Thái Tử Dục Quốc

Chương 7 - Chương 7

Trước Sau

break
Chương 7: Thái tử đến an ủi khu vực chịu thiên tai, bị nạn dân hãm hiếp tập thể, bụng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ như có thai.

editor: Máy chủ

Vào ban đêm, Vụ Linh triệu Phi Mông đến ngự thư phòng.

“Bệ hạ… chuyện này có phải quá sớm với thái tử không?” Nghe xong lời của Vụ Linh, Phi Mông hơi kinh ngạc, giọng điệu không tránh khỏi đầy lo lắng.

Hắn lo lắng không phải vì thiên vị Vụ Tuyên mà là những điều mà Vụ Linh nói ra quả thực nằm ngoài dự đoán của Phi Mông.

Gần đây phía đông Dục quốc bị lũ lụt, rất may là các quan chức địa phương đã xoay xở kịp thời không gây ra nhiều thiệt hại quá lớn, tuy nhiên hoàng tộc cũng cần ra ngoài chia buồn cùng các nạn dân. Phương thức an ủi đương nhiên là an ủi thân thể họ. Có rất nhiều nạn dân, Phi Mông sợ rằng Vụ Tuyên sẽ không chịu nổi.

“Sao vậy…” Vụ Linh mỉm cười, “Tuyên nhi sớm muộn gì cũng sẽ làm việc này, đúng lúc xảy ra thiên tai, hãy để nó đi đi. Đây là cơ hội hiếm có, đâu phải lúc nào cũng có thiên tai đâu.”

“Thần hiểu. Nhưng đây là lần đầu tiên Thái tử đến vùng thiên tai, có nên cử người theo bên cạnh chỉ dẫn không?”, Phi Mông hỏi.

“Đừng lo lắng, đương nhiên sẽ có thân vương đi cùng, ám vệ cũng đi theo.” Vụ Linh cầm thìa uống thuốc bổ do Chương thái y đưa tới, chậm rãi nói.

“Ngươi quay về nói với Tuyên nhi đi, ngày mốt lên đường.”

Phi Mông nhận lệnh lui xuống, đi đến ngự thiện phòng bưng một chén thuốc bổ sau đó mới đến phòng ngủ của thái tử.

Nếu đã đi, thì phải bồi bổ cho Vụ Tuyên thật tốt. Tuy rằng Hoàng tộc phương diện này có năng lực khôi phục rất mạnh, nhưng Phi Mông vẫn là có chút lo lắng.

Vụ Tuyên ở bên ngoài nghe được tin tức cũng rất vui vẻ, cậu rất ít khi ra khỏi hoàng cung, huống chi lần này đi tới một nơi bên ngoài đế đô, cho nên trong lòng tràn đầy chờ mong.

Cậu vỗ vỗ vai Phi Mông, nói: “Đáng tiếc lão sư không thể đi cùng em được.”

Phi Mông dở khóc dở cười lau khóe miệng dính nước thuốc của Vụ Tuyên, hắn cũng không thể lúc nào cũng nuông chiều Vụ Tuyên, nên cứ để cậu tự mình ra ngoài thử xem, hắn không muốn bồi dưỡng ra một hoàng đế chỉ biết dựa vào lão sư của mình.

Ngày mốt vừa đến, Vụ Tuyên tràn đầy mong đợi rời kinh đô. Đi đến khu vực thiên tai, nghe nói thái tử sắp tới, nạn dân đều đang chờ trong quan phủ.

Vụ Tuyên cùng mấy vị thân vương trên người đều mặc nhiều lớp y phục, bọn họ xuống xe ngựa tiến vào phủ, bắt đầu lần lượt cởi bỏ từng kiện y phục. Mỗi món được cởi ra sẽ đưa cho các nạn dân như một món quà của hoàng gia.

Đồ đạc trong đại sảnh đều đã được dọn dẹp sạch sẽ, trong sảnh chỉ kê một vài chiếc giường. Sau khi cởi trần, Vụ Tuyên ngồi trên giường, khẽ mỉm cười nói: “Hoàng thượng nhân từ, sau khi biết được ở đây gặp thiên tai, đã phái bổn cung cùng vài vị thân vương đến chia buồn. Như vậy… để bổn cung dùng thân thể này an ủi mọi người đi.”

Có nạn dân lá gan lớn nghe xong liền cởi quần đi đến chỗ thái tử da mỏng thịt mềm để lộ một con cặ© thô đen.

