận sa trường. Thuộc hạ của Thánh Nguyệt hầu như ai cũng bị thương. Một số tiền bối cường giả của Thích Khách Thánh Điện cùng nhau tham gia chiến trường, liều mạng với kẻ địch. Gần như mỗi lần đánh đuổi thế công của ma tộc là Thích Khách Thánh Điện sẽ trả cái giá cực đắt.

Lúc này điện chủ Thích Khách Thánh Điện Thánh Nguyệt đứng trên đầu tường Khu Ma quan. Khu Ma quan cũng là nơi hiểm yếu, so sánh với Ngự Long Quan thì ưu thế ở chỗ không lo mặt sau. Có Ngự Ma sơn mạch tồn tại, không sợ bị ma tộc bao vây, chỉ cần chặn thế công một hướng của đại quân ma tộc là đủ rồi. Nhưng so với Ngự Long Quan thì chỗ hiểm yếu thua chút, bên ngoài không có thời tiết khắc nghiệt ảnh hưởng ma tộc. Cùng lúc đó, Khu Ma quan không có tường thành cao tới hai trăm mét.

Đầu tường Khu Ma quan, đã không thấy tất cả lỗ châu mai, chiến tranh không ngừng hủy đi chúng. Ma pháp sư có thể ở trên thành phóng ra ma pháp đã không tới năm mươi người, đây là lực lượng ma pháp cuối cùng của Khu Ma quan. Gần như tất cả cường giả Thích Khách Thánh Điện đều ở trên đầu tường Khu Ma quan chống địch. Bọn họ không biết mình có thể kháng cự được bao lâu, may mắn Khu Ma quan bị thương nghiêm trọng nhưng ma tộc tấn công họ cũng không tránh thoát. Nửa năm nay tần suất tấn công không nhiều như trước.

Lúc này Thải Nhi đứng ở đầu tường Khu Ma quan, mặc đồ đen, không mang giáp, hai mắt lạnh lùng không gợn sóng, một năm rưỡi đã qua, giờ cô là cô gái trưởng thành. Dáng người càng thêm thon thả cân xứng, tất cả ưu điểm có trên người con gái thì cô đều có.

So với lúc ban đầu chia tay với đám Long Hạo Thần, bây giờ Thải Nhi thêm vài phần lạnh lùng. Tuy không còn thua xa lúc mất trí nhớ, nhưng ít ra trên chiến trường chém giết không khiến cô thấy sợ hãi.

Thánh Linh Tâm đứng bên cạnh Thánh Nguyệt, sắc mặt trắng bệch, cánh tay phải bao lớp vải dày cộm. Tại Khu Ma quan thậm chí không có một vị mục sư, chỉ có thể nhờ vào các thầy thuốc trị thương, có thể tưởng tượng trình độ nghiêm trọng.

"Ông cố, để con đi đi?" Thải Nhi đột nhiên nói với Thánh Nguyệt đứng bên cạnh.

Ma tộc đã tấn công lên đầu tường, hai bên đang tiến vào trận đấu tay đôi thảm khốc nhất. Do đó có thể thấy, bây giờ lực phòng ngự của Khu Ma quan thật sự là thấp đến cực điểm. Nếu không dựa vào nơi hiểm yếu, sao có thể bị kẻ địch leo lên đầu tường?

Ma tộc công kích Khu Ma quan chủ lực là Cuồng Ma, Song Đầu Ma Thứu, Hỏa Diễm Ma Khôi, Lang Ma, biển Song Đao Ma và Ma Nhãn Thuật Sĩ tổ thành.

Trong tổ hợp này tuy cường giả không nhiều bằng bên Ngự Long Quan nhưng chiếm ưu thế ở chỗ số lượng khổng lồ. Cũng bởi vì quá nhiều nên có đủ thi thể làm thức ăn.

Trong số đó, Cuồng Ma và Song Đầu Ma Thứu hợp thành không quân, Lang Ma dẫn theo Song Đao Ma xông lên trước. Hỏa Diễm Ma Khôi thì cùng với Ma Nhãn Thuật Sĩ công kích ở hậu phương.

Trái lại bên Thích Khách Thánh Điện là thích khách, chiến sĩ, kỵ sĩ pha trộn lại. Kỵ sĩ và chiến sĩ ở đằng trước, thích khách dốc sức tàn sát.

Nhưng thời gian dài thánh chiến, rất nhiều ma pháp sư và mục sư bị kẻ địch ưu tiên giết chết, khiến các tướng sĩ Khu Ma quan ngăn chặn thế công của ma tộc cực kỳ khó khăn. Đặc biệt là công kích của Ma Nhãn Thuật Sĩ và Hỏa Diễm Ma Khôi, đem đến tổn thương cực lớn cho chiến sĩ cấp bậc thấp. Vì thế mà Thích Khách Thánh Điện không biết bao nhiêu lần tổ chức đội cảm tử, chuyên môn tìm giết chúng. Nhưng ma thần phụ trách chỉ huy chiến trường bên này không dễ đối phó, sớm chuẩn bị tốt kế hoạch, chuyên môn tổ chức một đội do cường giả các tộc hợp thành giải quyết đội cảm tử.

