"Ha ha! Hôm nay ông mới làm được một vụ lớn!" Một đại hán đầu trọc đi vào đại đường, tiện tay ném cái bao trong tay cho người viết sổ sách, "Đến đây để ông thoải mái một chút!"
Tô Hàn vốn đang ngồi ngoài cửa nghe vậy liền vội vã bò qua, vươn tay mở thắt lưng của đại hán ra, cẩn cẩn thận thận dùng miệng hầu hạ. Cả người cậu trần trụi, trên người cũng không thiếu niêm dịch vàng vàng trắng trắng và dấu tay đỏ hồng, tuy rằng động tác mau lẹ, nhưng ánh mắt đã hơi trống rỗng.
Hiện tại nhóm của Tô Hàn đã bị bắt nhốt ở đây gần nửa năm, sau khi bị bắt, ba người đã bị phế hết võ công trước đây, bị nhốt cùng một chỗ với nhóm nam kỹ mà bọn thổ phỉ đã bắt về lúc trước, trở thành "thịt chậu" dùng chung.
Ban đầu ba người còn muốn bỏ trốn, kể cả ŧıểυ thiếu gia, mặc dù cậu ta thích được ȶᏂασ, nhưng cũng không muốn bị nhốt ở chỗ này mãi. Nhưng do đã mất đi võ công, bỏ trốn mấy lần đều bị bắt trở về, mà người chạy trốn không thành công bị bắt trở về đều sẽ bị khóa vào "đài dâm hình". Đài dâm hình, chính là một cái rương gỗ cỡ một thước vuông, từ đầu tiến vào, cỡ chừng đến phần eo, đằng trước có chỗ để mở miệng, mặt khác có xiềng xích sẽ làm người tiến vào giữ nguyên tư thế quỳ sấp. Người bỏ trốn sẽ bị khóa vào trong, không thấy ánh sáng không nghe âm thanh, người lui tới, thậm chí là những nô lệ khác đều có thể đến ȶᏂασ hậu huyệt của người đó, mỗi ngày sẽ bị "sử dụng" ít nhất là hơn một trăm lần, bị ȶᏂασ đến không bắn nổi nước ŧıểυ. Sau khi bị "trừng phạt" vài lần, bọn Tô Hàn liền không dám nghĩ đến chuyện chạy trốn nữa, ngoan ngoãn làm tính nô của bọn chúng.
Trong tất cả tính nô, ba người Tô Hàn được hoan nghênh nhất, ban ngày ba người sẽ ngồi xổm ở các nơi trong bang, phục vụ cho bất kỳ kẻ nào muốn hưởng dụng bọn họ, buổi tối thì lại bị đưa vào phòng, cùng bị mấy nam nhân ȶᏂασ làm, thẳng đến bị ȶᏂασ ngất đi thì thôi.
"Được rồi, không cần liếʍ nữa, ngươi trực tiếp ngồi lên đây đi!" Hình như đại hán đầu trọc có hơi mệt, trực tiếp ngồi xuống cái ghế bên cạnh.
"Hmm ưm... Dạ, đại gia." Tô Hàn nhả dương v*t trong miệng ra, đứng lên, hai chân đạp lên hai cái ghế ở bên cạnh, nuốt đại dương v*t vào hậu huyệt mà không hề tốn chút sức lực nào, "Ưm a... dương v*t của đại gia thật lớn... Ưm... Làm tao hóa thoải mái quá... Lại dùng lực... A a..."
"Mẹ nó! Kẹp chặt quá!" Mặc dù đã cắm vào không ít lần, nhưng đại hán vẫn nhịn không được cảm thán, ŧıểυ kiếm khách này thật chịu ȶᏂασ. Ba người Tô Hàn ở đây nửa năm, mỗi ngày bị ȶᏂασ, đến cả bảo huyệt trời sinh của Tần Vũ và Diệp Tỉnh cũng đã bị làm rộng không ít, nhưng hậu huyệt của Tô Hàn lại y như lúc cậu vừa mới bị bắt vào đây vậy.
"A a... dương v*t đỉnh đến tao tâm rồi... Sáp quá sâu... Thoải mái chết được..." Tô Hàn thuần thục nhanh chóng đứng lên ngồi xuống, đại hán động cũng không cần động liền rất thoải mái, đưa tay từ phía sau ra bóp hai núm vυ" của cậu, dùng sức kéo ra phía ngoài, thậm chí còn dùng móng tay bấm vào, khiến cho Tô Hàn thoải mái ngẩng đầu lên, "vυ" bị bóp thoải mái quá... A a... Cảm ơn đại gia đã bóp tao nụ hoa của tao hóa..."
"Ông chiếu cố ngươi như vậy, có phải là ngươi nên báo đáp gì đó không?" Cái tay đang đùa bỡn núm vυ" của Tô Hàn dùng sức hơn, "Nào, phun chút sữa cho ông coi!"
Núm vυ" của Tô Hàn bị đùa bỡn đến sưng lên, không thua kém nữ nhân là bao, rõ ràng là đau muốn chết nhưng Tô Hàn lại mang theo vẻ mặt hưởng thụ, "Dạ, đúng vậy... Cám ơn đại gia chiếu cố tao hóa... Đợt, đợi lát nữa tao hóa sẽ phun sữa cho đại gia... Ưm a... Cho đại gia coi a..." Tô Hàn nghiêm túc hứa hẹn, nói cứ như cậu thật sự có thể phun sữa vậy.
"Quản hắn! Cái tên biến thái chết tiệt kia!" Đại hán hùng hùng hổ hổ vài câu, dưới thân lại ȶᏂασ làm nhanh hơn, "Đợi lát nữa đại gia bắn thêm vào liền không sao!"
Được hứa hẹn Tô Hàn cũng chuyên tâm hưởng thụ, mặc dù thân thể bị ȶᏂασ làm mãnh liệt khiến cho cậu lắc qua lắc lại, nhưng cậu vẫn uốn éo mông nỗ lực phối hợp, "A a... Lại bị ȶᏂασ đến tao tâm... Đại gia mạnh quá... Cũng bị đâm thủng... A a... dương v*t muốn làm nát ruột a..."
Bắn tinh xong đại hán rút dương v*t ra, hảo tâm ôm Tô Hàn thả về vị trí ban đầu, thậm chí còn vui vẻ sờ sờ đầu của cậu, "Loại huyệt cực phẩm này thật đúng là có làm cả vạn lần cũng chưa thấy đủ! Cố gắng phục vụ cho mấy huynh đệ đi! Đêm nay ông sẽ tới tìm ngươi!"
Đại hán cười rời đi, trong lúc vô ý tầm mắt của Tô Hàn thấy được trong chuồng ngựa cách đó không xa, Tần Vũ, Diệp Tỉnh cùng mấy thiếu niên xinh đẹp bị bắt làm tù binh đều bị khóa lại như súc sinh, nửa nằm cố gắng vểnh cao mông.
"Cái bọn khốn kiếp kia! Ta sẽ không bỏ qua các ngươi!"
"Các ngươi có biết cha ta là, là ai không? Các ngươi không thể đối với ta như vậy!"
"Tha cho ta đi... Muốn điều kiện gì cũng có thể... Xin các ngươi đó..."
Một đám thiếu niên khóc khá là thê thảm, chắc mấy người này vừa mới bị bắt vào, nhìn tướng mạo khí chất thì chắc điều kiện gia đình cũng không kém. Mấy công tử này phần lớn đều là tâm cao khí ngạo, thà chết chứ không chịu khuất phục, giết quá đáng tiếc, cho nên bọn thổ phỉ đã nghĩ ra biện pháp như thế. Vây quanh sau lưng mấy thiếu niên là một đám thổ phỉ, nhưng số lượng thổ phỉ lại ít hơn nhóm thiếu niên cỡ 2 – 3 lần, sau một khoảng thời gian ngắn, không thể hấp dẫn người đến cắm mình liền phải nghênh đón ngựa đực đang phát tình ở trong chuồng, bị dương v*t ngựa lớn cỡ cánh tay cắm vào. Thông thường bị sáp đều là mấy người không chịu xin tha, mấy thiếu niên khác bị cảnh tượng máu me đầm đìa dọa sợ, lúc sau cũng không dám phản kháng nữa.
Một đám thiếu niên run sợ như chim cút, Diệp Tỉnh và Tần Vũ lại phá lệ làm người khác chú ý.
"Ưm a... Tao huyệt khó chịu quá... Muốn đại dương v*t... Mấy phụ thân nhanh dùng đại dương v*t đến làm con đi..."
"Tao đệ đệ ngứa muốn chết... Các ca ca từ bi đến cắm vào đệ đệ... Cảm ơn, cảm ơn a..."
Rất nhanh ở phía sau hai người đã có thổ phỉ nhịn không được cắm dương v*t vào làm, các thiếu niên ở bên cạnh thấy vậy, vì e ngại ngựa đực đang động dục ở phía sau, cũng bắt đầu học rêи ɾỉ xin tha.
"Hmm hmm... Đến, đến ȶᏂασ ta đi... Đến ȶᏂασ cúc huyệt của ta..."
"Hmm a... Muốn các ca ca, dương v*t... đừng để súc sinh đến làm đệ mà..."
Các thiếu niên bắt đầu vứt bỏ lòng xấu hổ, lãng kêu khẩn cầu mấy nam nhân cắm dương v*t vào, có cốt khí để làm gì, ai sẽ nguyện ý bị một con súc sinh làm chết chứ?
Ánh mắt của Tô Hàn trở nên tan rã, tại sao lại biến thành như vậy? Sau này chúng ta... chúng ta còn có sau này nữa sao?