Vụ Tuyên mỉm cười nhìn hắn, không chút ghét bỏ cầm lấy con cặ© này mở mυ"ŧ lên. Cái lưỡi trơn mượt liếʍ trên thân cặ© và quy đầu, răng nanh thỉnh thoảng cọ nhẹ cặ© bự, bên tai vang lên tiếng thở dốc ngọt ngào của Thái tử, nạn dân rất nhanh không thể chịu đựng nổi, con cặ© run lên bắn thẳng vào miệng Thái tử.

tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo khóe miệng Vụ Tuyên chảy ra, từng dòng rơi xuống người cậu, trông rất đẹp và ngon miệng. Đám đông đột nhiên sôi trào, nhóm nạn dân phía trước lập tức chạy tới bên cạnh Vụ Tuyên tạo thành một vòng tròn.

Thật tuyệt vời… lần đầu tiên cậu nhìn thấy nhiều cặ© như vậy.

Những con cặ© lớn nhỏ khác nhau tập trung quanh người, Vụ Tuyên nuốt nước bọt, mặt đỏ bừng vì hưng phấn. Cậu dùng lưỡi liếʍ qua hết một lượt tất cả con cặ©, sau đó ngẫu nhiên chọn một cây cho vào miệng liếʍ láp, đồng thời dùng hai tay nắm lấy hai con cặ© khác tuốt lên xuống.

Mùi tanh của con cặ© và tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong miệng cậu truyền đến, Vụ Tuyên thích thú liếʍ cặ© trong miệng, dưới những cái nhìn chăm chú của mọi người hai đầu vυ" cũng cương cứng lên, lỗ l*и dưới thân bắt đầu tiết ra dâm thủy, trong cơ thể Vụ Tuyên đang mong chờ những kɧoáı ©ảʍ mà những con cặ© này đem lại.



“Ưm… có, có thể chơi đùa cơ thể của ta… hừm… Đến liếʍ núm vυ" một chút đi… ưm… cái l*и nhỏ cũng muốn có người chạm vào…” Vụ Tuyên vừa mυ"ŧ cặ© vừa nói với những nạn dân xung quanh. Cậu cố tình ưỡn ngực về phía trước để cặp vυ" nổi rõ hơn, đồng thời dang rộng hai chân ra phơi bày l*и non ướt át trước mặt mọi người.

Vụ Tuyên nghe thấy có người nuốt nước miếng, sau đó liền có mấy cái tay đi qua nhào nặn đầu vυ" mẫn cảm, hết lần này tới lần khác cặp vυ" bị bóp đến biến dạng. Lại có hai tay đang vuốt ve cái l*и nhỏ ướt át, chủ nhân nó như đã đạt được thỏa thuận, một người xoa nắn hột le đang sưng tấy, còn người kia thì cho ngón tay vào trong lỗ l*и mà đào móc xung quanh. cặ© nhỏ của cậu cũng có người vuốt ve quy đầu, lỗ ŧıểυ, hai khỏa tinh hoàn cũng không được buông tha mà được khám phá từng chút một.

“Ừm… chính là như vậy… a… hãy bắn vào nơi các ngươi muốn… aaa…” Đã có người xuất tinh trên mặt cậu, Vụ Tuyên lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt cậu, thỏa mãn nói.

“Ưm a…!” Vụ Tuyên lại đột nhiên hét lên. Ai đó nhấc cao chân cậu, mυ"ŧ liếʍ ngón chân trắng nõn. Bàn chân tê ngứa, lần đầu tiên Vụ Tuyên bị người liếʍ chân, lập tức hưng phấn rêи ɾỉ.

Các thân vương bên kia cũng ở trong cảnh tương tự. Không tranh giành trải nghiệm cơ thể của Thái tử trước, các nạn dân vây quanh nhóm thân vương, những nạn dân nóng vội đã bắt đầu ôm lấy thân vương mà đ*t.

“A a… A… Ưm… Thật lớn…”

“A… Ừm a——! Hai cái con cặ© đều cắm vào lỗ l*и rồi… A a… Hô… đ*t vào… A a…”

Tiếng rêи ɾỉ như vậy kéo dài không dứt, Vụ Tuyên cũng không còn thỏa mãn với vuốt ve nữa. Cậu lộ ra vẻ trống rỗng, nằm ở trên giường rêи ɾỉ: “Ưm… Xin mọi người dùng con cặ© đ*t sâu vào l*и non và mông của ta… Để bổn cung dùng l*и hầu hạ mọi người…”

Dân chúng Dục quốc sẽ không tranh giành ai là người đ*t Thái tử trước, ngược lại mà sẽ trở nên hòa hợp để mọi người đều có thể được đυ. Thái tử. Dù sao thì Thái tử cũng sẽ ở đây vài ngày, nếu hôm nay không được đυ. thì ngày mai sẽ sẽ đến.

Một người đàn ông cao lớn trông như một tên lưu manh bế Thái tử lên, mình thì nằm ở dưới thân Thái tử, tách ra mông thịt trắng nõn, đ*t mạnh con cặ© vào lỗ đít ẩm ướt mềm mại.