Giống như Ngự Long Quan, cường giả cấp chín hai bên đều không dễ dàng tham gia chiến đấu, khắc chế uy hiếp lẫn nhau. Nhưng trận thánh chiến khốc liệt này khiến Khu Ma quan như muối bỏ biển, đang đến hồi tan vỡ.

Ma Thần Hoàng ra lệnh đại quân ma tộc đánh lâu dài, không ngừng tiêu hao lực lượng nhân loại tích lũy, không được dễ dàng xâm nhập lãnh địa Liên Minh Thánh Điện. Là bởi vì y không muốn thế giới nhân loại bị phá hủy hoàn toàn. Nhưng cái này không ảnh hưởng ma tộc hủy đi quan ải, sát thương quân đội nhân loại. So với đem tộc nhân của mình làm thực vật, hiển nhiên ma tộc càng thích ăn nhân loại hơn.

Thánh Nguyệt gật đầu với Thải Nhi.

"Chú ý an toàn."

"Dạ." Thải Nhi ừ một tiếng, thân hình chợt lóe, từ tầng hai Khu Ma quan rơi hướng chiến trường.

Trải qua thời gian dài như vậy, cô sớm thích ứng mọi thứ nơi đây, cũng quen rất nhiều chuyện sau khi mất trí nhớ.

Ánh sáng đen rạch chân trời, khí thế lạnh lẽo khiến nhiệt độ chớp mắt giảm vài bậc.

Thải Nhi toàn thân đồ đen, tóc tím tung bay, Lưỡi Hái Tử Thần lặng lẽ xuất hiện trong bàn tay nàng. Ánh sáng đen âm u phát ra từ Lưỡi Hái Tử Thần. Nàng vừa rơi xuống, một lưỡi dao đen to lớn chém ra ngoài.

Song Đao Ma đang điên cuồng leo lên Khu Ma quan bỗng chốc như lúa bị cắt ngã rạp một đống. Chúng nó chạm vào lưỡi dao đen thì thân thể liền chia lìa, sát khí đậm đặc bỗng lan tràn. Lưỡi Hái Tử Thần tới đâu là ma tộc cấp thấp biến thành tro bụi.

Thải Nhi thức tỉnh thể chất Thần Quyến Giả khác với Long Hạo Thần rất nhiều. Long Hạo Thần là Thần Quyến Giả con trai quang minh, hắn thức tỉnh được lợi chủ yếu là tăng lên mọi mặt, bao gồm được Quang Minh Nữ Thần ban phước lành, lực thân thiết với Quang nguyên tố, tố chất bản thân thăng hoa, vân và vân vân. Mà Thải Nhi thì không giống nhau. Sau khi Thải Nhi thức tỉnh thể chất Thần Quyến Giả, lợi ích lớn nhất là Luân Hồi kiếm biến thành Lưỡi Hái Tử Thần.

Thuở nhỏ nàng đã dung hợp với Luân Hồi kiếm, trải qua không biết bao nhiêu thống khổ, tôi luyện mới dần dung hợp với thần khí này. Có thể nói là cả quá trình tu luyện của Thải Nhi. Cho nên độ phù hợp của nàng và Luân Hồi vượt xa Long Hạo Thần với mấy thần khí của hắn rất nhiều.

Bản thân tăng phúc thì Thải Nhi thức tỉnh không bằng Long Hạo Thần. Nhưng về thần khí thì Long Hạo Thần thua xa nàng.

Nhẹ nhàng đáp xuống đầu tường bị máu tươi nhuộm thành đỏ sẫm, mái tóc tím của Thải Nhi không gió tự bay. Sau khi mất trí nhớ, nàng bớt đi khí thế lạnh lẽo khiến người sợ hãi. Nhưng mỗi khi nàng chân chính triệu hoán ra Lưỡi Hái Tử Thần của mình, khí chất này sẽ tùy theo trở lại.

Sát khí như thực chất bộc phát từ người Thải Nhi. Dù là ma tộc hay cường giả bên ta, cảm nhận được khí lạnh này đều bất giác lùi lại. Lấy Thải Nhi làm trung tâm liền xuất hiện đất trống đường kính vài chục mét.

Khuôn mặt tuyệt trần không có biểu tình, đôi mắt long lanh tràn ngập sát ý vô tận.

Đoạn thời gian mới trở lại Khu Ma quan, Thải Nhi khá là bài xích chém giết. Dù sao thì sau khi mất trí nhớ, tâm tính của nàng chỉ là một thiếu nữ, đâu dễ chấp nhận giết chóc? Dù bị Lưỡi Hái Tử Thần ảnh hưởng, nhưng sâu trong thâm tâm nàng vẫn cực kỳ kháng cự.

