Clark đứng sừng sững ở cửa. Dáng người cao lớn trong bộ đồ bó sát màu xanh, từng thớ cơ bắp đều hoàn mỹ như một bức tượng điêu khắc Hy Lạp cổ đại. Chữ “S” to lớn trên ngực hơi khác so với trong ký ức của Sasha ở chỗ nó có màu đen.
Khi anh vừa bước vào, căn phòng kim loại vốn dĩ khá rộng rãi này bỗng trở nên chật chội.
Sasha: “… Oa, Superman! Hồi nhỏ tôi có đọc truyện tranh của anh đó, người thật của anh đẹp hơn truyện tranh nhiều!”
Cậu thật lòng tâng bốc, đồng thời trong lòng cũng thầm nhẹ nhõm thở phào.
Xem ra, thế giới thứ tư này chắc chắn là thế giới của siêu anh hùng rồi. Nhiệm vụ của cậu là cố gắng hết sức để sinh tồn. Theo cậu hiểu, ở thế giới siêu anh hùng, nguy hiểm lớn nhất là những siêu phản diện và các thiệt hại từ chiến đấu, cơ mà cả hai điều này cũng không khó đối phó lắm.
Cứ lảng tránh đi là được.
Cậu không tin còn có nhiệm vụ nào khó vượt hơn cái thế giới Lưu lạc địa cầu kia…
Sasha nén cơn đau ở lòng bàn chân, cậu kéo tấm áo choàng đi về phía anh: “Anh chàng đẹp trai, cảm ơn vì áo choàng của anh nha, nhưng mà tôi vẫn muốn có một bộ quần áo hơn. Tiện thể cho hỏi luôn, anh có thể ký tên cho tôi không?”
Cậu đến gần hơn, sau đó chợt nhận ra mình chỉ cao đến vai người đàn ông đó…
Thiết lập của mấy siêu anh hùng này vốn là do họa sĩ truyện tranh dồn hết trí tưởng tượng để vẽ nên dáng người hoàn hảo nhất, vì vậy nên việc chiều cao có sự chênh lệch lớn cũng là chuyện bình thường.
Clark cúi đầu nhìn cậu.
Đôi mắt anh có màu xanh lam thuần khiết, dịu dàng như trẻ thơ.
Thế nhưng Sasha lại cảm thấy, trong đôi mắt vốn nên chứa đầy lòng trắc ẩn ấy lại không hề có bất kỳ cảm xúc nào.
Clark: “Cậu không phải là cậu ấy.”
Đôi mắt xanh lam như trẻ thơ kia bắt đầu phát ra ánh sáng đỏ đầy bất thường.
Từ tầm mắt của anh bắn ra hai tia nhiệt đỏ rực, ngay lập tức xuyên thẳng qua đại não của Sasha!
…
…
…
Sasha: ?
Trong khi não cậu vẫn còn đang nhức nhối, âm thanh của hệ thống chợt vang lên: [Lần đầu tiên ký chủ chết trong thế giới này, trừ 10 điểm.]
[Số điểm còn lại của ký chủ: -10 điểm.]
[Kỹ năng quay ngược thời gian đã được sử dụng xong.]
Giờ đây, cậu lại đang nằm trên chiếc giường kim loại lạnh lẽo đó., vẫn là cơ thể bầm dập và chiếc áo choàng đỏ khổng lồ khoác trên người.
Quay ngược thời gian là kỹ năng mà mỗi ký chủ theo phong cách sinh tồn đều có, chức năng cơ bản giống như “load game” vậy. Chỉ khác là “load game” có điểm lưu trữ, còn kỹ năng hồi tưởng này cơ bản là quay ngược thời gian ngẫu nhiên, cậu không thể kiểm soát được nó. Thời gian quay ngược có thể từ 1 giây đến 20 phút.
Nói cách khác, nếu Sasha xui xẻo thì mỗi lần chỉ có thể tua ngược được 1 giây. Vậy thì số lần cậu được trải nghiệm cảm giác tê tái khi tia nhiệt xuyên qua não sẽ là không hồi kết.
Cậu đoán lần này thời gian tua ngược cũng không dài.
Bởi vì cậu còn chưa kịp ngồi dậy thì người đàn ông đẹp trai như thần thánh đã xuất hiện ở cửa. Vẫn là bộ đồ bó sát màu xanh ấy, vẫn là chữ “S” màu đen ấy, vẫn là đôi mắt xanh lam thuần khiết như trẻ thơ ấy, vẫn là khuôn mặt vô cảm ấy.
Lần này Sasha cực kỳ cảnh giác.
Cậu thầm hỏi hệ thống trong đầu: [Người này thật sự là Superman à? Không phải siêu phản diện giả dạng đấy chứ?]
Hệ thống: [Ký chủ, đây đúng là Superman của thế giới này. Kal-El người Krypton, chính là cậu bé Clark Kent ở Kansas.]