“A a… Ưm… Mông cắn cặ© lớn… A…” Vụ tuyên vặn vẹo thân thể, làm cho lỗ đít chà xát con cặ©, một bên phát ra tiếng kêu da^ʍ đãиɠ.

“Lão tử thích đυ. lỗ đít, lão tử muốn đυ. lỗ đít của Thái tử, còn cái l*и dâm kia các ngươi tự phân chia.” Lưu manh nhướng mày, hung hăng nắc mạnh thắt lưng và mông, đẩy con cặ© của mình vào sâu trong ruột hết lần này đến lần khác.

“Ô a… Ưm… ! A! Đến đ*t l*и dâm của bản cung đi… A… A a…” Vụ Tuyên phóng đãng kêu lên, mời gọi mọi người đến chơi mình.

“Mẹ kiếp! Thái tử con mẹ nó thật lẳng lơ!” Có người xoa xoa tay, lập tức nâng hai chân của Vụ Tuyên lên, cắm cây cặ© bự vào trong lỗ l*и ẩm ướt, bắt đầu mãnh liệt đ*t vào.

“Aaa…!” Thân thể Vụ Tuyên run lên, có chút kích động. Đây là lần đầu tiên cậu được đυ. l*и và lỗ đít cung một lúc.

“Ưm… A a… thật lớn… A… nhồi đầy rồi… A a… Dâm thủy đều bị chặn trong đó… A…” Vụ Tuyên liếʍ liếʍ môi, hai mắt mê ly nói. Cảm giác hai con cặ© đâm xuyên qua vách thịt đưa đẩy khiến Vụ Tuyên cảm thấy rất mới lạ, điểm mẫn cảm trong hai lỗ nhỏ đồng thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Vụ Tuyên gần như sướиɠ phát điên.

Có nhiều con cặ© như vậy mà chỉ có hai cái lỗ, nên càng có nhiều người dùng chúng chọc vào lòng bàn chân, chà xát ở ngực, eo, đùi của Vụ Tuyên.

“Hừ a a… thật sảng khoái… a…” Vụ Tuyên cao giọng rêи ɾỉ, toàn thân bởi vì nứng mà đỏ lên, lỗ l*и cùng lỗ đít không nhịn được co rút lại.

Hai người đυ. cậu bị mυ"ŧ cho sướиɠ ngất, tước vũ khí đầu hàng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đục ngầu lập tức bắn sâu vách thịt.

“A a… Bắn tinh rồi… A… Hô a… Ưm… Bắn ở bên trong đi… A a… Bổn cung thích…” Thịt l*и mềm mại bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun đến hai chân mềm nhũn.

Hoàng tộc tuy có lỗ l*и và tử ©υиɠ, có thể sinh con, nhưng dù sao cũng không phải là thân thể của phụ nữ, xuất tinh trong hoa huyệt cũng không phải là có thể mang thai. Trước khi ân ái, hoàng tộc phải uống thuốc tổ truyền để lại mới có thể thụ thai được. Vì vậy, Vụ Tuyên không lo mình sẽ mang thai giống như người dân nơi đây.

“Ưm a… Còn chưa đủ… Á… l*и nhỏ còn muốn… A a…” Phi Mông đã cho Vụ Tuyên uống thuốc bổ với đoàn tụ lộ trước khi lên đường, khiến Vụ Tuyên lúc này chưa thấy thỏa mãn. Hai người đυ. cậu một lúc thì đã bắn tinh, cậu còn chưa kịp sướиɠ, may mà có thật nhiều cặ© xung quanh.

Lần này không cần Vụ Tuyên nói thêm gì nữa, lập tức có người cắm cặ© vào trong lỗ l*и và lỗ đít đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm cho nhớp nháp.



“Thái tử so với vợ ta còn da^ʍ đãиɠ hơn nhiều.” Có người nói.

“Đúng vậy, thanh âm rên lên cũng rất dễ nghe, con cặ© của ta cứng đến không chịu được, chỉ chờ để đυ. thái tử.”

“Có vẻ như thái tử sẽ là một hoàng đế tốt trong tương lai.”

“Đúng vậy, hoàng đế Dục quốc không thích đυ. là không được.”

“Haa, thái tử thế này chính là phi thường thích bị người ta đυ.. Ngươi xem này dâm thủy chảy ra thật nhiều… chậc chậc.”

Những nạn dân xung quanh bàn tán rất nhiều, những ô ngôn uế ngữ đó đều lọt vào tai Vụ Tuyên.

“A… l*и nhỏ lại được ăn cặ© bự… A a… Ô… A a…” Vụ Tuyên cười cười. Những lời này thực sự khiến cậu đỏ mặt tai hồng, nhưng chúng đều là sự thật.

