Ta Tại Thế Giới Nam Tôn Ăn Cơm Mềm

Chương 16: Khác thường (H)

Trước Sau

break

 

Ngu Huyền Lăng quả thực đã mất hết lý trí, nhưng hai nam nhân đều đang đè lên người nàng, nàng không thể trốn thoát, chỉ đành mặc cho dươиɠ ѵậŧ đáng sợ kia tùy ý ra vào.

 

Sư công… sư công?

 

“Huyền Lăng… Huyền Lăng…” Cuối cùng, Nhan Thiên Thanh không thể kìm nén du͙© vọиɠ, kích động gọi tên Ngu Huyền Lăng.

 

Là Huyền Lăng, là Huyền Lăng mà hắn nuôi lớn từ nhỏ, là Huyền Lăng mà hắn coi như nữ nhi ruột…

 

Giờ phút này, nàng đang trần truồng ngồi trên người hắn, dùng ŧıểυ huyệt mềm mại, mẫn cảm đón nhận sự xâm chiếm điên cuồng của hắn.

 

Lục Nghiên và Sở Li vừa nói gì nhỉ? Phải rồi, nam nhân cũng có thể chơi nữ nhân, có thể đè nữ nhân mình thích xuống dưới thân, có thể ȶᏂασ đến khi nàng khóc lóc, van xin.

 

“Huyền Lăng…” Nhan Thiên Thanh đột nhiên hét lớn, đẩy mạnh quy đầu vào sâu trong tử ©υиɠ Ngu Huyền Lăng, mã mắt run rẩy, bắn ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi.

 

Cùng lúc đó, vô số tia sáng mềm mại bắn ra từ mã mắt, điên cuồng quét qua tử ©υиɠ Ngu Huyền Lăng.

 

“A a a…” Ngu Huyền Lăng không biết đó là gì, nhưng những thứ mềm mại như tơ kia lại giống như những con giun đang quét qua từng ngóc ngách trong tử ©υиɠ nàng, như muốn chui từ tử ©υиɠ vào linh hồn nàng.

 

Nỗi sợ hãi và kɧoáı ©ảʍ đan xen, hai mắt Ngu Huyền Lăng đờ đẫn, mật dịch chảy ròng ròng.

 

Không biết bao lâu sau, giọng nói của Lục Nghiên vang lên bên tai Ngu Huyền Lăng như ác quỷ, “sướиɠ không? sướиɠ… vậy thì chúng ta bắt đầu thôi…”

 

Nhan Thiên Thanh là người đầu tiên tỉnh táo lại, đột nhiên buông tay. Ngu Huyền Lăng mất đi điểm tựa, ngã xuống người Nhan Thiên Thanh.

 

Nghĩ đến những gì mình vừa làm, hắn xấu hổ không dám nhìn Ngu Huyền Lăng, nhưng lại không nỡ đẩy Ngu Huyền Lăng đang bất tỉnh sang một bên, chỉ đành nhìn Lục Nghiên.

 

“Ngươi đừng phí công vô ích, ta sẽ không hợp tác!” Sau chuyện này, Nhan Thiên Thanh không còn mặt mũi nào gặp thê tử, cũng không còn mặt mũi nào gặp Ngu Huyền Lăng. Cái chết là cách giải thoát tốt nhất.

 

Lục Nghiên cười nhạo, “E là không do Nhan tiên sinh quyết định.”

 

Nhan Thiên Thanh tức giận đánh ra một chưởng, nhưng giống như Ngu Huyền Lăng, hắn bị phong ấn linh khí, đừng nói là hắn, ngay cả Sở Li bây giờ cũng chẳng khác gì người thường.

 

Lục Nghiên kéo Ngu Huyền Lăng lại, nàng lại trượt từ ngực Nhan Thiên Thanh xuống dưới háng hắn.

 

Nhưng lần này, thứ đập vào mặt Ngu Huyền Lăng là dươиɠ ѵậŧ dữ tợn, dính đầy mật dịch.

 

Ngu Huyền Lăng vừa mở mắt đã nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ đó, trên làn da hồng nhạt có những hạt châu lồi lõm, dường như biết Ngu Huyền Lăng đang nhìn chúng, còn cố ý rung lên.

 

Ngu Huyền Lăng ngẩn người, Nhan Thiên Thanh xấu hổ đưa tay che lại, nhưng mu bàn tay lại chạm vào môi Ngu Huyền Lăng.

 

Một cảm giác kỳ lạ thoáng qua trong lòng Nhan Thiên Thanh, hắn vội vàng đẩy Ngu Huyền Lăng ra. Nhưng… cơ thể bỗng nhiên bị thứ gì đó đẩy một cái, ngã xuống giường, rồi… lại không thể cử động được nữa.

 

Lục Nghiên cười lạnh, một tay nâng nửa người dưới của Ngu Huyền Lăng lên. Cứ thế, nửa người trên của nàng nằm sấp dưới háng Nhan Thiên Thanh, nửa người dưới thẳng tắp trước mặt Lục Nghiên và Sở Li.

 

Lục Nghiên không khách sáo, đâm mạnh dươиɠ ѵậŧ sưng tím vào ŧıểυ huyệt Ngu Huyền Lăng. Hắn còn vỗ mông nàng một cái đầy ẩn ý, “Sở tiên quân?”



 

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc