“Rắc!”
Một gậy bổ xuống, âm thanh hộp sọ vỡ nát vang lên, kèm theo chất lỏng đỏ trắng đặc quánh bắn tung tóe trong không khí.
Đôi tay xám ngoét vừa mới giơ lên liền rũ xuống vô lực, cả cơ thể tang thi biến mất ngay trước mắt cô.
Lâm Sơ điều chỉnh lại nhịp thở, lập tức mở không gian balo đeo trước ngực kiểm tra.
Con tang thi vừa bị cô đánh vỡ sọ, giờ đã im lìm nằm một góc trong không gian.
Không gian 8 mét khối, thoạt nhìn ít nhất còn có thể nhét thêm hơn mười con tang thi nữa.
Kế hoạch của cô, quả nhiên khả thi.
Chỉ cần một gậy nổ đầu, trước khi tang thi kịp ngã xuống, lập tức thu vào không gian, vừa gọn gàng vừa không tạo tiếng động, tránh thu hút thêm tang thi khác.
Bằng cách đó, cô có thể kiểm soát số lượng tang thi đối đầu trong phạm vi mình chịu đựng được.
Giết 5 con tang thi trong vòng 1 giờ, với Lâm Sơ, thật sự không tính là thử thách.
Chỉ tính riêng mười mấy phút trước khi vào trú ẩn, số tang thi chết dưới tay cô e rằng còn nhiều hơn thế.
Theo đúng lộ trình đã vạch sẵn, cô từng bước giải quyết, đến khi đồng hồ chỉ còn 25 phút, nhiệm vụ đã hoàn thành.
[Đinh— Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thưởng, phần thưởng đã phát.]
[Cửa chống trộm thế giới hiện tại đã được kích hoạt, nơi trú ẩn không còn phụ thuộc vào cửa bố trí. Cửa chống trộm không thể bị người khác phá hủy hay mở khóa.]
Như vậy, cô sẽ không còn lo bị cưỡng ép đẩy ra khỏi nơi trú ẩn nữa.
Vừa thở phào nhẹ nhõm, Lâm Sơ chợt nhận ra, thời gian đếm ngược nhiệm vụ vẫn tiếp tục, nhưng nội dung đã thay đổi.
[Nhiệm vụ thưởng: Trong thời gian còn lại, cứ giết 3 con tang thi sẽ tăng thêm 1m² diện tích cho nơi trú ẩn, chưa đủ 3 con sẽ không được tính.
Tiến độ nhiệm vụ: 0
Thời gian còn lại: 00:24:16]
!!!
Còn có chuyện tốt như vậy sao?
Lâm Sơ lập tức siết chặt gậy xương, tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Trong điều kiện đảm bảo an toàn, dĩ nhiên diện tích nơi trú ẩn càng lớn càng tốt.
Ở trong mắt cô, muốn sống sót trong tận thế thì phải dự trữ đủ vật tư. Nhưng với cái nơi trú ẩn chật hẹp hiện tại, muốn tích trữ vật tư gần như là không thể.
Gậy xương trong tay cô vung lên trong không khí ngày càng mạnh mẽ hơn.
1 con, 2 con, 3 con! ... 8 con, 9 con!
Ngay khi thời gian chỉ còn lại mười giây cuối, Lâm Sơ rốt cuộc cũng hạ gục được con tang thi thứ chín.
[Chúc mừng ký chủ đã thành công giết 9 con tang thi trong thời gian quy định, phần thưởng đã phát.]
[Xin hãy quay về nơi trú ẩn để nhận thưởng.]
Hai thông báo vang lên khiến Lâm Sơ hận không thể lập tức quay về nơi trú ẩn.
Thế nhưng, vấn đề đã xuất hiện.
Không gian balo của cô đã đầy.
5 con tang thi lúc nãy, cộng thêm 9 con vừa giết, tổng cộng 14 con.
Nhưng không gian chỉ chứa được 12, còn 2 con đành phải bỏ lại ngoài hành lang.
Một con tang thi có 206 khúc xương, tương đương khoảng 20,6 điểm tích phân. Hai con cộng lại là 41,2 điểm, cô tuyệt đối không thể buông tha.
Hơn nữa, cô vẫn chưa chắc cơ chế đổi tích phân từ bộ phận tang thi là đặc quyền của riêng mình hay tất cả những người sống sót đều có.
Nếu rơi vào trường hợp thứ hai, thì càng không thể để người khác nhặt mất chỗ điểm tích phân quý giá này.
Năm phút sau, trong tòa nhà văn phòng, một bóng người gầy nhỏ lặng lẽ cúi thấp thân hình di chuyển.
Nếu có ai ở đó, chắc chắn sẽ thấy cảnh tượng này có phần quái dị.
Tay trái cô xách theo hai bao tải cũ kỹ, tay phải cầm theo một khúc xương người, dưới ánh trăng mờ, khúc xương ấy còn thấp thoáng ánh lên tia sáng nhàn nhạt.
Đó là Lâm Sơ, người chẳng nỡ bỏ lại số tích phân quý giá kia.
Cô tiện tay tìm được hai chiếc bao tải rách nát gần đó, nhét gọn hai thi thể tang thi vào trong.
May mà cô học pháp y, từ thời sinh viên đã quen với việc khuân xác, nên giờ cũng quen tay hay việc.
Tang thi quanh đây vốn đã được quét sạch, con đường quay về xem như an toàn.
Trên suốt quãng đường, Lâm Sơ hết sức kiềm chế tiếng động, tránh thu hút sự chú ý của tang thi, rất nhanh đã quay lại trước cửa nhà vệ sinh.
Vừa đặt một chân vào, cô lập tức cảm thấy có gì đó bất thường.
Dấu chân trên nền đất… đã không còn giống lúc cô rời đi.
Với kinh nghiệm pháp y, lại thường xuyên theo dõi đồng nghiệp giám định hiện trường phân tích dấu vết, đặc biệt là dấu chân, độ nhạy cảm của cô với chi tiết này cao hơn hẳn người thường.
Dường như nhận ra sự khựng lại của cô, bên tai Lâm Sơ vang lên hơi thở dồn dập, nặng nề.
Liếc mắt nhìn cánh cửa bố trí trú ẩn chỉ cách chưa đến hai mét, Lâm Sơ lập tức hành động.
Bả vai trái hung hăng húc mạnh vào cánh cửa phòng vệ sinh đang mở, đồng thời bàn tay trái quăng sang bên phải. Cái bao tải chứa hai thi thể tang thi liền lướt sát mặt đất, trượt thẳng đến trước cửa của buồng vệ sinh trong cùng.
Cùng lúc đó, phía sau cánh cửa vang lên một tiếng kêu thảm thiết.
Ở xa xa, dường như có tang thi bị tiếng hét kia kinh động, bắt đầu lảo đảo tiến về phía phòng vệ sinh. May thay khu vực gần đó đã được quét sạch, nên không đến mức lập tức bị vây chặt.
Lâm Sơ lập tức đóng cửa lại, tay phải đã vung cây gậy xương nện thẳng ra sau cánh cửa.
Nhưng chỉ quét vào khoảng không.
Một cú đánh này, cô hoàn toàn không hề nương tay. Vốn dĩ đã chuẩn bị sẵn sàng đón phản kháng dữ dội, ai ngờ đối phương lại trượt xuống, quỳ rạp xuống một cách trơn tru đến khó hiểu.
Cây gậy gần như lướt qua đỉnh đầu hắn, khiến người đàn ông trước mặt run rẩy đến mức toàn thân phát lạnh.
“Tha mạng! Tha mạng đi! Tôi không có ác ý! Tôi oan uổng, tôi sai rồi, tôi nhận lỗi, được chưa?!”
Lâm Sơ giơ chân chặn chặt cánh cửa, tay phải cầm gậy xương gõ mạnh xuống cổ tay phải của hắn.
“Á… đau, đau quá!!!” Tiếng hét thảm vang lên cùng lúc với tiếng kim loại rơi xuống đất.
Cô thẳng chân, dẫm hắn xuống dưới đất.
“Không có ác ý? Vậy cái này là gì?”