- Cha rất đau sao?
Nước mắt Lạc Anh rơi như mưa, dường như vì bị lột áo trên nên biểu cảm của nàng giống như đã bị tổn thương cực lớn, tay trái che vυ" lớn, tay phải cầm con cặ© của Mộ Dung Dược, hơi hé môi, đầu tiên là vươn lưỡi liếʍ quy đầu lớn của dươиɠ ѵậŧ, khi đầu lưỡi của nàng chạm vào mã mắt, nó lập tức có phản ứng, một dòng chất lỏng ướt át chảy ra từ đỉnh có vị tanh, được đầu lưỡi Lạc Anh đưa vào trong miệng.
- Ta hút chất lỏng ra rồi...
Lạc Anh ngẩng đầu nhìn Hà Man
- Cha ta sẽ không chết chứ?
Hà Man cười thầm trong lòng, ŧıểυ cô nương này thật ngây thơ, đúng là thú vị, hắn cười lắc đầu:
- Chưa được, phải chảy ra nhiều hơn nữa.
Lạc Anh dừng động tác bóp cặ© lớn của Mộ Dung Dược, nhỏ giọng hỏi.
- Vậy cần chảy bao nhiêu mới được?
Trong mắt Mộ Dung Dược lộ ra biểu tình thống khổ, hét to trong lòng: Mau để ta bắn vào miệng.
Bụng hắn tích tụ quá nhiều lửa nóng, giống như có ngàn vạn ngọn lửa đang đốt cháy cơ thể hắn.
Mộ Dung Dược bị xuân dược tra tấn phát điên rồi, lễ nghĩa liêm sỉ đã không còn lại gì, hắn vặn vẹo cơ thể cường tráng, cặ© lớn lúc lắc giữa hai chân lúc ẩn lúc hiện như muốn cọ vào cặp vυ" đẹp của nữ nhi, nhưng vì quá dùng sức nên đã khiến xích sắt trên người làm trầy da phần đùi và phần eo.
- Đương nhiên là cần rót đầy bụng ngươi.
Hoàng đế ngồi trên ghế thái sư cười nghiền ngẫm nói.
- Phải nuốt xuống sao?
- Đương nhiên.
- Sẽ chảy ra nhiều chất lỏng lắm sao?
Lạc Anh tò mò nhìn cặ© lớn của phụ thân, tò mò hỏi tiếp.
- Làm tiếp là biết.
Hoàng đế cười nói, trong lòng sung sướиɠ cười ha hả.
Lạc Anh lộ vẻ mặt khó hiểu, má của nàng đang bị con cặ© của phụ thân quất qua quất lại, quay đầu nhìn thấy sự khác thường của hắn, nàng hoảng sợ vội nói:
- Cha, người đau lắm sao? Xin lỗi, để con hút cho cha.
- Ưm,ưm...
Đáy mắt Mộ Dung Dược trợn ngược lên, gật đầu thật mạnh, miệng bị nhét đầu gỗ nên không thể ngậm lại, khoé miệng chảy nước bọt, hắn không để ý mình chật vật tới như vậy, chỉ biết dùng sức cố gắng để cặ© lớn dưới háng đụng chạm tới mặt của nữ nhi, như vậy hắn mới cảm thấy thoải mái hơn một chút. Khi miệng nhỏ của nàng chạm tới quy đầu, hắn dùng sức đẩy hông hận không thể nhét nguyên cây vào miệng nàng.
Cái lỗ nhỏ trên đỉnh đầu dươиɠ ѵậŧ của nam nhân đóng mở chảy những dòng dịch trắng, giống như nó biết hô hấp và chờ đợi nữ nhân tới hầu hạ nó.
Mộ Dung Dược hơi khép mắt, từ khóe mắt đến đuôi lông mày đều bị nhiễm tìиɧ ɖu͙©, cúi đầu nhìn chằm chằm thiếu nữ xinh đẹp đang liếʍ dươиɠ ѵậŧ của mình. Quy đầu đỏ đậm lúc ẩn lúc hiện trong cái miệng nhỏ nhắn của nàng, nước bọt trong suốt phủ kín môi đỏ, thỉnh thoảng lôi kéo ra sợi chỉ bạc dần tụ lại thành một dòng suối ở dưới cái cằm nhỏ xinh, rồi chậm rãi nhỏ giọt lên vυ" của nàng.
Nàng có đôi vai trắng tuyết, eo thon lả lướt, vυ" to rung rinh, núm vυ" hồng hồng xinh đẹp, cặp mắt to long lanh diễm lệ.
- A...a ...
Miệng rêи ɾỉ mơ hồ từng tiếng, Mộ Dung Dược cực kỳ thống khổ, trong lòng gào thét, nha đầu mau nuốt sâu một chút, ngậm sâu một chút, ta chịu không nổi.
Bây giờ hắn không thể nhớ được thiếu nữ đang quỳ trên đất dùng miệng ngậm dươиɠ ѵậŧ lớn chính là nữ nhi của mình.
Hắn muốn đ*t vào cái miệng nhỏ kia, cắm nguyên cây vào sâu trong họng nàng, nhưng vì sao nàng lại chỉ ngậm mỗi phần quy đầu thôi, Mộ Dung Dược nhìn cặ© lớn nổi đầy gân xanh dưới háng, do yết hầu của nàng quá nhỏ nên ngậm không hết được sao? Hắn không ngại giúp nàng cắm sâu hơn vào đâu.
Ánh mắt Mộ Dung Dược vội vàng, cố gắng đẩy hông về phía trước, muốn cắm con cặ© mình vào miệng nhỏ sâu hơn, hắn càng muốn đè nàng xuống dưới thân để đ*t điên cuồng, muốn xóa bóp cặp vυ" lớn của nàng, muốn mυ"ŧ núm vυ" nàng, thậm chí hắn còn tưởng tượng ra bộ dáng l*и nhỏ của nàng, đ*t vào nhất định sẽ rất sướиɠ.
Trong lúc giãy dụa da của hắn bị xích sắt làm trầy ra máu, nhưng đều thua xa tính dục ở trong người sắp bị bức điên. Tất cả mọi giác quan đều đang tập trung giữa hai chân, con cặ© được nữ nhi liếʍ tới liếʍ lui, mỗi lần liếʍ hắn đều sẽ giật mình.