Tên cướp gầy không để ý tới cậu, đầu lưỡi đầy đặn đâm vào dò xét ở nơi càng sâu hơn, tay cũng tăng nhanh tốc độ.
"Hmm a... Bị như vậy... Chịu không nổi... Không được... Mau buông ra... Ta thực sự..." Càng về sau thanh âm của thiếu niên cũng thay đổi, cuối cùng vẫn bắn vào trong tay tên cướp.
"ŧıểυ đệ đệ, ca ca nói cho đệ biết, đây không phải là đi ŧıểυ, cái này gọi là bắn tinh, lúc nam nhân thoải mái nhất đều sẽ như vậy." Thanh âm của tên cướp gầy rất ôn hòa, bôi toàn bộ sơ tinh dính trên tay lên hậu huyệt của thiếu niên, "Nào, ca ca sẽ dạy đệ cái gì gọi ȶᏂασ huyệt!"
"Thật sao?" Thiếu niên bị thái độ ôn hòa của tên cướp mê hoặc, tâm tình xấu hổ đã khá hơn một chút, "Tôi không có ŧıểυ sao..."
"Ừ ừ." Tên cướp làm xong tiền hí, đặt côn th*t lên miệng huyệt phấn nộn đang hơi mở ra của thiếu niên, "Vậy kế tiếp ca ca sẽ dạy đệ cách ȶᏂασ huyệt, có phải đệ nên bày tỏ chút gì không hả?"
"Ừm... Cảm ơn?" Thiếu niên đơn thuần cũng không hiểu ý nghĩa của ȶᏂασ huyệt, cậu mang theo vẻ mặt vô tội quay đầu lại nhìn về phía tên cướp.
"Hmm... Ưm a..." Thiếu niên bị cắm vào đột ngột khiến cho hết cả hồn, nhưng bởi vì lúc nãy đã làm trơn rất tốt, nên cũng không cảm thấy đau đớn gì cả, ngược lại có loại cảm giác thỏa mãn khi thân thể trống rỗng bị lấp đầy, "Cảm ơn, cảm ơn ca ca... Ưm... Cảm giác thật kỳ quái... Hmm a..."
"Ừm, ŧıểυ nộn huyệt làm lên thực thoải mái!" Tên cướp gầy chậm rãi trừu sáp, "Nào, nói cảm ơn ca ca đã ȶᏂασ ŧıểυ lãng huyệt, dùng thịt heo bổng đến thỏa mãn tao huyệt đói khát của đệ!"
"Đệ đây là thoải mái không chịu nổi!" Tên cướp gầy buồn cười nhìn thiếu niên ngoài miệng nói không được nhưng lại lưu luyến vểnh mông giữ lấy côn th*t đang muốn rút ra, hắn tăng nhanh tốc độ trừu sáp, "Nói tiếp, hiện tại ca ca đang làm gì giúp đệ nha?"
Tên cướp gầy nhìn bộ dáng thiếu niên đỏ bừng mắt lại không biết làm sao, lòng hư vinh chiếm được thỏa mãn rất lớn, hắn trực tiếp ôm lấy thiếu niên, vẫn duy trì tư thế ngồi ôm lấy cái mông của cậu không ngừng chuyển động thật mạnh.
"A a a... Quá sâu... Ca ca, thịt heo bổng cắm vào sâu quá... A a... Sắp bị đâm xuyên rồi..." Tư thế thay đổi gần như khiến cho côn th*t cắm vào chỗ sâu nhất trong thân thể thiếu niên, gần như là thoáng cái cậu liền khóc lên, "Muốn chết a... Ruột sắp bị đâm xuyên... Sắp hỏng rồi... Hỏng rồi a..."
"Thật đúng là vô dụng mà... Ưm a..." Tần Vũ vừa mới bị ȶᏂασ bắn nửa nằm ở bên cạnh khinh thường liếc nhìn thiếu niên, chậm rãi bò tới, hai tay ôm lấy cổ của thiếu niên, trần trùi trụi dán sát vào nhau, "Nhìn tôi này... Hmm hmm..."
Thiếu niên sửng sốt một chút, sau đó liền cảm giác được có một miệng huyệt ấm áp chặt khít nuốt lấy dương v*t của mình vào trong.
"Ưm a... Thật là thoải mái..." Tần Vũ nín thở nuốt toàn bộ côn th*t của thiếu niên vào ŧıểυ huyệt, lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, "Lại có dương v*t cắm vào rồi... Quá tuyệt..."
Thiếu niên ngốc lăng nhìn Tần Vũ, nhịn không được cũng phát ra tiếng thở dài thoải mái.
Tên cướp gầy dừng lại một chút, lập tức ȶᏂασ làm mãnh liệt hơn, "ȶᏂασ! Hai ŧıểυ tao hóa này! Mẹ nó, ngày hôm nay thực sự là nhặt được bảo mà!"
"Ưm a... Đừng nhanh như vậy... Chặt quá... Ưm a... Cứ một mực mυ"ŧ lấy tôi..." Thiếu niên bị công kích trước sau luống cuống ôm chặt lấy Tần Vũ ở đằng trước, tựa đầu vào vai cậu ta, bắt đầu rêи ɾỉ hừ hừ.
"A a... Quá nhanh... Ca ca tuyệt quá... Ưm a... Sâu hơn một chút..." Đem ra so sánh thì Tần Vũ hào phóng hơn nhiều lắm, côn th*t của thiếu niên trong thân thể theo tiết tấu trừu sáp của tên cướp gầy nhanh chóng ra vào trong huyệt của cậu ta, "Ưm a... Đỉnh đến tao điểm rồi... A... Thật là thoải mái..."
Tráng hán bên cạnh cũng không chịu cô đơn xông tới, đặt côn th*t của mình vào giữa hai thiếu niên.
Tần Vũ không chút do dự vươn lưỡi ra cố gắng liếʍ lộng côn th*t, thiếu niên do dự một hồi, cũng học theo bộ dáng của Tần Vũ hình cùng liếʍ lên nó.
"Ưm a..." Ngược lại Tần Vũ vừa mới bắn xong cũng không bắn chung, nhưng rất nhanh cậu đã bị ôm lấy từ phía sau, một cây côn th*t thô to thay cho côn th*t của thiếu niên đâm vào hậu huyệt của cậu.