Vì vậy mà Thánh Nguyệt cố ý để nàng ở lại thương binh doanh trong Khu Ma quan một đoạn thời gian. Mỗi ngày sau khi tu luyện xong, ông sẽ để nàng giúp đỡ một ít công tác đơn giản trong thương binh doanh.

Ở đó, Thải Nhi nhìn đến rất nhiều địa ngục trần gian. Nàng vĩnh viễn không quên lần đầu vào thương binh doanh, trông thấy một binh sĩ mất hai chân và một tay dùng cánh tay còn lại cầm dao găm đâm vào ngực mình. Gã có một lá thư di chúc, Thải Nhi tự tay đưa thư cho Thánh Nguyệt.

Di chúc viết:

Nữu Nữu, Đậu Đậu, cha yêu các con, nhưng cha không thể cùng các con nữa. Ma tộc đáng chết, định chiếm đoạt quê hương chúng ta, cha và các bạn dùng sinh mạng của mình bảo vệ Liên Minh chúng ta. Liên Minh là nhà của mọi người, cha chết cũng có ý nghĩa. Nhưng cha thật không nỡ xa các con, cha rất muốn lần nữa nhìn các con và mẹ! Thật muốn giống như trước đây, để các con ngồi trên đùi cha, ôm các con, hôn khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của các con. Nhìn các con cười xấu xa chùi nước mũi vào mặt cha. Cha thật nhớ các con, nhưng cha thật sự không thể chống đỡ được nữa. Hãy nghe lời mẹ, tiền trợ cấp của cha chắc cũng đủ nuôi các con khôn lớn. Các con phải nhớ, cha chết là vì chiến đấu cho Liên Minh, chiến đấu vì nhân loại chúng ta. Cha hy vọng có thể trở thành niềm kiêu hãnh của các con. Nếu có một ngày Liên Minh cần các con, vậy cha hy vọng các con cũng sẽ cầm lấy vũ khí, dũng cảm đứng trên đầu tường Khu Ma quan cùng nhau chống giặc ngoại xâm.

__Vĩnh viễn yêu các con, cha.

Khi xem xong di chúc, Thải Nhi ngây như phỗng lâu tới cả tiếng đồng hồ. Từ đó về sau, nỗi sợ trong mắt và đáy lòng nàng biến mất. Trong thương binh doanh, nàng không sợ dơ bẩn, không sợ mệt, dốc hết sức chăm sóc thương binh, mãi đến tròn ba tháng thời gian.

Ba tháng sau, Thánh Nguyệt gặp Thải Nhi, trong tay ông cầm lá di chúc kia. Ông nói cho Thải Nhi biết đã phát tiền trợ cấp, di chúc cũng còn nguyên trả lại.

Giây phút đó, Thải Nhi nhào vào ngực ông cố, khóc không thành tiếng.

Thánh Nguyệt chỉ bình tĩnh nói cho nàng, một binh sĩ bình thường đều biết dùng máu và sinh mệnh của mình bảo vệ lãnh thổ nhân loại, vì bảo vệ nhà mình mà trả giá sinh mệnh quý báu, vì không liên lụy Liên Minh mà chọn tự sát. Làm Luân Hồi Thánh Nữ, nàng có thiên phú như vậy sẽ chỉ đứng trong thương binh doanh thôi sao?

Giết chết một kẻ địch ý nghĩa giảm bớt một lần tấn công, nghĩa là giảm đi tử vong và tổn thương. Nàng nên đem sức mạnh của mình vào chiến trường. Ma tộc không rút lui thì bi kịch sẽ không kết thúc.

Khi Thải Nhi lần nữa đứng trên đầu tường Khu Ma quan, nỗi sợ trong lòng nàng đã hoàn toàn biến thành hận thù ma tộc. Lưỡi Hái Tử Thần sát khí cuối cùng lần nữa giáng thế.

Bóng dáng tựa như tia chớp đen gạt ngang ra, tới đâu là rất nhiều binh chủng ma tộc cấp thấp sẽ tan nát.

Thải Nhi tựa như hồn ma hắc ám, chỗ nào nhiều kẻ địch, tình trạng nguy ngập nhất thì nàng sẽ xuất hiện tại đó. Lưỡi Hái Tử Thần đánh đâu thắng đó, không biết có bao nhiêu cường giả ma tộc chết dưới thần khí của nàng.

*Keng!*

Lưỡi Hái Tử Thần quét ngang, đánh bật ra một tia chớp sắc ám kim. Rốt cuộc Thải Nhi tạm dừng lại, trông thấy là một Cuồng Ma cường đại toàn thân tỏa ánh sáng ám kim.

Cuồng Ma này tu vi ít nhất là cấp bảy, trường mâu tia chớp chĩa hướng Thải Nhi, quanh thân lượn lờ tia điện, đôi cánh sau lưng vỗ đập bay bềnh bồng trên không trung cách đầu tường Khu Ma quan không xa.

Đáy mắt Thải Nhi xẹt qua tia sáng lạnh, ngay sau đó nàng bỗng dưng biến mất. Nguồn truyện:

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc