Cuối cùng nhờ sáp nhỏ xuống âm nang của Tô Hàn đã giải cứu cậu, độ nóng có hơi cao rốt cục cũng khiến cậu nhịn không được bắn ra. Sau khi bắn tinh xong, khóa sắt trên người Tô Hàn và mấy cột đá chung quanh đều lùi về, vách hang sau ghế cũng mở ra một cánh cửa.
Sau khi thu hồi lý trí, nhìn quần áo trên người mình đã bị đánh cho rách rưới, nhớ lại bộ dáng phóng đãng của mình ban nãy, Tô Hàn thực sự xấu hổ muốn chết. Bất quá may mà cũng không có ai nhìn thấy cảnh này cả, Tô Hàn vội thay quần áo khác, đi vào trong cánh cửa.
Phía sau cửa là một căn phòng không tính là lớn, nhưng bên trong có không ít đống đồ thoạt nhìn cũng rất đáng giá, nhưng dễ thấy nhất vẫn là ngựa gỗ có dâm cụ làm bằng đá ở ngay chính giữa.
Ngựa gỗ cao khoảng một thước, điêu khắc khá là tinh xảo, nhất là cột đá thô to được chạm khắc ở ngay chính giữa. Cái đa͙σ cụ tà ác này y như dương v*t của nam nhân, nhưng lại lớn hơn hết thảy dương v*t mà Tô Hàn đã từng gặp qua trước đây, hơn nữa trên cán còn được khảm không ít bảo thạch nho nhỏ, thoạt nhìn cứ như được đi làm "nhập châu" riêng vậy.
Tốn chút thời gian coi lướt qua những món đồ nhỏ trong phòng một lần, nhưng vẫn không tìm được nửa mảnh ngọc bội kia, Tô Hàn đưa tầm mắt về phía ngựa gỗ ở chính giữa. Quả nhiên, ngay đầu ngựa gỗ có một nơi lõm xuống, hình như bên trong có cái gì đó.
Rất hiển nhiên, chỉ có ngồi lên ngựa gỗ mới lấy được món đồ bị giấu ở bên trong, cũng chính là nửa mảnh ngọc bội mà Tô Hàn muốn tìm kia.
Rõ ràng là một chuyện trước đây tránh không kịp, hiện tại ở trong lòng Tô Hàn hình như lại có chút chờ mong.
Dứt khoát cởi sạch quần áo ra, Tô Hàn sờ soạng hậu huyệt của mình, phát hiện chỗ đó đã khá ẩm ướt, chỉ đặt ngón tay ngay chỗ gần miệng huyệt đã bị hút vào. Không do dự nữa, Tô Hàn nhảy qua ngồi lên ngựa gỗ.
Lạnh lẽo ươn ướt khiến cho Tô Hàn rùng mình một cái, dâm cụ lớn tới mức cậu không cầm nổi bằng một tay, nâng mông lên cẩn thận hạ miệng huyệt xuống.
"Ưm a..." Quy đầu lớn cỡ nắm tay của trẻ con đặt tại miệng huyệt, khó khăn chen vào bên trong, cảm giác như bị xé rách miệng huyệt khiến cho Tô Hàn đau đến mức nhịn không được phải kêu thành tiếng, nhưng cậu vẫn tiếp tục ngồi xuống dưới.
"Còn chưa dừng lại sao... A a... Thực sự bị ȶᏂασ chết mất... Hmm a..." Đương nhiên là tốc độ ȶᏂασ làm của cơ quan ngựa gỗ sẽ nhanh hơn các nam nhân mà Tô Hàn đã từng trải qua trước đây, độ dài và hình dáng cũng đều là số 1, rất nhanh Tô Hàn đã bị ȶᏂασ đến có chút mơ hồ, "A a... dương v*t giả thật là lợi hại... Tao hóa cũng bị ȶᏂασ chết mất... A a... Tao tâm vừa tê vừa ngứa... Thật thoải mái... ȶᏂασ nát, ȶᏂασ nát tôi đi... Bị ȶᏂασ chết cũng không sao cả... Ưm a a... Quá tuyệt..."
Vài giây sau, rốt cục ngựa gỗ cũng ngừng lại, Tô Hàn xụi lơ vô lực dựa vào lưng ngựa, chỉ có thể miễn cưỡng vươn tay lấy cái hộp nhỏ trên đầu ngựa gỗ cất vào trong túi, đến cả khí lực rời khỏi dương v*t giả cũng không có.
Đột nhiên vách hang ở bốn phía mở ra, có mấy nam nhân đi ra từ bên trong, Tô Hàn suy yếu ngẩng đầu, liền thấy mấy nam nhân xa lạ cười da^ʍ đãиɠ đi về phía cậu.