Vụ Tuyên thân thể bị hai người đ*t như nhào bột nhích tới nhích lui, cậu sướиɠ đến nổi muốn cuộn tròn ngón chân, nhưng ngón chân lại bị người ta ngậm trong miệng.

Có người chờ đợi đến sốt ruột, đột nhiên chĩa con cặ© vào vυ" của Vụ Tuyên, dùng quy đầu ma xát núm vυ", rồi nghiền nát chúng.

“Ô a… Núm vυ"… Ưm… A… thật thích… A a…” Vụ Tuyên hét to lên, nước miếng theo khóe miệng chảy ra, hòa cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính đầy trên mặt.

“Thái tử có thích không?” Có người cười hỏi.

Vụ Tuyên nứng đến không biết hắn đang hỏi cái gì, nhưng vẫn trả lời: “A a… Thích… Ưm… Thích cặ©… đ*t l*и thật thoải mái… A…”

Những điểm nhạy cảm trong lỗ l*и và lỗ đít được đ*t mạnh. Đạo cụ khiêu dâm ma thuật mà Vụ Tuyên mang theo chẳng có ích lợi gì cả, vốn dĩ cậu cho rằng nạn dân có kỹ thuật làʍ t̠ìиɦ bình thường, có lẽ cần phải sử dụng đạo cụ tình thú mới có thể làm cho cậu cao trào, nhưng hiện tại xem ra cậu lo lắng thật thừa thãi.

“Ừm á! Ta sắp…Ta sắp phun… Ưm… Ô… a a a… phun… Bổn cung cao trào… a a…!” kɧoáı ©ảʍ chồng chất dâng lên, Vụ Tuyên khóc kêu, bị đ*t cho xuất tinh và phun nước ra cùng lúc.

Cái lỗ đít và cái lỗ l*и bủn rủn không được nghỉ ngơi, ngay sau đó đã nghênh đón một đợt làʍ t̠ìиɦ tiếp theo.

Vụ Tuyên cùng các thân vương lần lượt rêи ɾỉ, mà tai khu ban đầu trở nên tràn ngập cảnh xuân.

Càng ngày càng có nhiều người đến đ*t thái tử, Vụ Tuyên thân thể bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngay cả tóc cũng dính đầy dịch thể đục ngầu. Bụng nhỏ cũng bắt đầu phình to, như là có bầu. Bởi vì Vụ Tuyên khích lệ, mọi người đều thích bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào lỗ l*и và lỗ đít, không biết có bao nhiêu người đã đυ. hắn rồi. tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong bụng phồng to của Vụ Tuyên không ngừng rỉ ra từ lỗ l*и. Nhưng ngay sau đó có người lại bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào.

“A a… tϊиɧ ɖϊ©h͙ mọi người… Ưm… Đều ở trong bụng bổn cung… A a…” Vụ Tuyên sờ sờ bụng mình, rêи ɾỉ nói. Giọng của cậu đã khàn đặc đi

đυ. đến tận khuya, hoạt động ngày đầu tiên mới kết thúc. Những người không đυ. được với Thái tử và thân vương mất hứng trở về, chỉ đành chờ đến sớm ngày hôm sau.

Thị tòng giúp Vụ Tuyên vệ sinh sạch sẽ, vì trong bụng cậu có quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nên phải dùng hai vòi nước cắm vào lỗ l*и và lỗ đít của Vụ Tuyên xả nước vào trong đẩy hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra ngoài.

Khi nước đánh vào điểm nhạy cảm, làm cho Vụ Tuyên không biết đã cao trào bao nhiêu lần vẫn có thể tiếp tục cao trào tiếp.

Vất vả lắm mới vệ sinh xong thân thể, Vụ Tuyên bắt đầu ăn uống và uống thuốc bổ. Thuốc bổ của Chương thái y thực sự rất thần kỳ, cậu có thể chịu đựng được cảnh cưỡиɠ ɖâʍ tập thể mãnh liệt ngày hôm nay, là nhờ thuốc bổ này.

Nghỉ ngơi một lúc, Vụ Tuyên viết thư cho Vụ Linh: “Nhi thần tưởng chỉ có người trong triều mới làʍ t̠ìиɦ lợi hại như vậy. Không ngờ dân chúng làʍ t̠ìиɦ cũng rất tuyệt. Nhi thần bị người ta đ*t đến cao trào rất nhiều lần, con thật sự cảm thấy xấu hổ vì sự thiếu hiểu biết trước đây của mình.”

Viết thư xong, Vụ Tuyên lên giường nghỉ ngơi. Cậu nhớ lại dư vị nhóm dân chúng đυ. mình, nứng đến nổi ban đêm còn mơ thấy mình bị luân phiên cưỡng hiếp.
break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc